Chương 211: Làm hòa


Trần Tử Mặc yên lặng mấy giây rồi đáp:
Thiên Trường, tuần trước Tần Phong đã đến tìm tôi.


Tần Phong đến tìm Trần Tử8 Mặc sao? Có nghĩa là… đại diện cho Lục Chi Cửu?

Chuyện này lại nằm ngoài dự đoán của Thẩm Thiên Trường.

Thiên Trường?
Trần Tử Nhiễm nhíu mày nhìn vẻ mặt hơi khác thường của Thẩm Thiên Trường.
Thẩm Thiên Trường bừng tỉnh, đột nhiên đưa tay túm chặt cổ tay của Trần Tử Nhiễm đang đứng trước mặt mình:
Tiểu Nhiễm, tớ nghĩ là tớ biết rồi.

Trần Tử Nhiễm cảm thấy khó hiểu:
Cậu biết gì cơ?


Nă3m triệu đó Lục Chi Cửu đã trả thay cô rồi, còn dùng một lý do mà tôi không thể từ chối.
Giọng nói của Trần Tử Mặc có chút b9ất lực.

Anh ấy… không làm khó anh chứ?


Cũng không làm khó gì cả, có thể nói là cậu ta đến trả năm triệu t6ệ mà cô vay, còn tặng tôi một món quà lớn nữa.


Cảm ơn anh, Trần Tử Mặc.
Thẩm Thiên Trường như hiểu như không, nhưng cả cô và Trần Tử Mặc đều hiểu rõ sự cảm ơn này là xuất phát từ đáy lòng.
Kết thúc cuộc nói chuyện điện thoại với Trần Tử Mặc, Thẩm Thiên Trường mới đi vào thang máy ở hầm gửi xe, nhưng lúc này trong đầu cô chỉ toàn là câu nói cuối cùng của Trần Tử Mặc, còn có cả câu Lục Chi Cửu nói với cô nữa: Thẩm Thiên Trường, rốt cuộc em coi anh là gì?
Rốt cuộc cô coi Lục Chi Cửu là gì? Chỉ là một người mà cô thích thôi sao?
Trần Tử Mặc cảm thấy mình bị trúng tà thật rồi, không ngờ lại nói giúp cho
tình địch
.

Vậy tại sao xin lỗi rồi mà vẫn không được?


Mâu thuẫn giữa hai người, có chuyện chỉ cần nói xin lỗi là được, nhưng có chuyện lại không được.


Vậy cuộc họp sáng nay phải làm sao đây?
Lúc này đã đến giờ họp rồi mà!

Cậu, đàn anh và Giám đốc Hà chủ trì trước đi!

Thẩm Thiên Trường vừa nói vừa bước nhanh vào trong thang máy, cô nghĩ cô đã biết Lục Chi Cửu muốn gì rồi! Người đàn ông ngốc nghếch này, cứ phải dùng cái cách hành hạ người khác như thế này mới được hay sao?
Lục Chi Cửu còn nói với cô là: Thẩm Thiên Trường, vẫn chưa đủ!
Trong giây phút kích động, cô muốn… cô muốn…
Trần Tử Nhiễm vừa mới ra khỏi thang máy thì thấy Thẩm Thiên Trường đi vào công ty, cô cười tươi rồi chạy đến sau lưng Thẩm Thiên Trường. Đang định ôm eo Thẩm Thiên Trường thì cô ấy đột nhiên quay người lại khiến cô giật nảy mình.
Nhưng Thẩm Thiên Trường không tiếp lời mà lại bước nhanh về phía thang máy, Trần Tử Nhiễm nhìn theo bóng lưng cô với vẻ nghi ngờ.

Thiên Trường, cậu đi đâu đấy?


Tập đoàn Lục Đạt.

Thẩm Thiên Trường hơi ngại ngùng:
Thật ra cũng vì chuyện này mà tôi5 và Lục Chi Cửu đã chiến tranh lạnh mấy ngày rồi, chuyện vay tiền anh cũng trở thành chuyện khéo quá hóa vụng.

Thẩm Thiên Trường nói mãi, trong lòng lại bắt đầu cảm thấy chua chát.

Thiên Trường, cô biết đấy, tôi thích cô, nhưng so với Lục Chi Cửu thì tôi cảm thấy thật sự hổ thẹn. Tôi cảm thấy có thể cô và tôi đã đánh giá thấp tình yêu của Lục Chi Cửu dành cho cô rồi.

Thẩm Thiên Trường lại âm thầm thở dài:
Nhưng mọi nỗ lực của tôi vào lúc này đều giống như chẳng có tác dụng gì vậy.


Thiên Trường, trên thế gian này có muôn vàn kiểu yêu, hợp với người khác nhưng chưa chắc đã hợp với mình, hai người ở bên nhau có lúc cần phải kiên trì, có lúc lại cần phải thỏa hiệp, nhưng cũng có những lúc lại tự mình đi vào ngõ cụt của chính mình.

Đến bản thân Trần Tử Mặc cũng không biết những lời này là để khuyên giải Thẩm Thiên Trường hay là dành cho chính mình nữa.
Thẩm Thiên Trường vừa ra khỏi thang máy đã gọi thẳng cho Lục Chi Cửu nhưng mãi không có người nghe, cô lại gọi cho Tần Phong.

Tần Phong cũng không nghe, nhưng lại gửi lại cho Thẩm Thiên Trường một tin nhắn: [Cô Thẩm, chúng tôi đang có cuộc họp buổi sáng.]

[Trợ lý Tổng Giám đốc Tần, anh nói với Lục Chi Cửu là bây giờ tôi sẽ xuất phát từ cao ốc Thiên Diệp, mười lăm phút nữa sẽ có mặt ở Tập đoàn Lục Đạt, tôi muốn gặp anh ấy.]

[Được, cô Thẩm cứ đi thẳng lên tầng thượng, tôi sẽ nói với bảo vệ để cô lên.]

Thẩm Thiên Trường không xuống lấy xe mà trực tiếp chạy bộ đến Tập đoàn Lục Đạt, giống như phải đi từng bước trên con đường này mới có thể thể hiện được sự trịnh trọng của cô, nhưng bước chân cô lại nhanh đến mức cô không làm chủ được nữa, cuối cùng biến thành chạy bộ.

Rõ ràng những ngày bình thường phải mất mười lăm phút nhưng hôm nay cô chỉ mất có bảy phút là đã có thể đến Tập đoàn Lục Đạt rồi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thiên Trường Chi Cửu.