Chương 461: Vì sao ông trời lại bất công như thế!


Vì sao cô phải quan tâm tới cái nhìn của Diệp Lăng Nam, bây giờ bụng cô còn chưa nhô lên, đợi đến lúc lớn bụng thì nghe nói là còn xấu hơn, nếu8 bây giờ không chấp nhận nổi thì nhân cơ hội này đường ai nấy đi là tốt nhất!

Thế là cô tới thẳng bàn ăn, giơ chân kéo ghế ra rồi ngồi3 xuống.

Thẩm Thiên Trường nhìn Lục Chi Vũ, bây giờ cô, Lục Chi Cửu và Lục Chi Vũ ngồi một bên, một mình Diệp Lăng Nam ngồi một bên, nh9ư thế không hay cho lắm.
Nhìn thấy số tiền mà mình giành được, lông mày anh cũng hơi nhướng lên.
Thẩm Thiên Trường giật lấy điện thoại anh nhìn, cô không khỏi rên lên:
Hừ, vì sao ông trời lại bất công như thế!

Số tiền mà cô giành được còn chưa bằng số lẻ của Lục Chi Cửu nữa.
Diệp Lăng Nam đã kéo ghế ra cho cô từ trước rồi.
Lục Chi Vũ vừa ngồi xuống là Diệp Lăng Nam lập tức vươn tay sờ lên đầu cô.
Vừa mới đụng vào tóc cô…
Thế nên Lục Chi Lộ là người đầu tiên nhận lì xì.
Thấy Lục Chi Lộ nhận rồi, Thẩm Thiên Trường cũng lập tức ấn mở lì xì, nhìn thấy số tiền mà mình giành được, cô lập tức ỉu xìu:
Ôi, chắc chắn là vận may của em dùng hết vào Hợp đồng tương lai rồi!

Lục Chi Cửu đã gặp Thẩm Thiên Trường giành lì xì mấy lần, anh cũng ấn vào nhận.
Lãnh Diệu Chi:
Thiển Thiển, bà tới đưa cháu đi chơi được không?
(Tin nhắn thoại)
Lục Chi Y: [@Lục Chi Lộ, Thiển Thiển còn nhỏ, đừng để con bé nghịch điện thoại quá lâu, bây giờ cũng nên đi ngủ rồi.]
Lục Chi Lộ: [Ha ha, hằng ngày mấy giờ Thiển Thiển ngủ, chẳng lẽ anh còn biết rõ hơn em à?]

Anh làm gì hả?
Lục Chi Vũ vô thức nghiêng đầu đi.

Ngồi im nào.

Thế là ở phía đối diện, Thẩm Thiên Trường nhìn thấy Diệp Lăng Nam lấy một chiếc dây thun ra buộc mái tóc rối bù của Lục Chi Vũ ra sau.




Chị Tiểu Vũ, sang đó ngồi!
Rốt cuộc Lục Chi Cửu cũng lên tiếng, giọng nói cũng đột nhiên trở nên lạnh lùng.
Lục Chi Vũ quay đầu đi:
Em không nỡ để vợ em sang đó, vậy thì để chị và vợ em ngồi cùng nhau là được chứ gì.

Thẩm Thiên Trường: [Lì xì] Số tiền: 1314.
Lục Chi Cửu: ??
Thẩm Thiên Trường: [Lì xì] Số tiền: 3399.
Lục Chi Cửu đang mở họp sáng sớm thì nhận được lì xì có thời hạn mà Thẩm Thiên Trường gửi tới.
Thẩm Thiên Trường: [Lì xì] Số tiền: 520.
Lục Chi Cửu: ?
Cơn tức trong lòng Lục Chi Vũ lại bùng lên, cô vỗ bàn, quay đầu lại định lý luận với Lục Chi Cửu.
Lục Chi Cửu không nói gì nữa, chỉ nhìn cô với vẻ mặt vô cảm.
Hai chị em cứ thế nhìn nhau vài giây.

Sang… Sang thì sang, qua đó chị cũng chẳng mất miếng thịt nào.
Lục Chi Vũ nhìn sang nơi khác, vừa trợn trắng mắt vừa đứng lên chậm rãi đi tới bên cạnh Diệp Lăng Nam.
Lục Chi Vũ chưa bao giờ là người chiến thắng trong những cuộc đối chọi với Lục Chi Cửu, nhưng cô cũng chẳng cảm thấy thất bại, dù sao cô cũng không tin là có người thắng được Lục Chi Cửu.
Đương nhiên là ngoại trừ cô nàng nào đó.
Nhìn dáng vẻ đương nhiên này của anh, trong lòng Lục Chi Vũ lại trào dâng cơn tức, được nước lấn tới đúng không?
Cô đang định mở miệng thì lại nghe thấy Thẩm Thiên Trường nói:
Anh rể Năm, Thiển Thiển đang gọi anh trong nhóm kìa.

Trong nhóm?
Lục Chi Vũ nhíu mày:
Lì xì gì?


Lì xì trong nhóm đó, anh rể Năm vừa gửi xong.

Lục Chi Vũ xì một tiếng:
Chỉ là lì xì thôi mà, hai trăm tệ mà em cũng vui đến thế sao?


Em chỉ ngồi chung với Thẩm Thiên Trường.
Lục Chi Cửu nói thản nhiên.
Lục Chi Vũ cười lạnh, ha ha, đứa nào cũng cố tình đúng không?!

Sang đó ngồi, đừng để em nói lần thứ hai.
Giọng nói của anh vẫn rất thản nhiên, nhưng sự uy hiếp đã rõ ràng lắm rồi.
Rõ ràng trong phòng khách có bốn người, nhưng Lục Chi Vũ lại như người ngoài cuộc.

Hai đứa đang làm gì đấy?
Rốt cuộc Lục Chi Vũ cũng không nhịn được, cô mở miệng hỏi.
Thẩm Thiên Trường không biết Lục Chi Vũ đã tắt thông báo trong nhóm chat, cô còn tưởng Lục Chi Vũ đang giả vờ phớt lờ Diệp Lăng Nam, vậy nên cười trêu ghẹo:
Cám ơn chị Tiểu Vũ đã hào phóng bảo anh rể Năm gửi nhiều lì xì như vậy.


Câu chuyện nhỏ.
Một ngày nọ, Tập đoàn Lục Đạt.
Lục Chi Lộ và Lục Chi Y rảnh rỗi không có việc gì làm là lại thích cãi nhau vì chuyện của Lục Thiển Thiển, mọi người cũng đã quen rồi.
Trong nhóm yên tĩnh khoảng nửa phút.
Diệp Lăng Nam: [Lì xì] (Ghi chú: Thiển Thiển nhận trước.)
Ăn uống xong, bọn họ ra xô pha ngoài phòng khách ngồi.
Thấy Diệp Lăng Nam không có ý định ra về, Lục Chi Vũ không nhịn được nói:
Này, anh còn ở đây đến bao giờ nữa? Tưởng nơi này là nhà anh hả?


Lát nữa anh đi.
Diệp Lăng Nam nói.
Lục Chi Vũ nhíu mày, Diệp Lăng Nam đang làm gì đây?! Chê tóc cô rối thì cứ nói thẳng ra là được!
Thẩm Thiên Trường chỉ cảm thấy vừa rồi mình bị ép ăn một vốc cẩu lương…
Buộc tóc cho Lục Chi Vũ xong, Diệp Lăng Nam lại đứng lên đi rửa tay rồi mới quay lại ăn cơm.
[Ý cô ấy là sao? Từ lóng trên mạng à?]
Cố Ngôn Quyết bị tập kích bất ngờ, phẫn nộ trả lời: [Cút đi càng xa càng tốt!]
Anh đành phải tạm dừng cuộc họp, đưa cho Tần Phong xem.
Thẩm Thiên Trường trả lời:
Thiển Thiển, phải gọi là chú Năm nha!
(Tin nhắn thoại)
Lý Nhược Cần:
Ôi, Thiển Thiển nhỏ bé, cháu cưng của bà, ngày mai bà sẽ tới thăm cháu.
(Tin nhắn thoại)
Lục Diệu Nhung:
Hừ, Thiển Thiển có chú Năm nên quên cụ nội rồi đúng không?
(Tin nhắn thoại)
Lúc này Lục Chi Vũ mới nhớ ra, vì không muốn nhìn thấy sự tương tác giữa Diệp Lăng Nam và đám phản bội trong nhà, cô đã tắt thông báo của nhóm chat rồi.
Gần đây Diệp Lăng Nam đặt mua đồ chơi cho Lục Thiển Thiển, không biết có phải là muốn làm quen với việc tiếp xúc với trẻ con không mà anh còn chủ động đưa Lục Thiển Thiển ra ngoài mấy lần rồi, khiến Lục Thiển Thiển trực tiếp làm phản, bây giờ Diệp Lăng Nam đã thành công đánh bại Lục Chi Cửu, giành vị trí số một trong lòng Lục Thiển Thiển!
Trong nhóm chat của nhà họ Lục, Lục Chi Lộ gửi một tin nhắn thoại, nhưng trong đó lại là giọng nói bi bô của Lục Thiển Thiển:
Chú Diệp, khi nào chú tới đưa Thiển Thiển đi chơi vậy?


Chị Tiểu Vũ.
Thẩm Thiên Trường gọi.

Cái gì?


Hình như bát đũa của chị ở bên kia.
Thẩm Th6iên Trường chỉ về phía Diệp Lăng Nam.
Lục Chi Y: [Thiển Thiển là con gái anh, chẳng lẽ anh không được quản à?]
Lục Chi Lộ: [Bây giờ biết quản cơ đấy, trước kia sao không thấy anh quan tâm như thế.]


Không, anh rể gửi lì xì trên QQ, không giới hạn số tiền.

Lục Chi Vũ híp mắt lại, cô cầm điện thoại lên vào nhóm chat mà cô đắt tắt thông báo, quả nhiên nhìn thấy lì xì mà Diệp Lăng Nam mới gửi, thế là cô cũng ấn vào đó, nhìn thấy số tiền hiện lên, cô cũng lập tức giật mình.
Thế là cô trực tiếp giật lấy điện thoại của Diệp Lăng Nam, mở lịch sử gửi lì xì của anh ra, lúc đếm xong trong đó có mấy số không, rồi lại nhìn nụ cười toe toét của Thẩm Thiên Trường, rốt cuộc cô cũng không nhịn được bùng nổ:
Diệp Lăng Nam, mẹ kiếp anh bị ngáo à?!

Lục Chi Vũ giả vờ không hiểu:
Trên bộ bát đũa ấy có viết tên chị đâu, sao lại thành của chị rồi5?


Thế nhưng chị để anh rể ngồi một mình bên đó thì có phải là đáng thương lắm không?


Em cảm thấy anh ta đáng thương thì em sang đó ngồi với anh ta đi!

Trong bữa cơm, Diệp Lăng Nam liên tục gắp thức ăn cho Lục Chi Vũ, trông chẳng khác gì một người chồng tốt.
Lục Chi Vũ nhìn thức ăn trong bát, tất cả đều là những món cô thích, trong lòng không khỏi nghĩ thầm, người đàn ông này vì con mà đi tìm hiểu kỹ càng sở thích của cô luôn cơ đấy, thôi bỏ đi, dù sao đây cũng là con cô, cô chẳng thèm so đo nhiều như thế.
Bữa cơm diễn ra trong sự yên bình.
Lục Chi Cửu: [Anh không thiếu tiền.]
Thẩm Thiên Trường: [Chẳng biết lãng mạn gì cả!]
Lục Chi Cửu chẳng hiểu gì cả, anh chụp màn hình gửi cho Cố Ngôn Quyết.
Sau khi đọc xong, Tần Phong nói: [Có lẽ ý của bà chủ là, em mãi yêu anh suốt đời suốt kiếp.]()

() Chú thích: số 520 có cách đọc gần âm với
em yêu anh
(wo ai ni), 1314 có cách đọc gần âm với
suốt đời suốt kiếp
(yi sheng yi shi), 3399 có cách đọc gần âm với
lâu dài, vĩnh viễn
(chang chang jiu jiu).

Lục Chi Cửu trầm mặc một lúc rồi mới nhắn trả lời Thẩm Thiên Trường:

Lục Chi Cửu: [Lì xì] Số tiền: 518067.

Thẩm Thiên Trường: [Là sao?]
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thiên Trường Chi Cửu.