Chương 403: Anh thực sự chọc giận tôi rồi!


Thẩm Thiên Trường hơi sửng sốt.


Ngay từ lúc ở nước M nó đã gặp Lục Chi Cửu rồi, nhưng khi đó nó không biết anh t8a chính là Lục Chi Cửu, sau khi về nước nó mới biết. Nó đã làm rất nhiều chuyện xúc phạm đến em, nhưng tình cảm của nó v3ới Lục Chi Cửu thì sẽ chỉ nhiều hơn chứ không thua kém gì em. Bây giờ nó muốn gặp Lục Chi Cửu không phải là vì muốn thác9h thức giới hạn cuối cùng của em, càng không phải là để dằn mặt em, nó chỉ muốn xác nhận một vài chuyện thôi. Hôm nay kh6ông phải nó bảo anh tới đây cầu xin em, nó có thể cầu xin em vì bất cứ một chuyện gì, nhưng không bao gồm Lục Chi Cửu!
5
Thẩm Thiên Trường đưa tài liệu trong tay mình cho cô, Tống Ngưng Y vươn tay nhận lấy rồi cúi đầu đọc.
Một lúc sau, cô bỗng ngẩng đầu lên:
Tổng Giám đốc Thẩm, đây… Phương án định giá của công ty chúng ta bị lộ ra ngoài!

Sau đó cô lại vào phần tin nhắn chưa đọc, trong đó có hai tin nhắn của Lục Chi Cửu. Anh nói cốc nước của anh nóng như nước sôi, còn nói nếu không xử lý được chuyện của Tống Ngưng Y thì tới Tập đoàn Lục Đạt tìm anh.
Thẩm Thiên Trường đọc tin nhắn này, một lúc lâu sau mới gõ một dòng: Lục Chi Cửu, trước kia anh có quen Thẩm Thiên Ca không?
Nhìn dáng vẻ này của Tống Ngưng Y, Trần Tử Nhiễm chỉ cảm thấy vô cùng dối trá, cô thật sự không thể nhìn nổi:
Tống Ngưng Y, rõ ràng chính cô đã tiết lộ ra ngoài, đừng giả vờ có được không?


Tổng Giám đốc Tiểu Trần, không phải tôi!
Tống Ngưng Y lập tức phủ nhận.

Trần Tử Nhiễm, cậu muốn hù chết tớ đấy hả!
Thẩm Thiên Trường quát lên với cô.
Trần Tử Nhiễm nghi ngờ nhìn cô:
Cậu không sao chứ, mới sáng sớm mà đã ngồi ngây ra đó làm gì?

Cô không ngờ rằng có nhiều người bước vào cuộc sống của Lục Chi Cửu trước cô như thế, thậm chí là Thẩm Thiên Ca mà cô ghét đến mức không thể tha thứ được.
Cô thừa nhận rằng Thẩm Thiên Ca đã đạt được mục đích, mối quan hệ giữa Thẩm Thiên Ca với Lục Chi Cửu còn khiến cô khó chấp nhận hơn cả Lâm Uyển Hề.
Thẩm Thiên Việt, anh thực sự chọc giận tôi rồi!
Thẩm Thiên Trường siết chặt nắm đấm, có một số chuyện nhất định phải làm từ sớm.
Nhưng rồi cô lại xóa đi, đổi thành: [Ừm.]
Nhìn chữ ừm mà mình nhắn lại, trong lòng Thẩm Thiên Trường bỗng cảm thấy nhói đau.
Thẩm Thiên Trường trợn mắt lườm cô:
Về chỗ của cậu đi!

Trần Tử Nhiễm vừa ngồi vào chỗ mình thì Ninh Trạch Tây cũng vào phòng.
Trong lòng Tống Ngưng Y dâng lên dự cảm chẳng lành.

Ngưng Y, ngồi đi.
Thẩm Thiên Trường mở miệng nói.
Thẩm Thiên Việt quay đầu nhìn cô:
Anh nói Thẩm Thiên Ca có thể vì bất cứ một chuyện gì tới cầu xin tôi, chỉ ngoại trừ Lục Chi Cửu, tôi nói cho anh biết, anh sai rồi. Cô ta cố tình bảo anh tới cầu xin tôi, cố tình bảo anh nói cho tôi biết rằng cô ta quen biết Lục Chi Cửu trước, cố ý dằn mặt tôi, tốt nhất là có thể đạt được mục đích chia rẽ tôi và Lục Chi Cửu. Đó mới là Thẩm Thiên Ca, đó mới là em gái anh!

Thẩm Thiên Việt nhìn Thẩm Thiên Trường, trong mắt hiện lên sự kinh ngạc.

Ngưng Y, cô ở lại một lát.

Tống Ngưng Y quay đầu lại, thấy Thẩm Thiên Trường, Trần Tử Nhiễm, Ninh Trạch Tây và Hà Tịch ngồi thành một hàng, biểu cảm của Thẩm Thiên Trường khá nghiêm túc, Trần Tử Nhiễm thì tỏ vẻ khinh bỉ.
Nói xong một đoạn này, Thẩm Thiên Việt cũng thở hổn hển, hiển nhiên là anh ta sốt ruột lắm rồi.

Xác nhận chuyện gì?
Thẩm Thiên Trường hỏi.

Anh không biết, nó nói muốn chính miệng hỏi Lục Chi Cửu.

Thẩm Thiên Trường nhìn anh ta rồi mở miệng nói:
Anh có thể đi được rồi.


Tổng Giám đốc Thẩm, tôi có cần báo cảnh sát không?


Không cần!

Rõ ràng là có thể hỏi thẳng, nhưng cuối cùng cô vẫn lựa chọn không nhắc tới.
Cô hít sâu mấy hơi, cảm thấy bầu không khí thật ngột ngạt.
Thẩm Thiên Trường vội vàng ấn Trần Tử Nhiễm xuống, chậm rãi nói với Tống Ngưng Y:
Ngưng Y, cô còn nhớ không, tuần trước tôi đã sửa lại phương án định giá của chúng ta.

Tống Ngưng Y nhìn Thẩm Thiên Trường:
Tôi nhớ, hôm đó sau khi thay đổi phương án, đến buổi tối cô đã gửi một bản cho tôi, còn nói rằng cô đã gửi cho Tổng Giám đốc Tiểu Trần và Giám đốc Ninh rồi, tôi không cần gửi cho bọn họ nữa.

Thấy cô như vậy, Trần Tử Nhiễm càng thêm nổi giận:
Đậu, cô còn dám nói là không phải cô, làm thì cũng làm rồi, nếu cô thẳng thắn thừa nhận thì tôi còn tôn trọng cô. Uổng công bình thường chúng tôi tốt với cô như thế, không ngờ cô lại phản bội chúng tôi!


Tổng Giám đốc Tiểu Trần, nếu tôi làm việc không tốt thì cô có thể chỉ ra, nhưng tôi không chấp nhận những lời vu khống ấy!
Tống Ngưng Y nói đường đường chính chính.
Thẩm Thiên Trường gật đầu:
Đúng thế.

Trên mặt Tống Ngưng Y chỉ toàn sự khó tin, cô nhìn tài liệu trong tay:
Sao lại bị lộ được, rõ ràng chỉ có mấy người chúng ta…

Dứt lời, Thẩm Thiên Việt đi ra ngoài.
Thẩm Thiên Trường lạnh lùng nhìn theo bóng lưng Thẩm Thiên Việt. Cô không tin là Thẩm Thiên Việt không biết ý đồ thực sự của Thẩm Thiên Ca, hoặc cũng có thể ý đồ của Thẩm Thiên Ca cũng chính là ý đồ của anh ta.
[Cô có thể tới bất cứ lúc nào.]
Thẩm Thiên Trường đọc tin nhắn rồi xóa đi ngay.

Tớ không sao, vừa rồi đang nghĩ một chuyện.


Chắc chắn là lại đang nhớ sếp Lục rồi.

Thấy mọi người đã tới đông đủ, Thẩm Thiên Trường bèn bắt đầu cuộc họp sáng sớm.
Lúc cuộc họp kết thúc, Tống Ngưng Y ấn lưu và cất bản ghi âm cuộc gọi đi, đang định rời khỏi phòng họp.

Anh trở về nói với Thẩm Thiên Ca, đời này trừ khi cô ta giết chết tôi, nếu không cô ta đừng bao giờ mong gặp được Lục Chi Cửu!

Vừa dứt lời, Tống Ngưng Y cũng mở cửa vào.
Thẩm Thiên Việt không nói gì nữa, xoay người đi ra ngoài.
Anh ta vừa mở cửa ra thì Thẩm Thiên Trường lại gọi anh ta lại:
Thẩm Thiên Việt, có phải anh cảm thấy những người khác đều là kẻ ngốc không?

Cô trở lại phòng làm việc, lấy điện thoại ra tìm một dãy số xa lạ, số điện thoại này được lưu trong máy cô suốt bốn năm rồi.
[Xin chào, tôi muốn lấy thứ tôi cần.]
Thấy Tống Ngưng Y mạnh miệng như vậy, Trần Tử Nhiễm tức giận đến mức suýt thì đứng bật dậy.

Tôi nói này, cô đúng là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ…


Đúng thế, thực ra phương án đó tôi chỉ gửi cho mình cô.

Tống Ngưng Y nhìn Thẩm Thiên Trường với vẻ mặt ngạc nhiên.
Lúc Trần Tử Nhiễm mở cửa đi vào thì nhìn thấy Thẩm Thiên Trường đang ngồi tại chỗ ngơ ngác nhìn điện thoại.

Này…
Trần Tử Nhiễm bỗng hô lớn tiếng, khiến Thẩm Thiên Trường giật nảy mình.
Tống Ngưng Y ngồi đối diện với bốn người họ.

Cô đọc cái này trước đi.

Thẩm Thiên Trường tiếp tục nói:
Tuần trước họp sáng sớm tôi đã hoài nghi rằng phương án định giá của chúng ta bị lộ, vậy nên thứ hai sau khi sửa xong phương án là tôi gửi cho mỗi người một bản phương án định giá khác nhau, chỉ cần theo dõi giá cả thực tế mà Viễn Thông báo ra trong một tuần là có thể biết được phương án định giá của ai đã bị lộ ra ngoài.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thiên Trường Chi Cửu.