Chương 358: Đừng tùy tiện đụng vào ranh giới cuối cùng của tôi



Đừng vào trong, hút xong rồi vào.


Ôn Tử Diễn nhìn anh bằng ánh mắt khó hiểu, lúc trước vẫn được hút trong xe mà?

Thế là 8dưới làn mưa lất phất, hai người bật lửa bao nhiêu lần mới châm được thuốc.
Cách xưng hô luật sư Ôn này khiến Ôn Tử Diễn nổi hết da gà, anh ném mẩu thuốc xuống đất rồi lấy chân giẫm lên.

Hai tuần là đủ rồi.

Sau đó anh mở cửa vào trong xe.
Sắc mặt của Lục Chi Cửu càng lạnh lùng hơn.

Một kẻ địch… sẵn sàng đỡ súng cho cô ấy?


Lâm Uyển Hề, đừng tùy tiện đụng vào ranh giới cuối cùng của tôi, cô thừa biết hậu quả mà.


Trợ lý Tần, bên dưới có một cô gái họ Lâm tự xưng là bạn của Tổng Giám đốc Lục, anh xem có để cô ấy lên được không?

Tần Phong nhớ tới câu nói của Lục Chi Cửu lần trước.

Để cô ấy lên.

Lâm Uyển Hề nhìn anh:
Nếu em nhất định phải tới thì sao?


Gọi cho Tần Phong, lên lịch hẹn.

Cơ thể của Lâm Uyển Hề cứng đờ lại, đúng là… tuân theo quy định.
Tần Phong cũng ném mẩu thuốc đi:
Vậy tôi chờ tin tốt của cậu.

Lái xe được một lát, Ôn Tử Diễn lại hỏi:
Bây giờ chúng ta đi đâu?


Đưa cậu tới khách sạn trước, lát nữa tôi còn có việc bận.

Ôn Tử Diễn tức đến mức nghiến răng nghiến lợi, vốn anh còn tưởng rằng vượt ngàn dặm tới đây sẽ được sự khoản đãi nhiệt tình, nhưng rõ ràng là sự tôn trọng cơ bản nhất hai người kia cũng chẳng thèm cho anh.
Được rồi, dù sao anh cũng quen rồi.
Ôn Tử Diễn lấy điện thoại ra gọi điện.

Ồ? Vậy sao?
Tần Phong cười.

Simon muốn vụ án này có kết quả thế nào?


Đương nhiên là kẻ có tội sẽ bị trừng phạt.

Ôn Tử Diễn hà ra mấy làn khói, khẽ cười nói:
Các cậu3 gọi tôi từ tận nước M trở về là để xử lý vụ án này?

Tần Phong cầm điếu thuốc gật đầu, anh gảy tàn thuốc:
Thấy Thẩm Thiên Việt 9thế nào?

Ôn Tử Diễn nhếch miệng:
Ứng biến khá tốt.


Để cậu quen với pháp luật trong nước trước, sau đó sẽ còn vụ án khác chờ cậu.

Ôn Tử Diễn nhướng mày.

Vốn dĩ không cần cậu cũng được, nhưng bà chủ thích danh chính ngôn thuận và quang minh chính đại hơn là dựa vào thế lực của Lục Thị rồi một cú ăn ngay, vậy nên Tổng Giám đốc Lục sẽ không nhúng tay vào quá nhiều, tất cả chỉ có thể dựa vào cậu thôi, luật sư Ôn.


Trên tầng cao nhất của Tập đoàn Lục Đạt.
Lâm Uyển Hề mang hòm thuốc ra khỏi thang máy, đến trước cửa phòng làm việc của Tổng Giám đốc.
Hiển nhiên người ở đầu bên kia điện thoại khá ngạc nhiên khi thấy người gọi đến là anh:
Tử Diễn?


Hôm nay tôi vừa về nước, tối nay đi tụ tập không?

Gần đây Nhan Thuấn Hoa đổi tính khiến Cố Ngôn Quyết bực dọc không thôi, căn bản anh chẳng có hứng thú gì cả.
Lâm Uyển Hề cười gượng không nói gì nữa.

Cô tới đây có chuyện gì?
Lục Chi Cửu hỏi.
Lâm Uyển Hề đặt hòm thuốc lên bàn, vừa mở ra vừa nói:
Bây giờ đang mưa, chắc là vai anh khó chịu lắm, lần này em mang loại thuốc mới nhất ở nước M về cho anh thử xem sao.


Có khó khăn gì với cậu không?

Ôn Tử Diễn híp mắt nhìn an6h, phả ra một làn khói, như thể đang nói
cậu đùa tôi hả
.

Tần Phong, tôi phát hiện ra kể từ khi cậu đi theo Simon về nước, các 5cậu đều đáng ghét hơn trước kia.


Chậc chậc chậc, nhìn dáng vẻ này của cậu đi, cuối cùng tôi cũng biết hình tượng cụ thể của thành ngữ ‘ra vẻ đạo mạo’ là thế nào rồi.

Tần Phong chẳng để ý tới:
Mất bao lâu cũng không quan trọng, chỉ cần khiến cô ta không nhìn thấy mặt trời bên ngoài nữa là được.


Rõ ràng Simon không cần tốn sức như vậy cũng có thể làm được chuyện nhỏ này, vì sao phải bảo tôi về nước?
Ôn Tử Diễn vừa nói vừa tỏ vẻ bất mãn, phải biết rằng những vụ án trong tay anh có tính khiêu chiến hơn nhiều so với vụ này.
Trước ánh mắt của anh, Lâm Uyển Hề chỉ có thể rút tay về.

Simon, trước kia anh không bao giờ uống những thứ này.


Đó là chuyện của trước kia.
Lục Chi Cửu nói lạnh lùng.
Đúng thế, cô ta là người biết rõ nhất hậu quả đó là gì.
Lâm Uyển Hề đặt bơm kim tiêm lên bàn, thu dọn hòm thuốc rồi chuẩn bị rời khỏi đó.

Ngoài ra, nơi này là công ty, sau này đừng tự ý tới đây.


Simon đâu?


Anh ấy cũng phải đi làm.


Hết giờ làm việc thì sao?


Không đi, không có tâm trạng.
Dứt lời anh cũng tắt máy ngay.
Nhìn dòng chữ
cuộc gọi kết thúc
trên màn hình, trong lòng nghĩ thầm, mới một thời gian ngắn như thế, sao anh lại bị vứt bỏ thế này?
Tần Phong tiễn Ôn Tử Diễn xong thì lại nhận được điện thoại từ phòng bảo vệ của Tập đoàn.
Lâm Uyển Hề thành thạo lấy bơm tiêm ra bơm thuốc trong một cái lọ nhỏ vào.
Sau đó cô ta đi tới trước mặt Lục Chi Cửu, đang định cởi cúc áo của anh ra.
Thế nhưng Lục Chi Cửu lại lùi về sau hai bước.

Bận về với bà chủ.


Cậu đừng nói với tôi là cậu cũng phải về với vợ đấy!
Ôn Tử Diễn bắt đầu tức giận rồi.
Tần Phong không nói tiếp, nhưng lại cố tình dùng tay trái gõ vào vô lăng. Tia sáng phản quang lóe ra từ chiếc nhẫn cưới trên ngón áp út của anh suýt thì chói mù đôi mắt của Ôn Tử Diễn.
Lâm Uyển Hề nhíu mày, đang định vươn tay ra cầm cốc cà phê lên thì cửa phòng làm việc của Tổng Giám đốc bị ai đó mở ra.
Lục Chi Cửu bước vào.
Sắc mặt của anh vẫn lạnh lùng như cũ, nhìn động tác của Lâm Uyển Hề, lông mày anh đột nhiên nhíu lại.
Cô ta đẩy cửa vào, nhưng trong phòng không có ai.
Cô ta lấy điện thoại ra hỏi Tần Phong, Tần Phong nói rằng có thể buổi họp sáng nay vẫn chưa kết thúc, còn anh thì đang tới công ty.
Lâm Uyển Hề vừa đặt hòm thuốc xuống thì lại nhìn thấy cốc cà phê đá mới uống được một nửa và đang đặt trên bàn làm việc của Lục Chi Cửu. Nước đọng trên thành cốc làm ướt sũng một góc bàn.

Simon, hôm qua bác gái đã gọi điện cho em, hỏi em về tình hình sức khỏe của anh, anh tranh thủ thời gian tới bệnh viện kiểm tra đi.


Ừ.

Cuộc đối thoại giữa hai người kết thúc trong thái độ lạnh lùng của Lục Chi Cửu.

Simon, từ bao giờ mà chúng ta lại trở nên xa lạ như thế. Cho dù… bây giờ anh kết hôn rồi thì em vẫn là bạn anh, không phải sao?


Chúng ta không phải là bạn.


Cơ thể của Lâm Uyển Hề cứng đờ lại, rốt cuộc trên mặt cô ta cũng hiện lên một nụ cười khó coi:
Vậy anh xem em là gì? Kẻ địch?


Tự tôi làm là được.

Bàn tay của Lâm Uyển Hề khựng lại trên không trung, trong mắt cũng lóe lên nỗi chua xót và phẫn nộ, nhưng chỉ vụt qua rồi lập tức biến mất.
Vẻ mặt của cô ta vẫn như bình thường, đậy nắp bơm tiêm vào rồi đưa nó cho Lục Chi Cửu.
Lâm Uyển Hề ôm chặt hòm thuốc, ngày nào cảm giác như bị vô số bánh xe nghiền qua người như thế này cũng tái diễn vô số lần trong lòng cô ta, kể từ khi biết người ở bên cạnh mình không phải là Lục Chi Cửu.

Đau đớn, đến cuối cùng cũng sẽ chết lặng.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thiên Trường Chi Cửu.