Chương 494: Anh không xứng làm luật sư!
-
Thiên Trường Chi Cửu
- Nhĩ Đông Úy Nhiên
- 1424 chữ
- 2022-02-18 04:40:05
Tổng Giám đốc Thẩm, Tổng Giám đốc Thịnh.
Thịnh Lam ngẩng đầu nhìn cô:
Rốt cuộc các cô đang làm gì vậy? Tôi nhớ lúc trước Triệu Duệ nói với8 tôi là cô đã nghỉ việc rồi mà.
Tống Ngưng Y cười ngượng ngùng:
Tôi mới đi làm lại vào tuần trước.
Tống Ngưng Y đã nói với cô rồi, số người trong danh sách hoàn chỉnh kia lớn hơn số người đứng ra làm chứng rất nhiều, với những người này, Tống Ngưng Y cũng phải tốn bao công sức mới thuyết phục được bọn họ.
Vốn dĩ Thẩm Thiên Trường không định xử lý Thẩm Miểu nhanh như thế, nhưng cô đã hứa với Lục Chi Cửu là chính tay cô sẽ xử lý Thẩm Thiên Việt.
Vậy nên cô nhất định phải tiến hành chuyện này trước kế hoạch.
Phi…
Một nạn nhân trong số đó bỗng nhổ một ngụm nước bọt vào người anh ta.
Thẩm Thiên Việt cứng đờ người lại.
Thịnh Lam liếc nhìn Thẩm Thiên3 Trường:
Tôi nghe nói hiện tại bộ phận nghiên cứu chỉ còn cô và Trần Tử Nhiễm thôi hả?
Ừm, đàn anh của tôi muốn tới Đại học Kinh Đô học l9ên cao hơn.
Vẻ mặt của Thẩm Thiên Trường rất bình thường.
...
Gần như là cùng một lúc, mấy nhân chứng đồng loạt nhổ nước bọt vào người anh ta.
Thẩm Thiên Việt quay đầu nhìn về phía nạn nhân:
Hành vi này của các cô đã hình thành tội sỉ nhục và tội xâm phạm an toàn đời sống công dân, tôi sẵn sàng viết đơn khởi tố ngay tại đây.
Đối tượng mà Thẩm Miểu nhằm vào chủ yếu là học sinh, trong đó có không ít nữ sinh viên của Đại học A.
Không biết rốt cuộc Thẩm Miểu đã là dùng thủ đoạn gì khiến bọn họ không dám đứng ra làm chứng.
Cô hoàn toàn có lý do tin tưởng chuyện này có liên quan đến Thẩm Nhiên.
Tòa cho rằng: Theo lời kiện của nạn nhân Lý X X, Thẩm Miểu đã bất chấp ý muốn của Lý X X, dùng bạo lực để ép Lý X X quan hệ tình dục, nhân chứng vật chứng đầy đủ, hành vi của bị cáo đã được xét vào tội hiếp dâm. Về lời kiện của mấy nạn nhân khác, nhân chứng Hoàng X X, Tiền XX, Xa X X đã đưa ra lời chứng, nhưng không đủ chứng chứ, không thể cấu thành tội hiếp dâm, ngoài ra lịch sử trò chuyện mà nhân chứng đưa ra không thể chứng minh người đã quấy rối chính là bị cáo...
Quan tòa chưa tuyên án xong thì mấy nhân chứng đang ngồi trong tòa đều không khống chế được cảm xúc.
... Căn cứ vào quy định xx bộ luật Hình sự nước ta, Tòa tuyên án: Bị cáo Thẩm Miểu phạm tội hiếp dâm, phán tù ba năm, phạt tiền năm mươi ngàn.
Ông ta nhìn quan tòa, nghiến răng nói một câu:
Tôi nghe thấy rồi, tôi sẽ kháng cáo!
Thẩm Miểu vừa dứt lời, gần như mấy nhân chứng đang chờ phán xét đều bật khóc thành tiếng.
Trong số bọn họ có mấy người đã bắt đầu cuộc sống mới rồi, lần này đứng ra tố cáo Thẩm Miểu cũng là bởi vì muốn Thẩm Miểu phải chịu sự trừng phạt thích đáng, nhưng bây giờ lại chỉ phải ngồi tù ba năm, làm sao có thể cởi bỏ nỗi ám ánh của bọn họ khi bị Thẩm Miểu xâm hại?
Bọn họ đã từng hận, vậy nên mới đứng ra phản kháng, thế nhưng lại chỉ đạt được một kết quả hời hợt như thế, đã vậy Thẩm Miểu còn mặt dày kháng án, khiến bọn họ thật sự không thể chịu nổi.
Thẩm Miểu quay đầu nhìn những nhân chứng đang nghe phán xét, sau đó lại nhìn Thẩm Thiên Việt ở bên cạnh, khóe môi nhếch lên nụ cười lạnh.
Tóm lại ông ta tuyệt đối sẽ không ngồi tù.
Anh có biết ngoài chúng tôi ra thì còn bao nhiêu người bị tên cầm thú đó làm hại không? Chúng tôi không mong anh đứng về lẽ phải, nhưng hành vi nối giáo cho giặc như thế còn tởm lợm hơn cả tên cầm thú đó!
Tống Ngưng Y ngồi bên cạnh Thẩm Thiên Trường nãy giờ, thấy bọn họ sắp cãi nhau, cô vội vàng lên tiếng khuyên ngăn.
Mọi người đừng kích động, luật sư Thẩm là luật sư của bị cáo, anh ta chỉ đang làm tròn chức trách của mình, mọi người đừng làm ra hành vi vô ích như vậy. Hãy tin tôi, kết quả của ngày hôm nay vẫn chưa phải kết quả cuối cùng.
Tôi tuyên bố hiện tại tiếp tục phiên tòa xét xử số 0410.
Công tố viên lại đọc đơn khởi tố.
Vùa rồi Thẩm Thiên Trường tới muộn nên không được nghe đoạn này, bây giờ được nghe một lần, cô mới phát hiện ra tội ác mà Thẩm Miểu thực hiện trong những năm qua phải nói là đã đến mức ngang ngược, muốn làm gì thì làm.
Tống Ngưng Y vốn định bảo mấy nhân chứng kia về trước, nhưng bọn họ khăng khăng đòi ở lại nghe kết quả,
Rầm.
Quan tòa lại gõ búa gỗ.
Thẩm Miểu nhanh chóng bị cảnh sát đưa ra khỏi tòa án.
Thẩm Thiên Việt cất những tài liệu trên bàn đi, bước xuống khỏi vị trí bị cáo.
Anh ta đi qua vị trí chờ phán xét.
Mấy nhân chứng đó không hề đoái hoài đến lời uy hiếp của anh ta, bọn họ đứng lên vây quanh anh ta.
Anh không xứng làm luật sư, không xứng làm người!
Dựa vào đâu mà anh nói chúng tôi nói dối, anh có biết tôi đã sống thế nào trong mấy năm đầu sau khi bị xâm hại không? Anh có biết tôi đã tự sát bao nhiêu lần vì chuyện này không?!
Có làm hết việc không?
Tạm thời vẫn ổn.
Thịnh Lam khô6ng nói gì nữa, cô nàng đứng lên ra ngoài gọi điện thoại.
Thẩm Thiên Trường nhìn Tống Ngưng Y:
Hôm nay sau khi tuyên án, cô đi trấn an những5 nhân chứng bị hại, nói với bọn họ rằng kết quả này chỉ là tạm thời, tiếp theo Thịnh Lam sẽ bảo bên truyền thông mà cô ấy quen biết tung ra tin tức về phiên tòa xét xử này, cô hãy cố gắng cung cấp hết những tư liệu đang nắm giữ cho người ta.
Tống Ngưng Y gật đầu, thực ra tình huống trong phiên tòa vừa rồi không hề khả quan, chỉ có mấy nhân chứng quan trọng là đưa ra được chứng cứ có lợi, tìm được video camera lúc Thẩm Miểu gây án, nhưng bởi vì địa điểm khá kín, vậy nên camera không quay lại cả quá trình, lời chứng của mấy nhân chứng khác đều bị Thẩm Thiên Việt bác bỏ vì không toàn vẹn, vậy nên có lẽ hình phạt với Thẩm Miểu sẽ không quá nặng.
Sau khi tiếp tục phiên tòa.
Quan tòa gõ búa rồi nhìn về phía Thẩm Miểu.
Phán quyết được tuyên bố bằng lời, trong vòng năm ngày sẽ ban bố văn bản, nếu có ý kiến có thể kháng án với Tòa trong vòng mười ngày kể từ ngày thứ hai sau khi nhận được văn bản. Bị cáo đã nghe rõ chưa?
Hiển nhiên Thẩm Miểu vẫn còn bất mãn về việc bị phán ba năm tù, bởi vì ông ta không muốn ngồi tù một ngày nào cả!
Mấy nạn nhân khác thấy thế...
Phi…
Phi.
Trong khoảng thời gian vừa qua, Tống Ngưng Y thường xuyên tiếp xúc với những nhân chứng này, thậm chí còn cử vệ sĩ tới bảo vệ bọn họ, vậy nên bọn họ rất tin tưởng Tống Ngưng Y. Lúc này nghe thấy Tống Ngưng Y lên tiếng, bọn họ mới nhường đường cho Thẩm Thiên Việt.
Thẩm Thiên Việt nhìn Tống Ngưng Y rồi cởi chiếc áo khoác dính bẩn ra.
Vừa mới đi được mấy bước thì anh ta phát hiện ra Thẩm Thiên Trường đang ngồi cạnh lối đi bên kia.
Anh ta không ngờ hôm nay Thẩm Thiên Trường lại tới đây, vậy nên vừa rồi anh ta chẳng hề để ý tới khu vực ngồi nghe xét xử.
Hôm nay cô mặc chiếc áo khoác nhung màu vàng nhạt, phối hợp với áo len cao cổ màu trắng, trông rất ấm áp, nhưng ánh mắt cô khi nhìn anh ta lại vô cùng lạnh lẽo.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.