Chương 401: Em khen anh thì được, nhưng không được véo má em
-
Thiên Trường Chi Cửu
- Nhĩ Đông Úy Nhiên
- 1355 chữ
- 2022-02-18 04:34:45
Anh chỉ cảm thấy Thiên Trường rất lạnh lùng, khiến người ta cảm thấy khó gần.
Trần Tử Nhiễm vỗ vai anh ta:
Anh đừng lo, tính8 cách cậu ấy như thế đó. Anh không biết đâu, lúc đầu em còn thảm hơn anh, cậu ấy chẳng thèm để ý tới em! Bây giờ cậu ấy chưa quen với 3anh thôi, sau này quen rồi sẽ khác.
Bùi Tuấn Kiệt nhíu mày đi tới trước mặt cô, nửa ngồi xuống rồi bắt đầu nghiêm túc tháo mũ bảo hiểm cho cô.
Cách tấm kính mũ, Trần Tử Nhiễm nhìn anh không chớp mắt. Cô phát hiện ra Bùi Tuấn Kiệt rất đẹp trai, là kiểu đẹp trai phóng khoáng không chịu gò bó, khác hẳn với những anh chàng đẹp trai mà cô gặp trước kia.
Nhưng cô chưa kịp mở miệng thì đã bị Bùi Tuấn Kiệt kéo ra khỏi khu vui chơi.
Thế là ba tiếng sau, Trần Tử Nhiễm và Bùi Tuấn Kiệt mỗi người lái một chiếc xe phân khối lớn, dừng lại trên bờ biển khu Vân Đông.
Vì sao khi đó em lại cố chấp muốn trở thành bạn của cô ấy đến thế?
Bùi Tuấn Kiệt hỏi. <9br>
Em cũng không biết, có lẽ lúc đầu em chỉ cảm thấy cậu ấy rất lạnh lùng, đánh bại được cậu ấy thì rất đáng gờm?
Bùi Tu6ấn Kiệt dở khóc dở cười:
Sau đó thì sao, hai người trở thành bạn thế nào?
Trần Tử Nhiễm rất bực bội:
Đừng cười nữa có được không? Buồn cười đến thế cơ à?
Bùi Tuấn Kiệt giơ tay véo má cô:
Anh chỉ không ngờ rằng người anh thích lại đáng yêu như thế.
Trần Tử Mặc muốn mách lẻo thì cứ mách lẻo đi, cô không lo được nhiều như thế!
Nếu không có Bùi Tuấn Kiệt ở bên cạnh, nhất định bây giờ cô đã gào thét lên rồi!
Bởi vì lúc tháo mũ bảo hiểm trông mặt người ta rất dữ tợn, vậy nên chắc chắn vừa rồi anh đã nhìn thấy khuôn mặt xấu xí của em rồi.
Câu nói này khiến Bùi Tuấn Kiệt cảm thấy buồn cười, sao cô nàng Trần Tử Nhiễm này lại đáng yêu như thế cơ chứ.
Rốt cuộc Trần Tử Nhiễm cũng hoàn hồn lại, thực ra tim cô cũng đang đập khá nhanh, nhưng để xứng với cái danh cao thủ tình trường của mình thì cô nhất định phải giữ bình tĩnh.
Ừm, tạm được.
Nhìn bộ dạng này của cô, Bùi Tuấn Kiệt nhếch miệng cười thoải mái:
Nhưng chỉ cần em muốn đi thì anh sẽ có cách đánh lạc hướng tai mắt của anh trai em.
Trần Tử Nhiễm cười gượng, cô muốn nói rằng anh đã đánh giá thấp Trần Tử Mặc rồi, Trần Tử Mặc là kiểu người khiến cô không thể thành công bỏ nhà ra đi được!
Vậy đổi một kiểu khác được không?
Kiểu gì?
Trần Tử Nhiễm chớp chớp mắt hai cái:
Anh không cần phải ghen với cậu ấy, bởi vì chắc chắn em sẽ là một cô bạn gái đạt tiêu chuẩn!
Dứt lời, cô vỗ ngực cam đoạn.
Nhưng cô lại nhìn xung quanh một lượt với vẻ mặt phòng bị, nói khẽ với Bùi Tuấn Kiệt:
Nhưng anh trai em có rất nhiều tai mắt, bị lão ấy phát hiện ra là tiêu đời. Anh không biết thủ đoạn của anh ấy tàn nhẫn thế nào đâu, lần trước anh ấy không chỉ bán xe của em trong khi chưa được sự đồng ý của em, mà còn đi mách lẻo với bố mẹ em nữa!
Đây cũng là lí do vì sao Trần Tử Nhiễm ủng hộ chuyện
gả
Trần Tử Mặc đi như thế, đàn ông độc thân có quá nhiều thời gian rảnh nên mới dư sức theo dõi cô suốt ngày như thế!
Tiểu Nhiễm, em muốn đi xe phân khối lớn không?
Bùi Tuấn Kiệt nhìn cô, hỏi.
Đôi mắt của Trần Tử Nhiễm sáng lên, cô gật đầu thật mạnh:
Muốn, muốn lắm!
Vừa kết bạn xong là cô đã giật lấy chìa khóa xe của anh, phóng xe đi mất cùng với bạn của cô.
Mãi đến khi bọn họ biến mất khỏi tầm mắt, anh mới hoàn hồn lại, xe anh cứ thế bị cô
cướp
mất.
Trần Tử Nhiễm nhìn anh với vẻ mặt hờn dỗi:
Sau này đừng có tùy tiện tháo mũ bảo hiểm của em ra.
Vì sao?
Bùi Tuấn Kiệt hỏi.
Trần Tử Nhiễm cũng đã thay một bộ quần áo chuyên dụng, mũ bảo hiểm cũng chưa kịp tháo ra.
Cô thật sự rất muốn gào thét, cô muốn nói là sướng quá, cô yêu xe phân khối lớn, yêu xe phân khối lớn chết mất!
Vậy nên Trần Tử Nhiễm hơi ngây người ra.
Tiểu Nhiễm, em có thích kiểu khen em thế này không?
Cô hấp tấp lao tới trước mặt anh, bla bla nói một tràng với anh, khi đó anh đội mũ bảo hiểm, không nghe rõ cô đang nói gì, sau đó thấy cô lấy điện thoại ra khỏi túi áo, nói muốn kết bạn với anh.
Nhìn biểu cảm sốt ruột của cô, tay anh như mất kiểm soát, đưa điện thoại cho cô quét mã QR.
Bùi Tuấn Kiệt nhìn cô, đôi mắt của cô sạch sẽ như dòng suối nhỏ trước cửa nhà anh ta, cô cũng là người hoạt bát hồn nhiên nhất mà anh ta từng gặp.
Anh ta nhớ hôm đó đang dừng xe trên đường thì Trần Tử Nhiễm bỗng nhảy xuống chiếc xe cà tàng của mình.
Trần Tử Nhiễm hất tay anh ra:
Anh khen em thì được, nhưng không được véo má em.
Cô đâu phải trẻ con, như vậy thật là ấu trĩ!
Anh trai em cũng chỉ lo lắng cho em thôi, nếu em không lái xe sau khi uống rượu, còn từng bị cảnh sát giao thông tóm thì anh ấy sẽ chẳng làm thế với em.
Trần Tử Nhiễm bĩu môi, cô giơ tay lên ngoáy lỗ tai, những câu nói kiểu như thế này cô đã nghe nhiều đến mức chai tai luôn rồi.
Bùi Tuấn Kiệt tháo mũ bảo hiểm ra, mỉm cười nhìn cô:
Có phải bây giờ ổn hơn nhiều rồi không?
Trần Tử Nhiễm gật đầu lia lịa, cô bực bội từ tối hôm qua đến giờ, chỉ có xe phân khối lớn mới có thể làm vơi đi cảm giác ấy.
Được rồi.
Bùi Tuấn Kiệt đứng thẳng người lên, Trần Tử Nhiễm chưa kịp phản ứng gì thì đã tháo mũ bảo hiểm của cô xuống.
Trần Tử Nhiễm tỏ vẻ tự hào:
Thì em cứ tìm cậu ấy 5nói chuyện, mua thức ăn ngon cho cậu ấy, gửi phim hay cho cậu ấy xem, gửi nhạc hay cho cậu ấy nghe, sau đó cậu ấy cảm động thôi. Nhưng chủ yếu nhất là bởi vì khi ấy cậu ấy cảm thấy hứng thú với Hợp đồng tương lai, suốt ngày ôm sách và số liệu học tập điên cuồng. Thế là em đã nghĩ ra một kế, em lừa cậu ấy nói rằng tốt nghiệp xong sẽ cùng nhau mở công ty, và rồi em thành công bắt cậu ấy lên thuyền giặc!
Bùi Tuấn Kiệt cười:
À, thì ra là thế, em tốt với cô ấy đến mức anh cũng phải ghen.
Bùi Tuấn Kiệt cong môi cười, anh bỗng cúi đầu hôn lên bên má bị véo của cô.
Mặc dù Trần Tử Nhiễm và Bùi Tuấn Kiệt đã xác định quan hệ một thời gian rồi, nhưng bọn họ mới gặp mặt nhau không quá ba lần, động tác thân mật nhất giữa bọn họ mới chỉ là nắm tay mà thôi.
Cô cũng muốn giơ tay tháo mũ bảo hiểm ra, nhưng ai nói cho cô biết vì sao lại bị mắc kẹt thế này? Cô lần mò dưới cằm rất lâu mà vẫn không thể cởi khuy mũ ra được.
Bùi Tuấn Kiệt, mũ bảo hiểm của em bị kẹt rồi!
Trần Tử Nhiễm vừa nói vừa lấy hai tay vỗ mạnh vào mũ bảo hiểm, trông động tác ấy rất buồn cười.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.