Chương 440: Nhất định phải cho tôi một lời xin lỗi chính thức



Ý cô là sao?
Trịnh Kỳ nhìn cô ta nói.


Vậy nên em mới nói là Giang Mộ Tuyết rất cao tay, mục đích của người ta ngay t8ừ khi vào Tập đoàn Lục Đạt là để tìm mồi, đàn anh thật đáng thương, không biết là mình đã làm lốp xe dự phòng cho cô ta suốt m3ột năm, có phải anh có tinh thần dâng hiến lắm không?


Trịnh Kỳ bỗng nắm chặt bàn tay, nghiến răng nghiến lợi nói:
Cô9 câm miệng lại!

Lục Chi Cửu cũng bưng ly rượu lên, anh mỉm cười nhẹ:
Lời cô ấy nói chính là những gì tôi muốn nói.

Giang Mộ Tuyết không dám nhìn thẳng vào Lục Chi Cửu, chủ yếu là bởi vì anh từng là cấp trên của cô, khiến cô cứ có cảm giác mình lén lút yêu đương sau lưng cấp trên.
Cạn ly với bọn họ xong, bọn mới mới đi sang bàn dành cho những người bạn thời đại học của Giang Mộ Tuyết. Thấy Trần Tử Nhiễm ngồi trên ghế mình, Đoàn Văn Trúc không khỏi mở miệng hỏi:
Sao cô lại sang bên này?


Ly thứ hai xin được mời Giản Kỳ và anh Lâm.

Thấy Giang Mộ Tuyết nhắc đến tên mình, Giản Kỳ cảm thấy bất ngờ.

Lần trước bởi vì tớ nên ảnh hưởng tới hôn lễ của cậu, ly rượu này là để bày tỏ sự áy náy của tớ.

Nhìn từ phía xa, trông cô như nữ thần bước ra từ truyện cổ tích, xinh đẹp đến mức người ta không dám đối diện.
Tần Phong cũng đã thay bộ vest màu đen, chiếc nơ có màu sắc gần giống với màu váy của Giang Mộ Tuyết.
Bọn họ đứng bên nhau thật sự là rất đẹp đôi.
Trần Tử Nhiễm xòe tay ra:
Không thì tôi cứ ở bên kia làm bóng đèn của bọn họ à?

Đoàn Văn Trúc nhìn theo ánh mắt cô, Lục Chi Cửu gần như đã ôm Thẩm Thiên Trường vào lòng rồi, không biết hai người họ nói gì với nhau mà Thẩm Thiên Trường nở nụ cười, khuôn mặt thì đỏ bừng, biểu cảm của Lục Chi Cửu cũng rất vui vẻ.
Được rồi, cô thừa nhận là hình ảnh này rất đẹp, nhưng đối với dân FA thì không tốt cho lắm.
Giang Mộ Tuyết khoác tay Tần Phong, Đoàn Văn Trúc và Ôn Tử Diễn đi theo sau, trong tay mỗi người đều cầm một ly rượu vang, đang đi về phía khu vực khách khứa nhà gái.
Bọn họ vào phòng riêng trước, hai gia đình Giang Nghị Chi và Tân Tử Hàn đang ngồi trong đó.
Sau khi mời cha chú của Giang Mộ Tuyết xong, bọn họ lại đi tới trước bàn Lục Chi Cửu và Thẩm Thiên Trường.
Thẩm Thiên Trường cầm ly rượu nhìn Giang Mộ Tuyết, tươi cười khen ngợi từ tận đáy lòng:
Tiểu Tuyết, hôm nay cô đẹp lắm!

Sau đó cô lại nhìn về phía Tần Phong:
Trợ lý Tần, sau này anh phải tốt với Tiểu Tuyết đấy.

Tần Phong nở nụ cười, hai vợ chồng nhà này ăn nói giống hệt nhau.
Trần Tử Nhiễm nhíu mày chặt hơn, đang định lên tiếng thì Giang Mộ Tuyết cũng đã thay xong quần áo, xuất hiện ở phòng tiệc cùng với Tần Phong.
Quần áo mời rượu của Giang Mộ Tuyết là một chiếc váy lễ phục màu trắng ngà, váy dài đến mắt cá chân, kiểu thiết kế bó sát làm nổi bật lên những đường cong thướt tha của cô, khắp chiếc váy được điểm xuyết những mảnh thủy tinh nhỏ, lấp lóe tia sáng dưới ánh đèn.
Mái tóc vốn được búi trên đỉnh đầu đã được thả xuống, chải một kiểu tóc dịu dàng, trang sức đi kèm là một sợi dây chuyền pha lê.
Giang Mộ Tuyết nâng ly:
Cám ơn mọi người đã bớt thời gian tới tham gia hôn lễ của tôi, tôi uống trước rồi nói.

Dứt lời cô uống cạn rượu vang trong ly, Tần Phong đứng bên cạnh không nói gì, nhưng cũng uống hết rượu như cô.
Lúc uống xong, Đoàn Văn Trúc lại rót cho cô một ly nữa.

Cô Viên này, xem ra dung lượng não cô quá nhỏ nên vẫn chưa hiểu biết nhiều về Giang Mộ Tuyết.

Tiểu thư của Tập đoàn Giang Lăng mà còn phải đến Tập đoàn Lục Đạt
kiếm mồi
, đây chẳng phải là một trò cười sao?
Nghe Trần Tử Nhiễm nói vậy, Viên Tiểu Nhụy cười khinh thường, cô ta nhướng mày nói với Trần Tử Nhiễm:
Cô cũng mới quen Giang Mộ Tuyết chưa được bao lâu, những người ngồi ở bàn này đều học chung bốn năm đại học với Giang Mộ Tuyết, ai cũng biết những chuyện của cô ta hồi đại học, nếu cô có hứng thú, hay là chúng ta để lại phương thức liên lạc, sau đó tôi sẽ từ từ kể cho cô?

Tiếng quát của Trịnh Kỳ khiến những người ở bàn này giật nảy mình.
Nhìn dáng vẻ này của Viên Tiểu Nhụy, Trần Tử Nhiễm thầm nghĩ cô bạn cùng phòng này của Giang Mộ Tuyết đúng là làm người ta buồn nôn, nếu nói Thẩm Thiên Trường trước mặt cô như thế thì lúc này cô đã giáng cho cô ta hai cái bạt tai rồi.
Nhưng bây giờ cô đã coi Giang Mộ Tuyết là bạn mình thì đương nhiên là sẽ không khoanh tay đứng nhìn.
Viên Tiểu Nhụy chẳng để ý tới:
Em nói sai à? Chẳng phải Giang Mộ Tuyết mới chia tay anh chưa được ba6o lâu là đã yêu người khác đấy sao? Nói dễ nghe thì là kết hôn chớp nhoáng, nói khó nghe thì là lén lút với người khác lâu rồi5. Đàn anh, bị cắm sừng mà anh còn tới dự đám cưới, em thật sự rất bội phục anh!

Đối với bất cứ một người đàn ông nào, bị cắm sừng luôn là một nỗi sỉ nhục.
Rầm một tiếng, Trịnh Kỳ đập mạnh lên bàn, quát lên thật to:
Cô lập tức câm miệng lại cho tôi!

Giản Kỳ nghe vậy hơi ngại ngùng:
Chuyện này cũng không thể trách cậu hết được, nếu tớ sắp xếp chu đáo hơn thì đã không xảy ra chuyện lần trước.


Giang Mộ Tuyết cười không nói gì, trực tiếp ngửa đầu uống ly thứ hai.

Thấy cô uống, Giản Kỳ và Lâm Thần Vũ cũng uống theo.

Sau khi uống xong, Giang Mộ Tuyết vẫn đứng đó, Đoàn Văn Trúc lại rót ly thứ ba cho cô.


Ly thứ ba này…
Đôi mắt của Giang Mộ Tuyết bỗng nhìn về phía Viên Tiểu Nhụy và Trịnh Kỳ.


Xin được mời Viên Tiểu Nhụy và đàn anh Trịnh.


Nghe cô nói như vậy, trên mặt Viên Tiểu Nhụy hiện lên nụ cười khinh thường.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thiên Trường Chi Cửu.