Chương 363: Lợi dụng việc công làm việc tư
-
Thiên Trường Chi Cửu
- Nhĩ Đông Úy Nhiên
- 1296 chữ
- 2022-02-06 12:16:35
Được.
Sau khi ra khỏi thang máy, Giang Mộ Tuyết lấy điện thoại ra gọi cho Tằng Tụng Hoa, nhưng nào ngờ hôm nay Tằng Tụng Hoa lại tới chùa Li8nh Long dâng hương, chưa chắc tối nay đã về kịp.
Giang Mộ Tuyết cạn lời, anh đang trêu cô đây mà.
Hai người trở lại tiểu khu Ngân Hà.
Nhắn tin cho Tiết Thái Vi xong, Giang Mộ Tuyết ngẩng đầu nhìn Tần Phong một lát. Anh đang cúi đầu viết thiệp, từng nét từng nét một, thái độ rất chăm chú.
Giang Mộ Tuyết mấp máy bờ môi:
Tần Phong, vừa rồi Tiết Thái Vi nói với em rằng cô ta bị điều đến chi nhánh làm Giám đốc.
Hai người ra khỏi khu thương mại, Tần Phong đang định lái xe về phía biệt thự thì Giang Mộ Tuyết lại mở miệng:
Về thẳng tiểu khu Ngân Hà đi.
Cô nhớ còn một đống thiệp mời mới được gửi tới mà cô chưa viết.
Vâng.
Suýt thì cô quên mất trong bệnh viện còn người cậu tên là Liễu Binh Trì.
Ừm.
Nhìn đống danh sách mà Nhiếp Tòng Nhu gửi tới lúc trước, Giang Mộ Tuyết không khỏi cảm thấy đau đầu.
Có lẽ làm tổn thương những người bên cạnh anh cũng là một biện pháp thu hút sự chú ý của anh, nhưng chắc chắn bọn họ cũng phải trả một cái giá tương ứng.
Giọng điệu của Tần Phong rất thản nhiên, nhưng không biết vì sao Giang Mộ Tuyết lại cảm thấy có chút tàn nhẫn.
Mặc dù biểu cảm của anh không thay đổi gì, nhưng Giang Mộ Tuyết vẫn hỏi dò một câu:
Hay là tuần sau 5chúng ta lựa chọn thời điểm chỉ có bác Cả và bác gái ở nhà?
Tần Phong ngước mắt nhìn cô, anh bỗng nở nụ cười:
Không cần. Tiểu Tuyết, em không cần dè dặt như thế, như vậy thì em sẽ rất mệt mỏi.
Giang Mộ Tuyết biết anh không muốn gặp Tần Diệp và Diệp Linh Khê cho lắm.
Ừm, lần trước em đã đồng ý với b9ác gái rồi. Dù sao chúng ta vẫn là họ hàng, sau này sẽ còn rất nhiều những lúc như thế này, huống chi đi lại nhiều như vậy bà nội cũng vui vẻ.
<6br>
Tuần sau anh sẽ sắp xếp thời gian.
[Gửi địa chỉ của cô cho tôi.]
Tiết Thái Vi nhắn lại: [?]
Ừm, anh có muốn gửi thiệp mời cho Thời Tu Tề không?
Không cần, anh sẽ bảo cậu mang cho anh ta.
Tần Phong ngẩng đầu nhìn cô, khóe miệng anh cong lên, trong mắt chứa ý cười:
Tiểu Tuyết còn muốn hỏi gì nữa?
Ừm… Có phải bởi vì chuyện lần trước… có phải là bởi vì…
Anh có thể học.
Nghe anh nói vậy, đôi mắt Giang Mộ Tuyết sáng rực lên, cô lấy điện thoại ra mở tính năng ghi âm.
Dù sao nếu xét về người đứng đầu trong làng lợi dụng việc công để làm việc riêng thì có thể nói Lục Chi Cửu là tấm gương sáng trong Tập đoàn Lục Đạt.
Giang Mộ Tuyết cứng họng, cả lãnh đạo và cấp dưới đều thật kỳ lạ.
Giang Mộ Tuyết thò đầu sang xem - Thời Tu Tề.
Giang Mộ Tuyết bĩu môi, cô nghĩ thầm, chỉ một mình anh biết viết, còn cô thì không à?
Nhiều người như thế, hẳn là đám cưới của bọn họ sẽ khá rầm rộ.
Tần Phong cũng chẳng nhìn danh sách, anh lấy một tấm thiệp mời tới, viết lên đó một cái tên với vẻ mặt vô cảm.
Giang Mộ Tuyết hơi ngạc nhiên, cô ngẩng đầu nhìn Tần Phong.
[Nếu cô nhất định phải gửi thiệp mời thì cô có thể gửi đến chi nhánh công ty ở thành phố Phong, hiện tại tôi là Giám đốc chi nhánh ở thành phố Phong.]
Có cần mang đi công chứng không?
Giang Mộ Tuyết nói với vẻ mặt nghiêm túc:
Cái này cũng công chứng được hả?
Tần Phong, anh lặp lại câu vừa rồi một lần nữa đi, em phải ghi âm lại làm chứng cứ, không cả sau này anh nuốt lời!
Tần Phong không nhịn được mà bật cười, cô gái này thật là.
Hay là sau này anh nấu ăn nhé?
Nhớ tới tài nấu ăn thảm thiết của anh, Giang Mộ Tuyết tỏ vẻ hoài nghi:
Anh có biết nấu không?
Giang Mộ Tuyết tắt máy nhìn Tần Phong:
Lần sau bao giờ anh rảnh?
Tần Phong nhíu mà3y:
Nhất định phải đi à?
Anh có thể cho rằng em đang lấy cớ cho việc không nấu ăn của em sau này không?
Vì sao việc nấu ăn nhất định phải là của phụ nữ?
[Tôi gửi thiệp mời đám cưới cho cô, à, thực ra tôi có thể tới thẳng bộ phận Quan hệ công chúng để đưa thiệp mời cho cô…]
Tiết Thái Vi: [Tùy cô, nhưng tôi không còn ở công ty nữa rồi.]
Vâng…
Cô là vì ai cơ chứ!
Điều đến chi nhánh công ty làm Giám đốc, trông thì như thăng chức, nhưng thực tế lại là giáng chức, là một thủ đoạn xử phạt nhân viên thường được sử dụng trong công ty, đồng thời tránh được lời ra tiếng vào.
[Được, tôi sẽ gửi đến chi nhánh ở thành phố Phong cho cô.]
Không cần giám sát à?
Không cần, hai ngày nay lắp đặt phòng bếp, yêu cầu của em với bọn họ là chỉ cần không để rò nước là được, dù sao hai chúng ta đều không giỏi nấu nướng, chắc chắn thời gian trong phòng bếp chủ yếu sẽ chỉ là ‘bốn phút’ thôi.
Ừm.
Giang Mộ Tuyết còn muốn hỏi điều gì nữa, nhưng há miệng mãi mà không nói ra một chữ nào.
Giang Mộ Tuyết lấy đống thiệp cưới ra để lên bàn trà ngoài phòng khách, sau đó lại tìm hai chiếc bút và đưa cho Tần Phong một chiếc.
Người nhà, phù dâu phù rể thì không cần thiệp mời, nhưng những khách khứa khác thì vẫn phải viết.
Có nghĩa là anh vẫn biết Tiết Thái Vi có tình cảm với anh.
Tần Phong cạn lời, vì sao lực chú ý của con gái luôn lệch lạc như thế?
Anh dừng xe trước ngã tư đèn đỏ, quay đầu nhìn Giang Mộ Tuyết nói từng chữ một:
Sau khi kết hôn với Tiểu Tuyết, anh sẽ học nấu ăn.
Không đúng, câu vừa rồi anh nói không phải như thế.
Giang Mộ Tuyết bất mãn.
Tần Phong nhìn cô không nói gì.
Ánh mắt của anh nói với cô, không được.
Tiểu Tuyết, em phải biết rằng có rất nhiều người yêu thầm anh… Anh không có thời gian đi tìm hiểu bọn họ là ai.
Giang Mộ Tuyết:
…
Thế là cô cũng giận dỗi lấy một tấm thiệp viết một cái tên - Tiết Thái Vi.
Viết xong cô vẫn cảm thấy chưa đủ, lại đi lấy điện thoại gửi tin nhắn cho Tiết Thái Vi.
Anh lợi dụng việc công để làm việc riêng như thế, Tổng Giám đốc Lục không có ý kiến gì sao?
Tần Phong cười một cách bí ẩn:
Anh ấy rất ủng hộ.
Đúng thế, bởi vì em, Tiểu Tuyết.
Giang Mộ Tuyết không ngờ rằng Tần Phong lại thừa nhận thẳng thắn như thế, cô tưởng rằng anh sẽ nói đó là việc điều động công việc bình thường của công ty…
Sau khi kết hôn với Tiểu Tuyết, anh sẽ là người nấu ăn.
Giang Mộ Tuyết lưu tệp ghi âm lại, đổi tên thành
thỏa thuận trước khi kết hôn
.
Kỳ thực Giang Mộ Tuyết không có nhiều bạn, ngoài một số bạn học trong Đại học A thành phố Vân thì cô cũng chỉ giữ liên lạc với một hai người bạn ở thành phố Cẩm, cộng thêm nhân viên trong quỹ từ thiện, đoán chừng chỉ đủ hai bàn.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.