Chương 351: Spoil phim thì chết cả nhà


Thẩm Thiên Trường
suỵt
một tiếng, ra hiệu bảo cô ấy nói nhỏ thôi.


Nhưng chẳng phải mối quan hệ giữa cô ta và Thẩ8m Thiên Vũ luôn rất tốt đấy sao? Sao lại nỡ thuê người giết vậy hả?
Trần Tử Nhiễm rụt cổ hỏi nhỏ.
Thẩm Thiên Trường tưởng rằng mọi người đã ngủ hết rồi, nào ngờ Lục Chi Vũ vẫn đang xem phim ở phòng khách.

Về rồi à?

Thẩm Thiên Việt xoay người đi về phía phòng của người hầu, đó cũng là phòng của Thẩm Thiên Trường lúc trước.
Anh ta đẩy cửa phòng rồi bước vào, trong phòng chẳng có gì cả. Ngay ngày hôm sau khi Thẩm Thiên Trường rời khỏi đây, Vương Tiểu Lan đã gọi người tới thu dọn căn phòng này.
Rốt cuộc Trần Tử Nhiễm cũng cảm nhận được sự khác thường, cô nhìn Thẩm Thiên Trường:
Cậu và sếp Lục cãi nhau à?


Không, gần đây anh ấy bận.

Thẩm Thiên Việt xoay người lại, mí mắt chẳng buồn ngước lên, cất bước đi ra ngoài.

Nhìn biểu cảm ghen tỵ của cô ấy, Thẩm Thiên Trường cười:
Có muốn em spoil phim cho chị không?


Đứa nào spoil cả nhà đứa ấy chết!
Lục Chi Vũ hung hăng cắn một miếng táo.
Cho dù không có bất cứ thứ gì thì trông căn phòng vẫn rất chật chội. Thân thể cao lớn của Thẩm Thiên Việt đứng trong phòng, như thể đang đứng trong phòng của trẻ con, không khí còn quanh quẩn mùi ẩm mốc.
Đây là căn phòng có vị trí tệ nhất trong các phòng dành cho người hầu của nhà họ Thẩm.
Một người là hiệu trưởng của Đại học A thành phố Vân, một người là Chánh án Viện Kiểm sát thành phố Vân, như vậy mới là đúng với kết cấu của một gia đình trí thức.
Khóe môi Thẩm Thiên Việt bỗng hiện lên nụ cười như đang giễu cợt:
Mẹ à, mẹ tự tin đến thế sao?


Chị Tiểu Vũ, sao chị chưa ngủ?

Ngay cả câu hỏi cũng giống nhau, Lục Chi Vũ chẳng buồn trả lời nữa.
Triệu Hàm nhíu mày:
Mẹ không rõ lắm.

Triệu Hàm và Thẩm Nhiên đã kết hôn mấy chục năm, giữ gìn cuộc hôn nhân này đến giờ chủ yếu là vì danh tiếng và lợi ích chung mà thôi.
Nhà họ Thẩm.
Sau khi đi thăm Thẩm Thiên Ca, Thẩm Thiên Việt về thẳng nhà họ Thẩm.
Vừa vào nhà thì đã thấy Triệu Hàm đang chờ anh ta ở phòng khách, mất ngủ suốt mấy ngày nay nên đôi mắt bà ta khá thâm.

Dặn dò Thiên Ca hết rồi chứ?
Triệu Hàm mở miệng.
[Bữa tối em ăn gì?]
[Hải sản.]
Thẩm Thiên Trường nở nụ cười, Ôn Khải Lương đã 5được coi là nhẹ rồi.

Không cần, bây giờ công ty đã bắt đầu công tác phòng ngừa rủi ro, tháng này cực kỳ quan trọng, trong công ty không thể không có người được. Sáng mai cậu vẫn phải tới công ty giúp đỡ đàn anh và Giám đốc Hà.

Chưa tới hai phút sau, cửa biệt thự lại mở ra, là Lục Chi Cửu.
Lục Chi Vũ tỏ vẻ ngờ vực, lúc chiều hai người có ra ngoài cùng nhau đâu.
Lục Chi Vũ cắn một quả táo, nhìn Thẩm Thiên Trường một cái.
Thẩm Thiên Trường nhíu mày, hỏi trong sự lo lắng:
Chị Tiểu Vũ, chị vẫn chưa ngủ à?

[Bao giờ ăn xong?]
[Ăn xong em và Tiểu Nhiễm phải đi xem phim.]
Thẩm Thiên Trườ3ng nói thản nhiên:
Bị dồn đến đường cùng rồi thì chuyện gì con người ta chẳng làm được, có đôi khi bản tính của con người9 chính là thứ xấu xí nhất trên thế giới này.

Trần Tử Nhiễm gật đầu:
Ừ, giống như tên cầm thú Ôn Khải Lương vậy. 6Ngày mai xét xử Thẩm Thiên Ca, nếu cậu muốn đi thì tớ đi với cậu.

[Được.]
Thẩm Thiên Trường đặt điện thoại xuống, mở miệng hỏi Trần Tử Nhiễm:
Tiểu Nhiễm, gần đây có bộ phim nào hay không?

Chỉ cần có Trần Tử Nhiễm ở bên cạnh thì hoàn toàn không cần lo lắng đến vấn đề ăn uống hưởng thụ ở thành phố Vân.
Mới ăn được một nửa thì điện thoại của Thẩm Thiên Trường vang lên, là tin nhắn của Lục Chi Cửu.

Cho dù tội thuê hung thủ giết người được phán vô tội thì tội bán bí mật thương mại cũng không phải là tội nhỏ.

Triệu Hàm day trán, nụ cười trên mặt bà ta vẫn có thể nói là nhẹ nhõm:
Với bản án mà bọn họ trình lên cho mẹ thì tội bán bí mật thương mại chỉ là lời tố cáo phiến diện của Lục Đạt, không có đầy đủ chứng cứ, vậy nên tội thuê thủ giết người mới là điểm mấu chốt, mẹ tin ở con.

Thấy Thẩm Thiên Việt lại định ra ngoài, Triệu Hàm mở miệng gọi anh ta lại:
Thiên Việt, hôm nay ngủ ở nhà đi, quần áo của con bẩn hết rồi.

Mấy tháng qua số lần Thẩm Thiên Việt về nhà có thể đếm được trên đầu ngón tay, không biết từ lúc nào mà nhà họ Thẩm lại biến thành một nơi ở tạm thời đối với Thẩm Thiên Việt, thỉnh thoảng trở về thì cũng như để hoàn thành nhiệm vụ.

Vâng.


Ngày mai mẹ không tiện tới đó, con phải kiểm soát tình hình đấy.

Thế là ăn cơm xong hai người lại đi dạo một lúc quanh đó, đến mười giờ mới tới rạp chiếu phim.

Trần Tử Nhiễm ngẫm nghĩ rồi gật đầu, cô luôn có cảm giác đối với Thẩm Thiên Trường thì Tài chính Thiên Nhiên không chỉ đơn giản là một công ty.
Trong lúc hai người trò chuyện, thức ăn đã được bưng lên hết rồi. Nơi này là một nhà hàng thiên về hải sản, Trần Tử Nhiễm là khách quen ở đây, chủ cửa hàng còn tặng một suất hàu tươi cho hai người.
Thẩm Thiên Trường nhún vai:
Vậy em đi nghỉ ngơi đây, chị đừng xem muộn quá, ngủ sớm một chút.

Dứt lời, Thẩm Thiên Trường lên lầu.

Vâng.

Nói xong với anh ta, Triệu Hàm đứng lên rời khỏi phòng khách.
Mười giờ bắt đầu chiếu phim, đến tận một giờ sáng mới kết thúc.
Stars 5 quả nhiên không phụ sự mong đợi của những con dân nghiện phim. Thẩm Thiên Trường chăm chú xem suốt ba tiếng, thậm chí dòng chữ phụ đề cuối phim hiện lên rồi mà vẫn không có ai đứng lên, ai cũng muốn nhìn thấy chữ
còn tiếp
. Đến tận khi màn ảnh đã tắt hẳn, mọi người mới chắc chắn được rằng series phim Stars đã kết thúc thật rồi.

Ồ.

Trần Tử Nhiễm lấy điện thoại ra tìm mua vé trên mạng. Stars 5 là phần cuối trong series phim Stars nên rất hot, suất chiếu gần nhất hết chỗ rồi.
Bây giờ đã khuya rồi, giấc ngủ vô cùng quan trọng đối với phụ nữ có thai.

Tối nay xem phim gì?


Stars 5.

Lục Chi Vũ trợn to mắt nhìn Thẩm Thiên Trường. Cô là fan cuồng của series phim Stars, tập nào cũng phải đi xem, móc treo điện thoại của cô cũng là hình Stars, tiếc là bây giờ cô không thể ra ngoài được, tức quá đi mất!
Trần Tử Nhiễm ngẫm nghĩ một lát:
Hình như đang chiếu Stars 5 đó, sao vậy? Cậu định đi xem với sếp Lục à?


Ở đây có rạp chiếu phim không? Lát nữa ăn xong chúng ta đi xem.

Mãi đến khi có người hầu đi ngang qua cửa và giật nảy mình vì bóng người đứng trong phòng.

Cậu… cậu Cả?

Thế có nghĩa là tội bán bí mật thương mại chỉ là một lý do mà Thẩm Thiên Trường chọn bừa để ngăn cản Thẩm Thiên Ca tới thành phố Nhĩ sao?
Theo những chứng cứ liên quan được đưa ra thì đúng là như thế.
Triệu Hàm là Chánh án của thành phố Vân nên cần tránh lời ra tiếng vào.

Còn bố con thì sao?
Thẩm Thiên Việt hỏi.
Triệu Hàm đứng lên bước tới trước mặt Thẩm Thiên Việt, bà ta vươn tay vỗ nhẹ vào cánh tay anh ta:
Nhớ nói với Thiên Ca là mẹ ở nhà chờ nó về.

Với mối quan hệ trong ngành luật của nhà họ Thẩm mà còn không cứu được con gái của mình ra thì chẳng phải là làm người ta cười rụng răng sao.
Thẩm Thiên Việt cũng xoay người định lên tầng.
Nhưng mới bước đến cầu thang thì anh ta bỗng dừng lại, mãi đến khi bóng dáng của Triệu Hàm biến mất ở ngã rẽ tầng hai.
Đối với người mắc bệnh sạch sẽ nghiêm trọng như Thẩm Thiên Việt, ở trong hoàn cảnh sơ sài như thế này mười phút thôi anh ta cũng cảm thấy khó chịu, huống chi là ở mười mấy năm như Thẩm Thiên Trường.
Nhưng lúc này Thẩm Thiên Việt lại đứng trong phòng rất lâu.
Lúc ra khỏi rạp chiếu phim, tâm trạng của Thẩm Thiên Trường khá tốt, cô đi lấy xe với Trần Tử Nhiễm rồi mới về nhà.
Trở lại Cẩm Viên.

Chỉ có suất chiếu lúc mười giờ, liệu có muộn quá không?


Vậy thì cứ xem lúc mười giờ đi.


Em cũng đi xem phim à?

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thiên Trường Chi Cửu.