Chương 543: Phòng 1009


Ngô Phương Thảo rơm rớm nước mắt, ấm ức lắc đầu nói:
Cô Hứa nói với tôi là cô ấy có chuyện quan trọng nhất định phải xử lý. Anh Hứa, tôi th8ực sự không thể ngăn cản được nên đành đi theo cô ấy tới đây.



Vì sao cô không gọi điện cho tôi?!


Ngô Phương Thảo lập tức3 tuôn trào nước mắt:
Tôi… Tôi không dám… Cô Hứa nói chẳng mấy chốc là cô ấy sẽ về với tôi, bảo tôi chờ cô ấy ở đây. Nhưng tôi chờ mãi mà k9hông thấy cô ấy tới, thật sự hết cách rồi nên tôi mới gọi điện thoại cho anh.

Căn phòng tối tăm lập tức bừng sáng, ba người nhìn thấy tình cảnh lộn xộn trong phòng ngủ, bầu không khí như ngưng đọng lại.
Trong căn phòng ngủ có một nam một nữ nằm trên chiếc giường đôi, trên mặt đất toàn là quần áo rách toang của bọn họ.
Hứa Khanh Huy nhìn hai người đang nhắm mắt trên giường.

Lần cuối cùng gặp con bé, cô thấy nó đi về phướng n6ào?

Ngô Phương Thảo chỉ theo hướng tới khu vực khách sạn:
Đi theo hướng đó, cô ấy bảo tôi chờ ở đây.

Hứa Khanh Huy nhìn 5theo phương hướng mà cô ấy chỉ, đôi mắt hơi trầm xuống.
Còn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra thì lại bị đánh cho mấy cái nữa, ông ta bối rối né tránh, rốt cuộc cũng nhìn thấy người đang đánh là vợ mình.
Theo bản năng, Lưu Tử Quang giật lấy móc treo quần áo trên tay bà ta:
Lý Mai, bà phát điên cái gì thế hả!

Lý Mai sắp nổi khùng lên rồi. Bà ta kết hôn với Lưu Tử Quang bao năm qua, sinh con dưỡng cái lo liệu việc nhà cho ông ta, không ngờ ông ta lại lén lút chung chạ với con đàn bà khác ở bên ngoài.
Lưu Tử Quang?
Tất nhiên là Hứa Khanh Huy biết Lưu Tử Quang là ai, anh ta chỉ không biết Hứa Khanh Nguyệt và Lưu Tử Quang quen biết với nhau thôi.

Đưa thẻ phòng cho tôi.
Hứa Khanh Huy mở miệng nói.
Anh ta đi tới bên cạnh Hứa Khanh Nguyệt, sau đó cởi áo khoác của mình ra trùm lên người cô ta, định bế cô ta lên.
Bất chợt, ở cửa vọng tới tiếng ồn ào, mấy người phụ nữ trung niên lao vào phòng.
Nhìn thấy mấy người đứng trong phòng, bọn họ không khỏi sửng sốt. Vài giây sau, người phụ nữ đi đầu hoàn hồn lại.

Cho tôi xin thông tin của người anh muốn tìm, tôi sẽ dò ngay cho anh.


Hứa Khanh Nguyệt.
Hứa Khanh Huy đáp.
Tất nhiên là quản lý khách sạn cũng biết Hứa Khanh Nguyệt, ông ta vội vàng bảo lễ tân dò tìm.
Đó là cô em gái Hứa Khanh Nguyệt của anh ta, cùng với Lưu Tử Quang - một quản lý bậc trung trong Sở Giao dịch Hàng hóa thành phố Vân.
Dường như không hề phát hiện ra có người vào phòng, hai người họ vẫn nhắm mắt ngủ say sưa.
Hứa Khanh Huy thở dài, anh ta không biết miêu tả tâm trạng của mình lúc này như thế nào nữa.
Ngô Phương Thảo chỉ vào màn hình rồi vội vàng nói:
Anh Hứa, đó chính là cô Hứa đấy ạ!

Trong mắt Hứa Khanh Huy lóe lên nét lưỡng lự.
Vì sao Hứa Khanh Nguyệt lại mặc quần áo của Ngô Phương Thảo?

Chuyện này…
Lễ tân hơi do dự, cô ta nhìn quản lý khách sạn.

Đưa thẻ phòng cho Tổng Giám đốc Hứa đi.
Quản lý khách sạn lên tiếng.
Trợ lý của Hứa Khanh Huy nhận lấy thẻ phòng, cả nhóm cùng vào thang máy.
Phương Thiên Thành mở miệng nói:
Cô Hứa tới đây từ nửa tiếng trước.

Nghe vậy, bảo vệ mở hết camera từ nửa tiếng trước ra.
Quả nhiên, ngay phần đầu video đã xuất hiện một người phụ nữ với làn da ngăm đen, ăn mặc giảm dị, dường như cánh tay phải còn bị thương nên tư thế hơi cứng ngắc.
Bà ta cầm lấy móc treo quần áo trong tủ tường âm, xông thẳng tới trước mặt rồi vụt vào lưng người đàn ông đang nằm trên giường.

Lưu Tử Quang, đồ súc sinh, ông dám giấu tôi ra ngoài tìm gái!

Bị đánh đau, Lưu Tử Quang lập tức tỉnh lại.
Nhưng trước khi vào thang máy, quản lý khách sạn bị trợ lý của Hứa Khanh Huy chặn lại:
Những chuyện tiếp theo cứ để chúng tôi giải quyết, ông không cần đi theo nữa.

Quản lý khách sạn cười gượng lùi lại:
Ha ha, các anh cứ tự nhiên.

Rốt cuộc thang máy cũng lên đến tầng thứ mười.
Khuôn mặt của Hứa Khanh Huy lập tức trở nên lạnh lẽo, anh ta bước thật nhanh vào trong phòng ngủ.

Bật đèn lên!

Nghe vậy, trợ lý vội vàng bật đèn lên.
Nhưng sau khi dò một lượt, lễ tân lắc đầu nói:
Không có cô Hứa.

Hứa Khanh Huy bất chợt nhíu mày lại:
Đi xem camera.

Thế là quản lý khách sạn dẫn cả đám tới phòng giám sát của bảo vệ.

Tổng Giám đốc Hứa, chào anh, tôi là người quản lý khách sạn.

Trong hội thảo chuyên ngành lần này, gần như Năng lượng Viễn Thông đã bao trọn trung tâm tổ chức hội nghị, vậy nên người phụ trách cực kỳ lễ phép với Hứa Khanh Huy.
Hứa Khanh Huy nói ngắn gọn:
Tôi muốn tìm người.

Trợ lý nói với lễ tân:
Chúng tôi là người của Năng lượng Viễn Thông, đây là Tổng Giám đốc Hứa của chúng tôi, gọi quản lý của các cô tới đây.

Ngay từ lúc Hứa Khanh Huy tới đây là lễ tân đã nhận ra anh ta rồi, vậy nên sau vài giây sửng sốt, cô ta vội vàng gọi tới số của quản lý.
Chẳng bao lâu sau, quản lý khách sạn chạy tới đây.
Thế nhưng anh ta không có thời gian hỏi cho ra lẽ.
Trong video, Hứa Khanh Nguyệt vào thang máy là ấn lên tầng mười của khách sạn.
Bảo vệ cũng mở video camera trên tầng mười ra, thấy Hứa Khanh Nguyệt xuất hiện ở cửa thang máy. Cô ta cúi đầu đi tới trước một căn phòng, nhìn xung quanh một lượt rồi giơ tay gõ cửa, sau đó mở cửa bước vào.
Cửa thang máy vừa mở ra là Hứa Khanh Huy lập tức ra ngoài, trợ lý đi theo sau, Ngô Phương Thảo đi cuối cùng.
Sau khi ba người tới trước cửa phòng 1009, trợ lý của Hứa Khanh Huy dùng thẻ mở cửa.
Vừa bước vào là bọn họ lập tức cảm nhận được hơi nóng rất đặc biệt.
Khi đã điều tra ra vị trí của Hứa Khanh Nguyệt, cả nhóm quay lại sảnh chính của khách sạn.
Quản lý khách sạn đi tới quầy lễ tân:
Dò tìm phòng 1009.

Lễ tân nhanh chóng nhập số phòng vào máy tính:
Quản lý, phòng ấy là của một vị khách tên là Lưu Tử Quang.


Đi theo tôi.

Dứt lời, anh ta đi thẳng về phía khu vực khách sạn.
Ngô Phương Thảo đi theo Hứa Khanh Huy đến quầy lễ tân của khách sạn.
Bà ta không trả lời Lưu Tử Quang mà lao thẳng tới đánh Hứa Khanh Nguyệt.


Con điếm chó chết, dám dụ dỗ chồng bà!


Hứa Khanh Huy đang đứng bên cạnh Hứa Khanh Nguyệt, tất nhiên là anh ta sẽ không để Lý Mai đụng tới cô ta. Anh ta vươn tay chặn Lý Mai lại, đẩy mạnh một cái là Lý Mai ngã lăn ra đất.

Thấy Lý Mai bị đánh, mấy người phụ nữ đi theo tới đây cũng nổi giận định lao lên đánh Hứa Khanh Nguyệt.

Mấy người phụ nữ vây quanh Hứa Khanh Nguyệt, đánh đấm túi bụi như phát điên. Hứa Khanh Huy ôm Hứa Khanh Nguyệt vào lòng để bảo vệ cô ta, thành ra cũng trúng mấy đòn.

Rốt cuộc Lưu Tử Quang cũng nhận ra Hứa Khanh Huy.


Tổng… Tổng Giám đốc Hứa?

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thiên Trường Chi Cửu.