Chương 266: Cô từng cho rằng đây là sự thiên vị mà ông trời dành cho cô
-
Thiên Trường Chi Cửu
- Nhĩ Đông Úy Nhiên
- 1149 chữ
- 2022-02-06 12:14:33
Đang suy nghĩ đến mức xuất thần thì nghe thấy có người gọi tên cô:
Thẩm Thiên Trường.
Thẩm Thiên Trường bừng tỉnh, cô nhìn th8ấy hot boy Lâm đang đứng ở sau cổng trường, cậu ta đã thay chiếc áo ướt đẫm mồ hôi lúc nãy sang một chiếc áo thể thao màu trắng khác r3ồi. Cậu ta kéo siết áo cao lên, cằm giấu trong cổ áo, khoác ba lô sau lưng, hai tay đút túi, nhìn cô bằng đôi mắt lấp lánh ý cười.
Suýt chút nữa Thẩm Thiên Trường quên mất vẫn còn cậu ta nữa. Cô đi đến trước mặt cậu ta rồi quét mắt nhìn quần áo của cậu ta một 6lượt, cô thầm nghĩ, lẽ nào cậu ta không cần mặc đồng phục hay sao? Phải biết rằng trong nội quy của trường trung học Đức Nhĩ có quy đị5nh rõ ràng rằng, học sinh đến trường chỉ được mặc đồng phục.
Thẩm Thiên Trường bĩu môi, coi như cũng biết thân biết phận đấy.
Hot boy Lâm nhìn Thẩm Thiên Trường, khóe miệng để lộ ra nụ cười đầy ý tứ sâu xa:
Vậy nên chắc chắn tôi sẽ đưa cậu ra ngoài.
Sở giáo dục tỉnh tổ chức huấn luyện bảo vệ, địa điểm huấn luyện là ở thành phố Hải, cả bộ phận bảo vệ của trường chúng ta đều đã xuất phát từ tối nay rồi.
Thẩm Thiên Trường nghe xong bèn nhíu mày, cô nhìn bức tường cao ngất chắn trước mặt:
Cao quá, tôi không trèo được.
Thẩm Thiên Trường ước lượng bằng mắt, nếu cộng chiều cao của cậu ta với chiều cao của cô lại thì chắc cũng tương đương rồi, cuối cùng cô cũng ngầm đồng ý với đề nghị của cậu ta. Cô đi đến trước mặt cậu ta, hot boy Lâm cũng phối hợp ngồi xổm xuống, ngang bằng với đầu gối của cô.
Đồng phục của nữ sinh trường trung học Đức Nhĩ đều là váy dài không quá đầu gối.
Thẩm Thiên Trường lập tức lạnh mặt:
Quay đầu đi, nhắm mắt lại.
Hot boy Lâm hừ lạnh, cậu ta không phải loại con trai hèn hạ đi nhìn trộm dưới váy của con gái đâu nhé, nhưng vẫn ngoan ngoãn quay đầu đi rồi nhắm mắt lại.
Thẩm Thiên Trường nhìn lưng của cậu ta, chiếc áo thể thao màu trắng cậu ta đang mặc trên người vẫn phản chiếu ánh sáng mặc dù ánh sáng dưới chân tường không được tốt, nhưng cứ nghĩ đến chuyện bản thân bị nhốt ở trường là do phải giảng bài cho cậu ta nên cô không hề khách sáo mà giẫm lên đó.
Úi, cậu nhẹ nhàng chút được không?
Hot boy Lâm kêu lên.
Thẩm Thiên Trường nhíu mày:
Tôi không kéo được.
Dứt lời bèn dứt khoát nhảy xuống.
Thẩm Thiên Trường cũng quay người đi về phía nhà họ Thẩm nhưng càng đi cô càng cảm thấy có gì đó sai sai. Cô quay người lại, quả nhiên nhìn thấy một bóng người mặc áo trắng đang đứng cách đó không xa.
Thẩm Thiên Trường khó chịu quát lớn:
Sao cậu vẫn chưa chịu đi thế?
Hot boy Lâm loạng choạng đứng dậy, mặc dù cậu ta cũng được coi là nam sinh khá khỏe nhưng vai gánh thêm trọng lượng của một người vẫn khiến cậu ta cảm thấy vất vả.
Vừa mới bám được vào đầu tường, Thẩm Thiên Trường đã leo thẳng lên trên. Hot boy Lâm thấy cô làm động tác chuẩn bị nhảy xuống thì vội vàng gọi:
Thẩm Thiên Trường, cậu không kéo tôi lên hả?
Thẩm Thiên Trường đi đến cửa tiệm mì mẹ Lý thì phát hiện hôm nay quán đóng cửa sớm. Cô thầm thở dài, hôm nay thật sự phải nhịn đói vì năm đề toán đó rồi.
Thẩm Thiên Trường, tôi mời cậu đi ăn nhé.
Vừa quay người đã bị hot boy Lâm gọi lại:
Thẩm Thiên Trường, hôm nay bảo vệ sẽ không đến đâu.
Thẩm Thiên Trường quay người lại rồi nhìn cậu ta với vẻ nghi ngờ:
Sao cậu biết?
Bên tai đột nhiên vang lên giọng nói của hotboy Lâm, Thẩm Thiên Trường quay người lại nhìn cậu ta:
Không cần đâu, cậu về đi.
Hôm nay nếu không phải vì tôi thì cậu cũng sẽ không phải thế này, cậu đừng từ chối nữa, nếu không tôi sẽ ngại lắm.
Hot boy Lâm cười:
Chẳng phải còn có tôi đây sao?
Cậu ta đi đến phía dưới mấy cái lỗ hổng rồi chỉ tay vào vai mình:
Lát nữa cậu giẫm lên đây, tôi làm đệm cho cậu trèo lên.
Cổng bị khóa rồi, chúng ta không ra được rồi.
Thẩm Thiên Trường lên tiếng, giọng nói dường như còn có chút trách móc.
Ừ, đều tại tôi cứ bắt cậu phải giảng bài giúp tôi.
Đứng vững chưa, đứng vững rồi thì tôi đứng lên nhé.
Ừm.
Thẩm Thiên Trường đáp lại.
Thế nên, khi Thẩm Thiên Trường đứng ở trước bức tường phía sau tòa giảng đường, cô nhìn bức tường có mấy lỗ hổng do thường xuyên bị người ta giẫm đạp, cô lập tức hiểu câu nói
sẽ đưa cậu ra ngoài
của hot boy Lâm là có ý gì.
Thẩm Thiên Trường lùi về phía sau mấy bước:
Thôi, tôi chờ bảo vệ đến mở cổng thì hơn.
Hot boy Lâm thực sự sững sờ trước sự dứt khoát của Thẩm Thiên Trường, cậu ta đứng yên tại chỗ nhìn bờ tường trống trải. Một lúc sau, đột nhiên cậu ta nhoẻn miệng cười rồi lùi về phía sau mấy bước lấy đà chạy nhanh về phía trước, một chân đạp vào tường để mượn sức bật lên đầu tường.
Cậu ta nhìn bóng dáng của Thẩm Thiên Trường ở phía xa xa sau đó nhảy xuống bên dưới.
Cậu ta chơi bóng rổ cả buổi chiều hôm nay nên vai đã đau nhức lắm rồi, lúc này lại bị Thẩm Thiên Trường giẫm lên khiến cho cậu ta không nhịn được đâu mà kêu oai oái.
Nhưng Thẩm Thiên Trường đã đứng lên vai cậu ta rồi, để không khiến cô ngã, cậu ta cũng không dám cử động lung tung.
Thẩm Thiên Trường hơi mất kiên nhẫn:
Sao cái cậu này nói nhiều thế nhỉ? Tôi nói không cần là không cần!
Hot boy Lâm nhìn cô rồi lặng lẽ quay người đi.
Hot boy Lâm trêu chọc:
Nhà tôi cũng đi theo hướng này á.
Thẩm Thiên Trường sầm mặt nhưng lại không biết phải nói gì bèn dứt khoát im lặng quay người bước đi thật nhanh.
Nhà họ Thẩm cách trường trung học Đức Nhĩ không xa lắm, rất nhanh đã đến cổng nhà họ Thẩm rồi. Thẩm Thiên Trường đang chuẩn bị bước vào cổng thì lại nghe thấy giọng nói của hot boy Lâm:
Thẩm Thiên Trường cậu đợi một chút!
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.