Chương 376: Lương tâm của cô bị chó ăn mất rồi!
-
Thiên Trường Chi Cửu
- Nhĩ Đông Úy Nhiên
- 1494 chữ
- 2022-02-06 12:17:11
Cô quay lại trong xe, rướn người qua ghế phụ, đặt một nụ hôn lên má Tần Phong.
Như vậy mới phù hợp với mối quan hệ của chúng ta, an8h cảm thấy thế nào?
Đường cong trên khóe miệng Tần Phong ngày một rõ rệt, cho đến khi mang theo độ ấm. Thấy Giang Mộ Tuyết lại địn3h xuống xe, anh vươn một tay giữ cô lại, một tay tháo dây an toàn ra, nghiêng người xích lại gần cô.
Thẩm Thiên Trường vừa họp sáng sớm xong thì nhận được tài liệu liên quan đến quỹ từ thiện và viện phúc lợi. Tối qua cô chỉ nhắc tới vậy thôi mà không ngờ hiệu suất của Giang Mộ Tuyết lại cao như thế.
Trên mặt cô hiện lên nụ cười, cô gửi một tin nhắn cho Lục Chi Cửu: [Tần Phong hời thật đấy, cưới được một cô vợ tài giỏi.]
Thời gian họp sáng sớm của Tập đoàn Lục Đạt luôn rất dài, Tần Phong đưa điện thoại cho Lục Chi Cửu. Sau khi xem xong, Lục Chi Cửu thản nhiên trả lời lại một câu rồi đưa điện thoại lại cho Tần Phong.
Vì thế các quản lý cấp cao trong phòng họp đồng loạt quay đầu lại, mười mấy cặp mắt cùng đổ dồn về phía anh.
Bầu không khí bỗng trở nên mất tự nhiên.
Mãi đến khi Lục Chi Cửu nhíu mày nói:
Có vấn đề gì à?
[Vậy nên gần đây cậu ta cứ lâng lâng, thậm chí còn không sợ đến muộn.]
Lục Chi Cửu cố tình không khóa máy, Tần Phong dễ dàng đọc được nội dung tin nhắn của hai người.
Hiếm khi thấy Tần Phong đỏ mặt như lúc này, anh lúng túng ho một tiếng, nhưng không hạ thấp âm thanh.
Thật á? Nam hay nữ?
Nữ, là một mỹ nữ.
Nghe đến mỹ nữ là đôi mắt của Trần Tử Nhiễm sáng rực lên:
Ngon, mỹ nữ thì sắp xếp nhanh lên!
Trần Tử Nhiễm vừa dứt lời, Tống Ngưng Y gõ cửa rồi bước vào trong, trên tay cầm danh sách nguyên vật liệu sản xuất thử mà Dầu khí Thịnh Thiên mới gửi fax tới.
Thẩm Thiên Trường nhận lấy xem, sau đó lần lượt đưa cho Ninh Trạch Tây và Trần Tử Nhiễm.
Thiên Trường, sản phẩm mới của Dầu khí Thịnh Thiên là sản phẩm giới thiệu chính trong tuần này à?
Ninh Trạch Tây hỏi.
Ồ.
Thời Tu Tề thản nhiên đáp một tiếng rồi vào thẳng bên trong.
Nhìn theo bóng lưng hơi cứng ngắc của anh ta, Tần Phong thực sự cảm thấy trong tất cả các loại thời tiết ở thành phố Vân, anh thích ngày hôm nay nhất.
Tài chính Thiên Nhiên.
Mọi người nhao nhao quay đầu đi, nhưng trên mặt ai cũng hiện lên nụ cười. Những người ngồi trong này đều nhận được thiệp mời của Tần Phong, chắc là có chuyện vui nên tâm trạng cũng tốt, bầu không khí trong các buổi họp sáng sớm mấy hôm nay đều được bao trùm bởi vị ngọt không tên, như được phát kẹo vậy.
Nhìn thấy câu trả lời của Lục Chi Cửu, Thẩm Thiên Trường không nhịn được chụp màn hình gửi cho Giang Mộ Tuyết, hôm qua bọn họ đã kết bạn WeChat rồi.
Trần Tử Nhiễm cười như nắc nẻ, mở miệng hỏi:
Mới sáng sớm mà có cần phải ngọt ngấy như thế không, tối qua vẫn chưa đủ à?
Hai phút sau, trên một vị trí đỗ xe cách đó không xa có một người mở cửa xe ra, Thời Tu Tề cũng đang đi về phía này.
Lúc mà Thời Tu Tề sắp đi qua xe mình, Tần Phong hạ kính xe xuống chào hỏi:
Buổi sáng tốt lành, bác sĩ Thời.
Thực ra Thời Tu Tề tới sớm hơn, nhưng còn chưa kịp xuống xe thì lại nhìn thấy một chiếc xe dừng trước cổng, người ngồi trên ghế phụ là Giang Mộ Tuyết.
Trần Tử Nhiễm gật đầu:
Cậu yên tâm đi, đàn anh không vất vả đâu.
Thẩm Thiên Trường nở nụ cười, thực ra tất cả mọi người đều có thể thấy được tốc độ tiến bộ về mặt tư duy cũng như thao tác của Trần Tử Nhiễm trong khoảng thời gian vừa qua, cô rất vui mừng về chuyện này.
Trò chuyện với bọn họ xong, Thẩm Thiên Trường ra khỏi phòng làm việc, vào phòng làm việc của Giám đốc ở tầng mười.
Thẩm Thiên Trường trợn trắng mắt nhìn cô…
Tối qua tớ quen một người bạn mới, hôm khác giới thiệu cho cậu.
Trần Tử Nhiễm tỏ vẻ ngạc nhiên, phải biết rằng Thẩm Thiên Trường không phải một người thích kết bạn, lúc học đại học cô kéo Thẩm Thiên Trường đi xã giao mà lần nào Thẩm Thiên Trường cũng đều rất miễn cưỡng.
Vận chuyển từ thành phố Quảng đến phía Đông cần hai đến ba ngày, tôi định phân phát rồi bán trước, tiêu thụ hết tất cả trong tuần sau.
Thẩm Thiên Trường gật đầu, cô ngẫm nghĩ giây lát:
Giám đốc Hà, tôi có ý tưởng này.
Thẩm Thiên Trường luôn rất kính trọng Hà Tịch, chưa bao giờ lấy chức vị ra chèn ép, có ý kiến gì cũng nêu lên với tâm thái học hỏi.
Chỉ là thử nghiệm thôi, cứ tiến hành theo những gì chúng ta đã nói trong cuộc họp, số lượng nguyên vật liệu sản xuất thử này không nhiều, đến lúc đó loại bỏ phần này ra phối hợp với thao tác bên bộ phận hợp đồng giao ngay là được.
Ừm, được.
Tiểu Nhiễm, cậu làm cùng với đàn anh đi, đừng để đàn anh quá vất vả.
Thẩm Thiên Trường quay đầu dặn dò Trần Tử Nhiễm.
Như vậy là phù hợp nhất.
Khuôn mặt của Giang Mộ Tuyết lại đỏ lên vì thẹn thùng, nhưng cô vẫn đáp lại một cách tự nhiên:
Ừm.
Cô xuống xe đi vào công t6y, nhưng rõ ràng là bước chân hơi liêu xiêu.
Mãi đến khi cô vào trong thang máy, Tần Phong mới quay đầu lại, chậm rãi lái xe đi khỏ5i đó.
Thời Tu Tề híp mắt lại, quay đầu nhìn Tần Phong:
Chào buổi sáng, anh Tần.
Anh không chúc tôi buổi sáng tốt lành à?
Tần Phong nói nhẹ, nhưng hiển nhiên là anh không định chờ Thời Tu Tề trả lời.
Anh ngẩng đầu nhìn bầu trời trong xanh, giọng nói như đang khoe khoang:
Hôm nay thời tiết khá đẹp, tâm trạng của tôi cũng rất tốt.
Giám đốc Hà đã xem danh sách các sản phẩm mới của Dầu khí Thịnh Thiên chưa?
Thẩm Thiên Trường vào phòng rồi ngồi xuống, sau đó lập tức đi thẳng vào vấn đề.
Hà Tịch gật đầu:
Ừm, xem rồi, mặc dù số lượng của các sản phẩm không nhiều nhưng vẫn khá đầy đủ.
Không biết Giám đốc Hà định thao tác thế nào?
Tổng Giám đốc Thẩm cứ nói.
Tuần này chúng ta có thể giao việc bán nguyên vật liệu sản xuất thử cho một nhân viên tiến hành tiêu thụ không? Ý của tôi là lựa chọn mấy người trong bộ phận tiêu thụ phụ trách việc bán nguyên vật liệu sản xuất thử chứ không phải là tất cả mọi người cùng tiêu thụ. Ngoài Giám đốc bộ phận và mấy nhân viên phụ trách tiêu thụ ra thì tốt nhất đừng để những người khác biết tình hình cụ thể của nguyên vật liệu sản xuất thử.
Hà Tịch biết rất rõ mục đích của Thẩm Thiên Trường khi làm như thế.
Bởi vì trong hai tuần này ngoài việc phải hoàn thành mục tiêu đã đặt ra thì còn phải điều tra ra nội gián. Việc bán rẻ nguyên vật liệu sản xuất thử chắc chắn sẽ khiến thị trường đổ xô đi mua, ít nhiều đều sẽ ảnh hưởng đến mức tiêu thụ bình thường, như vậy thì sẽ không còn sự so sánh giá cả với Viễn Thông nữa, thậm chí sẽ làm Viễn Thông phải đưa ra các hành động khác. Thế nên để chắc chắn, bộ phận tiêu thụ nhất định phải vờ như vẫn giao dịch bình thường.
Ừm, tôi hiểu rồi, tôi sẽ sắp xếp theo yêu cầu của cô.
Còn nữa, có thể sắp xếp Phương Dục vào nhóm người này được không, để những nhân viên cũ dẫn dắt cậu ấy cũng được. Người mới đều cần phải đào tạo, đưa ra sản phẩm mới cũng không phải là công việc đơn giản, khó khăn mới có thể giúp con người nhanh chóng trưởng thành.
Trên mặt Hà Tịch hiện lên nét ngạc nhiên, rốt cuộc giữa Phương Dục và Thẩm Thiên Trường có quan hệ thế nào? Nếu nói là không tò mò thì là giả, nhưng theo những gì mà Phương Dục thể hiện ra thì hoàn toàn không nhìn ra được giữa cậu ta và Thẩm Thiên Trường có mối quan hệ riêng tư gì.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.