Chương 546: Âm mưu đáng chết
-
Thiên Trường Chi Cửu
- Nhĩ Đông Úy Nhiên
- 1411 chữ
- 2022-02-18 04:45:24
Bây giờ em lập tức về phòng nghỉ ngơi cho anh.
Hứa Khanh Huy lạnh giọng nói.
Đôi mắt của Hứa Khanh Nguyệt đỏ hoe:
Anh, vì sao ngay cả an8h cũng không tin em! Những tin tức đó đều là do con tiện nhân Thẩm Thiên Trường vu oan cho em, em chẳng làm gì hết! Chẳng hề làm gì cả!
Thấy cô ta ngủ rồi, Hứa Khanh Huy mới cởi trói cho cô ta rồi ra khỏi phòng.
Ngô Phương Thảo và thím Lý đều đang đứng ở phòng khách, nhìn anh ta mà không biết phải làm sao.
Vừa nói,6 cô ta vừa định xoay người chạy ra khỏi cửa chính.
Hứa Khanh Huy vươn tay ra chặn cô ta lại, Hứa Khanh Nguyệt lại bị kéo vào trong biệt th5ự.
Lúc đi lướt qua anh ta, Trần Tử Nhiễm mắng một câu:
Loại tiểu nhân hèn hạ.
Hứa Khanh Huy dừng chân lại:
Chó chê mèo lắm lông, như nhau cả thôi.
Lý Chính Hào đặt chén trà xuống:
Hiện giờ trong tay chúng tôi đang nắm giữ rất nhiều chứng cứ, biết rõ mọi giao dịch các khoản tiền lớn trong ngân hàng. Tuy rằng Tài chính Thiên Nhiên của các cô không có ác ý, nhưng đúng là lần này cũng khá nghiêm trọng. Cô nên rời khỏi đây và suy nghĩ cách ứng đối đi thì hơn.
Sao Ủy ban Điều tiết Chứng khoán lại biết Tài chính Thiên Nhiên đã giao dịch một khoản tiền lớn? Chỉ có thể là dùng thủ đoạn mờ ám mà thôi.
Hứa Khanh Nguyệt vừa gào thét vừa đòi xông ra cửa, Hứa Khanh Huy lại đẩy cô ta về.
Hai người giằng co mấy phút. Trong lúc xô đẩy, vết thương vốn chưa cắt chỉ của Hứa Khanh Nguyệt lại rách ra, máu thấm qua lớp băng vải màu trắng.
Xử lý cho con bé, nếu nghiêm trọng thì tôi sẽ gọi bác sĩ tới nhà.
Ngô Phương Thảo gật đầu.
Hứa Khanh Nguyệt che bên má bị đánh, nhìn Hứa Khanh Huy với vẻ mặt không thể tin được, nước mắt bất giác tuôn rơi.
Cô ta chưa từng bị Hứa Khanh Huy đánh như thế.
Nhóm người của Tài chính Thiên Nhiên cũng trùng hợp được
mời
tới đó.
Lý do là có người ẩn danh tố cáo Tài chính Thiên Nhiên tung một lượng tiền mặt kếch xù ra thị trường chứng khoán, có ý đồ thao túng thị trường.
Hứa Khanh Huy hơi sửng sốt, hiển nhiên anh ta không ngờ lại là thím Lý gây ra. Vốn dĩ thím Lý không hề biết chuyện ngày hôm qua, nhưng sáng nay tin tức bị tung ra thì chưa chắc.
Anh ta quên mất thím Lý.
Hứa Khanh Nguyệt lại muốn lao ra, Hứa Khanh Huy không thể nhịn được nữa, anh ta lôi cô ta vào phòng, sau đó sai Ngô Phương Thảo và thím Lý tìm dây thừng trói cô ta lại.
Hứa Khanh Nguyệt vùng vẫy một lúc lâu rồi mới ngủ thiếp đi.
Hứa Khanh Huy lại ra khỏi nhà họ Hứa, đi thẳng tới Ủy ban Điều tiết Chứng khoán.
Nửa tiếng sau, xe của Hứa Khanh Huy dừng lại trước cổng Ủy ban Điều tiết Chứng khoán.
Nhìn thấy khuôn mặt của Hứa Khanh Huy, Trần Tử Nhiễm suýt thì giơ ngón giữa lên với anh ta.
Hứa Khanh Huy nhếch môi, rảo bước về phía bọn họ.
Bọn họ cùng nhau ra khỏi Ủy ban Điều tiết Chứng khoán, trùng hợp chạm mặt Hứa Khanh Huy.
Hứa Khanh Huy cũng nhìn thấy Thẩm Thiên Trường, so với vẻ mặt âm trầm của Thẩm Thiên Trường thì hiển nhiên là tâm trạng của anh ta khá tốt.
H3ứa Khanh Huy nhìn cô ta:
Anh đã xóa hết những bài đăng đó rồi, từ nay về sau chúng ta sẽ coi như chưa từng xảy ra chuyện gì.
Hứa Khanh N9guyệt lùi về sau mấy bước:
Mọi người không tin em cũng không sao, nhưng em nhất định phải giết con tiện nhân Thẩm Thiên Trường.
Chẳng phải tôi đã dặn cô là không được nói chuyện ngày hôm qua trước mặt con bé rồi sao? Vì sao Tiểu Nguyệt lại biến thành thế này?!
Hứa Khanh Huy nói với vẻ mặt âm trầm.
Ngô Phương Thảo còn chưa nói gì thì thím Lý đã lên tiếng:
Cậu chủ, cậu đừng trách Tiểu ngô, là tại bà già này cả, tôi không nên lắm miệng để cô chủ nghe thấy!
Trở lại biệt thự, Hứa Khanh Huy mới buông cô ta ra, nhưng rồi Hứa Khanh Nguyệt lại muốn chạy ra ngoài.
Rốt cuộc Hứa Khanh Huy cũng không phát bực.
Hứa Khanh Huy rút ánh mắt về:
Hai người cố gắng trông coi Tiểu Nguyệt, nếu còn xảy ra chuyện như thế nữa thì phải báo cho tôi.
Anh Hứa, vừa rồi vết thương trên tay cô Hứa rách ra rồi…
Ngô Phương Thảo nói.
Bị cấm giao dịch suốt mười ngày thì đồng nghĩa với điều gì? Nó có nghĩa là sẽ không có sự bảo đảm của phòng ngừa rủi ro, tất cả hàng hóa của Tài chính Thiên Nhiên đều sẽ biến thành một canh bạc.
Trong thời gian nửa tháng ấy, Tài chính Thiên Nhiên sẽ chẳng khác nào nằm trên mặt đất để mặc người ta giẫm đạp.
Tất cả là tại Thẩm Thiên Trường, tất cả là tại con tiện nhân đó!!
Hôm nay tôi nhất định phải đi giết con ả đó, các người đừng hòng ngăn cản tôi!
Ít nhất Tài chính Thiên Nhiên không xả nước thải vào nguồn nước sinh hoạt của người dân, hành động của Viễn Thông quá tởm lợm.
Tống Ngưng Y bổ sung thêm một câu.
Ba người bọn họ phớt lờ vẻ mặt biến đổi của Hứa Khanh Huy, cất bước rời khỏi Ủy ban Điều tiết Chứng khoán.
Thực ra Lý Chính Hào đang nhắc nhở Thẩm Thiên Trường.
Chắc chắn phải có người cung cấp, là ngân hàng, Tần Chính, hay Đại Thừa?
Trong mắt Hứa Khanh Huy lóe lên sự không đành lòng, nhưng anh ta không thể để Hứa Khanh Nguyệt ra ngoài được, không chỉ là hôm nay, mà một khoảng thời gian sắp tới đều không được.
Tuy rằng những bài đăng đó đã bị xóa rồi, nhưng xung quanh biệt thự nhà họ Hứa vẫn có không ít phóng viên, Hứa Khanh Nguyệt mà đi ra ngoài thì sẽ trở thành mục tiêu của bọn họ.
Thấy Thẩm Thiên Trường đi ra, Trần Tử Nhiễm vội vàng bước tới hỏi:
Thiên Trường, sao rồi?
Thẩm Thiên Trường lắc đầu:
Đi về trước đã.
Lý Chính Hào nhếch môi cười:
Thực sự là chúng tôi không sử dụng bất kỳ một thủ đoạn mờ ám nào cả, mà là có người tự nguyện cung cấp thông tin cho chúng tôi, vậy nên chúng tôi buộc phải phạt các cô, tôi đâu còn cách nào khác.
Là ai tố cáo thì đã rõ lắm rồi, nhưng Viễn Thông đã lấy thông tin giao dịch giữa Tài chính Thiên Nhiên và Đại Thừa bằng cách nào?
Trong văn phòng của trưởng phòng.
Thẩm Thiên Trường ngồi đối diện với Lý Chính Hào.
Trưởng phòng Lý, tôi biết ông cũng chỉ làm việc theo quy trình, nhưng tôi muốn biết rốt cuộc giấy phạt này có căn cứ thực tế hay không, hay là cấp trên của ông cố tình kiếm cớ để đả kích Tài chính Thiên Nhiên!
Thẩm Thiên Trường không kìm nén được sự phẫn nộ.
Tài chính Thiên Nhiên vừa bị Ủy ban Điều tiết Chứng khoán thành phố Vân cấm giao dịch mười lăm ngày.
Thẩm Thiên Trường hít sâu một hơi:
Cám ơn Trưởng phòng Lý, tôi xin phép đi trước.
Thẩm Thiên Trường ra khỏi phòng làm việc của trường phòng, Trần Tử Nhiễm và Tống Ngưng Y vẫn đang chờ ở bên ngoài.
Lý Chính Hào thản nhiên uống trà:
Tổng Giám đốc Thẩm đừng kích động, hiện tại đã có giấy phạt rồi, bên Ủy ban Điều tiết Chứng khoán không thể thu hồi lại được.
Vậy nên ý ông là lần này Ủy ban Điều tiết Chứng khoán có đầy đủ chứng cứ và lý do?
Bốp!
Anh ta giơ tay giáng cho Hứa Khanh Nguyệt một cái bạt tai.
Hứa Khanh Nguyệt, mày thấy Viễn Thông chưa đủ mất mặt hả!
Quay lại trên xe, Trần Tử Nhiễm chui thẳng vào ghế sau:
Thiên Trường, có phải mười lăm ngày tiếp theo chúng ta coi như được nghỉ luôn không?
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.