Chương 574: Anh ta có trả thù lao không?
-
Thiên Trường Chi Cửu
- Nhĩ Đông Úy Nhiên
- 1493 chữ
- 2022-02-18 04:50:46
Tần Phong đi đến ngồi xuống bên cạnh cô, Giang Mộ Tuyết lập tức ngửi thấy mùi thuốc lá và rượu từ người anh.
Cô nh8íu mày lại, lại thuận thế dựa người vào lòng anh:
Chẳng phải anh nói có Tiểu Hồ thì sẽ không còn bận như trước nữa sao, 3vì sao vẫn phải đi xã giao về muộn như thế?
Tần Phong dang tay ôm cô:
Là một vài chuyện cá nhân, anh vừa uống m9ấy chén với Diệp Lăng Nam.
Bước chân của anh rất nhẹ, động tác cũng nhẹ nhàng.
Không biết đi tới đi lui trong bao lâu, rốt cuộc Giang Mộ Tuyết cũng buông lỏng tay ra.
Tần Phong đặt cô xuống giường, ngắm nhìn gương mặt lúc ngủ của cô, đưa tay kéo chăn đắp cho cô, sau đó mới cầm đồ ngủ vào phòng tắm.
Đồ trang trí mà sáng nay cô ấy mới vừa đổi cho Hứa Khanh Nguyệt lại bị ném vỡ nát.
Thấy cửa mở ra, trong mắt Hứa Khanh Nguyệt bỗng nhiên hiện lên nét mừng rỡ, thế nhưng tiêu điểm của cô ta không phải là Ngô Phương Thảo.
Cô ta lao ra khỏi phòng mình, chạy đến cửa chính biệt thự, muốn mở cửa ra nhưng lại bị Ngô Phương Thảo và thím Lý ở phía sau ngăn lại.
Vài ngày sau.
Thời gian bị phạt của Tài chính Thiên Nhiên cũng chính thức kết thúc.
Anh đi đến cạnh giường, vừa định thả cô xuống thì cổ lại bị ôm chặt hơn.
Anh chỉ có thể đứng thẳng người dậy, tiếp tục cõng cô.
Bởi vì không thể ngồi xuống được, nên anh chỉ có thể đi qua đi lại trong phòng ngủ.
Được.
Tần Phong đưa tay ra đỡ người cô, cõng cô từ ghế xô pha đứng lên, sau đó đi lên tầng.
Sau khi vào phòng, Giang Mộ Tuyết vẫn không có ý định xuống.
Tất cả mọi người đều đang đợi động thái đầu tiên của Tài chính Thiên Nhiên sau khi được bỏ lệnh cấm, nhưng đợi cả một ngày rồi vẫn không thấy gì, thị trường vẫn vô cùng bình yên.
Nhưng rồi tới buổi chiều, thị trường bất động sản thành phố Vân bỗng xôn xao lên.
Người cầm quyền của Tập đoàn Diệp Thị là Diệp Vĩnh An bỗng nhiên đăng tin thông báo.
Tần Phong búng mũi cô một cái:
Sao trước kia anh khôn5g phát hiện em là một người mê tiền nhỉ?
Giang Mộ Tuyết giả bộ than thở:
Haiz, vì giấc mơ một nhà toàn nhẫn kim cương, em buộc lòng phải thế thôi.
Tần Phong khẽ cười một tiếng, làm bộ bất đắc dĩ nói:
Em nhìn anh đi, để thực hiện lời hứa ấy, anh đã phải cố gắng lắm đấy.
Đa số đám truyền thông này đều là nhận tiền làm việc, nếu làm to chuyện lên thì cũng chẳng có lợi ích gì với bọn họ, hơn nữa cuộc họp cổ đông đã có kết quả rồi, cho nên bọn họ đành phải nhanh chóng xóa bỏ mấy bài kia.
Sau ba ngày giông tố cổ phiếu bị rớt giá, rốt cuộc thì tình hình của Tập đoàn Diệp Thị cũng cũng tạm thời ổn định.
Ban đêm, trong biệt thự nhà họ Hứa.
Đặc biệt buổi tối hôm đó, sau khi Lục Chi Cửu đưa Thẩm Thiên Trường đi, biểu hiện của Giang Mộ Tuyết càng rõ rệt hơn.
Tần Phong xoa mặt cô, nhẹ giọng cười:
Tiểu Tuyết, về phòng ngủ nghỉ ngơi đi.
Giang Mộ Tuyết đứng lên, nhưng lại trèo lên lưng anh:
Em muốn anh cõng em.
Diệp Lăng Nam?
Ừm, anh ta chuẩn bị tiếp quản Tập đoàn Diệp Thị nên nhờ anh6 giúp đỡ.
Ồ... Vậy anh ta có trả thù lao không?
Cô chủ, đã muộn thế này rồi, cô còn muốn đi đâu nữa?!
Thím Lý vừa ôm lấy eo Hứa Khanh Nguyệt vừa nói.
Hứa Khanh Nguyệt không ngừng dùng chân đá Ngô Phương Thảo và thím Lý ra:
Để tôi ra ngoài, tôi muốn ra ngoài!
Ngô Phương Thảo túm chặt lấy tay cô ta:
Cô Hứa, cô không thể ra ngoài được!
Giang Mộ Tuyết ngửa đầu nhìn anh, đôi mắt cô lập tức sáng rực lên, sau đó choàng tay ôm cổ anh, kéo anh lại gần mình.
Chồng em tốt với em quá.
Ánh mắt Tần Phong chợt lóe lên tia sáng kỳ lạ, trong khoảng thời gian này, Giang Mộ Tuyết thường xuyên khen ngợi anh hết lời.
Nhưng trong cuộc họp ngày hôm đó, Diệp Lăng Nam không chỉ đưa ra bản kế hoạch mở rộng của giải trí khu Cẩm Trạch thành phố Cẩm, mà còn đưa ra văn bản trao quyền mở rộng từ Tập đoàn Lục Đạt và các văn bản quan trọng liên quan được phê chuẩn từ chính quyền địa phương, làm cho các cổ đông cứng họng không nói được gì.
Về phần các tin tức ngoài lề của Diệp Lăng Nam, Chu Hạo vốn muốn dùng thế lực của giới giải trí ngầm để tạo áp lực cho các kênh truyền thông tung tin, nhưng lại bị Diệp Lăng Nam ngăn cản.
Anh đã dùng phương thức công khai minh bạch xử lý, để luật sư của Tập đoàn Diệp Thị gửi ba đơn kiện cho mấy đơn vị truyền thông tung tin kia.
Choang…
Một tiếng vỡ vụn lớn bỗng vang vọng khắp biệt thự.
Ngô Phương Thảo là người bật dậy đầu tiên, bởi vì đây không phải là lần đầu tiên Hứa Khanh Nguyệt phát bệnh, cô ấy chạy đến phòng Hứa Khanh Nguyệt rồi đẩy cửa ra.
Trong mấy năm kinh doanh hộp đêm, điều Diệp Lăng Nam kỵ nhất là để lại mầm họa, để người khác bắt được điểm yếu, cho nên những thứ mà truyền thông có thể tìm được chẳng qua là một vài chuyện đời sống cá nhân của Diệp Lăng Nam, ví dụ như đồng thời dẫn theo hai cô gái vào hộp đêm nào đó, có cử chỉ thân mật với ngôi sao nữ nào đó trong tiệc sinh nhật của một cậu ấm trong giới,... mục đích là để gắn cho Diệp Lăng Nam cái nhãn
tác phong không đứng đắn
.
Sự phản đối của hai cổ đông lớn cùng với việc truyền thông thêm mắm thêm muối, làm cho giá cổ phiếu của Tập đoàn Diệp Thị sụt giảm không ít.
Sau ba ngày cổ phiếu liên tiếp rớt giá, những người vốn thuộc phe ủng hộ Diệp Vĩnh An trong Tập đoàn Diệp Thị không chịu nổi áp lực, cuối cùng cũng đồng ý chọn lại người thừa kế.
Bởi vì lý do sức khỏe, Diệp Vĩnh An chính thức tuyên bố nghỉ hưu sớm, toàn bộ cổ phần Diệp Thị dưới tên ông được chuyển cho con trai độc nhất là Diệp Lăng Nam.
Thông báo mới được tung ra chưa đến nửa giờ, hai cổ đông lớn khác của Tập đoàn Diệp Thị là anh em Diệp Vĩnh Sinh và Diệp Vĩnh Thế lập tức nhảy ra chỉ trích cách việc làm tắc trách của Diệp Vĩnh An trong mấy năm nay, làm cho toàn bộ doanh thu của Tập đoàn Diệp Thị liên tục trượt dốc, năm trước còn rớt khỏi TOP 10 bảng xếp hạng tài chính toàn quốc. Về việc Diệp Lăng Nam tiếp nhận tập đoàn, bọn họ duy trì thái độ phản đối, hơn nữa yêu cầu lập tức mở cuộc họp cổ đông bầu chọn người cầm quyền mới.
Mà sau đó, có truyền thông tung tin về các
tấm màn đen
khi Diệp Lăng Nam kinh doanh hộp đêm vào mấy năm trước, so với nói là tấm màn đen, chẳng bằng nói là tin tức ngoài lề của chính Diệp Lăng Nam.
Tiểu Tuyết...
Tần Phong nhẹ nhàng quay đầu, thấy Giang Mộ Tuyết đang tựa đầu vào vai anh, hơi thở nhẹ nhàng truyền đến, rõ ràng là đã ngủ rồi.
Tần Phong cảm thấy bất đắc dĩ, từ dưới tầng lên đây chỉ mất có hai phút, không ngờ Giang Mộ Tuyết có thể ngủ nhanh như vậy.
Buông ra, tôi phải ra ngoài!
Hứa Khanh Nguyệt kêu to.
Hôm nay Hứa Khanh Huy và Hứa Kiến Trung đều không có nhà, Ngô Phương Thảo cũng không biết có phải là Hứa Khanh Nguyệt đã tỉnh táo lại một chút, muốn nhân cơ hội này chạy ra ngoài hay không.
Cô dùng cả tay lẫn chân, khống chế Hứa Khanh Nguyệt không để cô ta giãy giụa, sau đó hợp sức cùng thím Lý đưa cô ta về phòng.
Sau khi khóa cửa lại, Hứa Khanh Nguyệt vẫn không ngừng đập cửa phòng.
Thím Lý đã bắt đầu hoảng sợ vì trạng thái buồn vui thất thường của Hứa Khanh Nguyệt trong khoảng thời gian gần đây, bà ấy vội kéo tay Ngô Phương Thảo lại:
Phương Thảo, Phương Thảo, gọi điện thoại cho cậu chủ mau lên.
Ngô Phương Thảo gật đầu, vội vàng gọi điện thoại cho Hứa Khanh Huy.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.