Chương 474: Tớ mệt mỏi quá!


Lâm Uyển Hề bỗng đuổi theo cô.

Cô ta đi tới trước mặt Thẩm Thiên Trường, đưa một quyển sách cho cô.

Vì sao?


Bởi vì ông ta sẽ không về nữa đâu.

Nói rồi cô ta cũng xoay người đi.

Lâm Uyển Hề, cô thích Lục Chi Cửu?

Đ5ôi mắt của Thẩm Thiên Trường hơi dao động, rốt cuộc cô cũng vươn tay ra cầm lấy.
Lâm Uyển Hề cong môi cười:
Vậy làm phiền cô rồi, cô đi trước đi.


Thiên Trường, tớ gọi điện thoại hỏi rồi, gần đây chuyên gia dinh dưỡng ấy không ở trong nước. Hay là đợi ông ấy về nước thì tớ sẽ hẹn lại cho cậu?

Thẩm Thiên Trường thở dài một hơi:
Thôi, không cần đâu.

Đọc mấy chữ
cấm dùng cho bà bầu
, Thẩm Thiên Trường lạnh toát sống lưng, cô thậm chí không dám nghĩ tới chuyện ngày nào Lục Chi Vũ cũng ăn thứ này trong khi đang mang thai.
Lần đầu tiên Thẩm Thiên Trường cảm thấy tự trách đến thế, cho dù hiện tại Lục Chi Vũ không sẩy thai, nhưng nếu mấy tháng sau kiểm tra ra thai nhi bị dị tật thì cô thật sự không biết phải dùng cách gì để bù đắp.
Thế là cô tức giận quăng quyển sách ấy sang ghế phụ, khởi động xe lái ra ngoài.

Vú Trần lắc đầu cười nói:
Tôi cũng không biết, lúc trước tôi còn hỏi chuyên gia dinh dưỡng đó, ông ấy nói với tôi đây là một loại thảo dược mà phụ nữ có thai ở nước ngoài thường xuyên ăn, nói là rất tốt với trẻ nhỏ. Ông ấy còn dặn tôi nhất định phải để bà bầu ăn đủ lượng hằng ngay, nếu không thì sẽ không có hiệu quả. Hơn nữa trong nước không có loại thảo dược này, vậy nên chuyên gia dinh dưỡng còn đưa một túi thảo dược khô cho tôi, bảo tôi ngâm nước nóng rồi cho vào thức ăn của bà bầu là được.


Bây giờ có còn không, lấy cho cháu xem nào.


Vì sao cô không tự trả cho anh ấy?
Thẩm Thiên Trường không cầm lấy ngay.
Lâm Uyển Hề tỏ vẻ ngạc nhiên:
Cô không biết à?6 Hôm qua anh ấy đã tới thành phố Phong rồi, hôm nay tôi lại trùng hợp gặp cô, vậy nên tiện đây nhờ cô chuyển cho anh ấy giúp tôi.


Ý cô là sao?
Thẩm Thiên Trường nhíu mày lại.

Vì sao tôi phải nói cho cô biết? Về Cẩm Viên rồi điều tra cho rõ người đã hại chị Tiểu Vũ, cho bác gái một lời giải thích, đây mới là chuyện cô nên làm lúc này.

Thẩm Thiên Trường cầm lấy thực đơn, nghiêm túc đọc một lượt, trong một hàng những món ăn bình thường, cô chú ý tới hai chữ
Saro
.

Món Saro này là món gì?


Cô Thẩm, làm phiền cô tr8ả nó cho Simon giúp tôi.

Thẩm Thiên Trường nhìn bìa quyển sách ấy, là cuốn sách nước ngoài mà Lục Chi Cửu đã đọc khi cô và Lục Chi 3Cửu tới thành phố Nhĩ. Lúc ấy cô không mấy chú ý tới, quyển sách mà Lục Chi Cửu đọc là quyển một, quyển mà Lâm Uyển Hề đang cầm là quyển hai9.
Trên mặt Thẩm Thiên Trường không có một biểu cảm gì, cô chỉ nói nhẹ một câu, giọng điệu lại rất chắc chắn.
Lâm Uyển Hề nghiêng đầu nhìn cô, trong mắt hiện lên sự lạnh lùng:
Tôi không thích anh ấy, tôi yêu anh ấy.

Trong mắt Lâm Uyển Hề hiện lên sự khó hiểu:
Cô cười cái gì?


Cho dù chỉ là giả thì tôi cũng hạnh phúc hơn cô.

Thẩm Thiên Trường đi đến xô pha trong phòng khách rồi ngồi xuống:
Vú Trần, vú có thể lấy thực đơn dinh dưỡng của chị Tiểu Vũ cho cháu xem được không?

Tuy rằng vú Trầm thấy lạ, nhưng bà ấy vẫn đi lấy thực đơn cho cô.

Mợ Chín, cuối cùng mợ cũng về. Sáng nay cô Năm bỗng xuất huyết, làm tôi sợ chết khiếp, gọi mấy cuộc điện thoại cho cô mà không thấy cô bắt máy, vậy nên tôi chỉ có thể gọi vào số của bà chủ. Bây giờ cô đi xem thế nào đi.

Thẩm Thiên Trường miễn cưỡng nở nụ cười, nói nhẹ:
Cháu mới từ bệnh viện về, chị Tiểu Vũ không sao rồi, vú Trần, cám ơn vú.

Chị Tiểu Vũ, em thật sự rất xin lỗi.
Thẩm Thiên Trường đứng lên chạy vào phòng bếp và mở tủ lạnh ra.

Đúng thế, bây giờ, ngay lập tức!

Mấy phút sau, Trần Tử Nhiễm gọi lại.

Tiểu Nhiễm, tớ muốn gặp chuyên gia dinh dưỡng mà lần trước cậu đã giới thiệu cho tớ, cậu có thể lên lịch hẹn giúp tớ không?

Trần Tử Nhiễm che một bên tai đi:
Gì cơ? Bây giờ á?


Còn, còn nửa non túi, để tôi lấy cho mợ.

Vú Trần xoay người vào phòng bếp, lấy non nửa túi chứa thứ đồ như hoa khô ra.
Thẩm Thiên Trường ra khỏi phòng vệ sinh, cô cầm chìa khóa xe trên bàn lên ra khỏi Cẩm Viên, sau đó gọi điện thoại cho Trần Tử Nhiễm.
Bên phía Trần Tử Nhiễm vô cùng ầm ĩ.

Ha…

Thẩm Thiên Trường bỗng cười một tiếng.
Thẩm Thiên Trường ấn xả bồn cầu, cô ngẩng đầu nhìn vú Trần:
Vú Trần, từ giờ trở đi đừng cho chị Tiểu Vũ ăn Saro nữa, tất cả Saro đều phải vứt đi, vú nghe thấy không!

Thấy cô nói nghiêm nghị như thế, vú Trần chỉ biết ngơ ngác gật đầu.
Thẩm Thiên Trường lấy một ít ra ngửi, nó có mùi thơm đặc biệt, Thẩm Thiên Trường không biết là giống mùi gì, nhưng lại khá giống với mùi trên người Lục Chi Vũ.

Cô Năm rất thích mùi Saro này, cô ấy đã nói mấy lần với tôi là cho nhiều vào, nhưng tôi nghĩ loại Saro này không dễ kiếm nên mỗi lần chỉ cho một ít.


Nhưng anh ấy không yêu cô.

Khóe môi Lâm Uyển Hề hiện lên sự mỉa mai:
Thì sao? Cô cảm thấy anh ấy yêu cô à? Cho dù Simon không yêu tôi thì cũng không có chuyện anh ấy yêu người khác.

Một tiếng sau, Cẩm Viên.
Nhìn thấy cô về, vú Trần vội vàng ra đón.
Nhìn thấy vẻ mặt mỏi mệt của cô, vú Trần lo lắng nói:
Mợ Chín, mợ không sao chứ?

Vú Trần biết khoảng thời gian vừa rồi Thẩm Thiên Trường thức đêm liên tục, ngày nào cũng đến khuya mới về, sáng sớm đã ra ngoài, gần như không được nghỉ ngơi đầy đủ.
Nói rồi Thẩm Thiên Trường cũng xoay người đi, Lâm Uyển Hề nhìn theo bóng lưng cô, sắc mặt dần trở nên khó coi.
Sau khi ra khỏi bệnh viện, Thẩm Thiên Trường vào trong xe, cầm quyển sách nước ngoài ấy đọc vài tờ mà vẫn không hiểu mấy.
Cô lấy mấy suất bữa ăn dinh dưỡng đã được chuẩn bị sẵn trong tủ mát ra quăng mạnh vào thùng rác, sau đó lại chạy vào nhà vệ sinh, đổ hết nửa túi Saro vào bồn cầu.
Vú Trần hoảng sợ vì hành động của Thẩm Thiên Trường:
Mợ Chín, mợ đang làm gì vậy?

Thẩm Thiên Trường không có phương thức liên lạc của Lâm Uyển Hề, chỉ có thể chụp ảnh Saro gửi cho Giang Mộ Tuyết, cô nhớ cậu của Tần Phong là bác sĩ, vậy nên cô muốn nhờ anh giúp cô xác nhận.
Mấy phút sau, Giang Mộ Tuyết nhắn tin trả lời Thẩm Thiên Trường:
Thứ này là Saro, là thuốc tốt để lưu thông máu, nhưng cấm dùng cho bà bầu, bởi vì có nguy cơ sẩy thai và gây quái thai.


Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thiên Trường Chi Cửu.