Chương 581: Lấy quần áo của lục chi cửu mặc


Dứt lời, Diệp Linh Khê xoay người vào trong xe.

Tần Diệp nhìn xe cô ta biến mất sau chỗ rẽ rồi mới quay trở về.
8
Anh ta ngồi vào trong xe, nhưng không khởi động xe ngay.

Rất lâu sau,
bịch
một tiếng, nắm đấm đập mạnh lên vô3 lăng.
Trần Tử Nhiễm đã cố gắng kiềm chế cơn nóng giận mấy ngày liền, rốt cuộc cô cũng bộc phát sau khi Tài chính Thiên Nhiên nhận thông báo thoái vốn của năm nhà đầu tư. Trong phòng làm việc của ba người, từ buổi sáng đến bây giờ Trần Tử Nhiễm đã hỏi thăm mười tám đời tổ tông của những người thoái vốn rồi.

Vào thời khắc quan trọng này thì đám nịnh hót qua cầu rút ván ấy lại thoái vốn, rõ ràng là muốn giết chết chúng ta đây mà!
Tâm trạng của Trần Tử Nhiễm lan sang cả Tống Ngưng Y, cô ấy không kìm nén được cơn phẫn nộ trong lòng.
Trần Tử Nhiễm siết chặt nắm đấm:
Chờ đó, tuyệt đối đừng để tôi bắt lấy cơ hội, bằng không tôi nhất định giẫm đạp cái lũ ấy đến mức mẹ chúng cũng không nhận ra nổi!

Hai ngày sau phiên điều trần cổ đông của Tài chính Thiên Nhiên, trời yên biển lặng.
Nhưng vào thứ sá9u của tuần đó, có thông báo từ Tần Chính gửi tới Tài chính Thiên Nhiên, tuyên bố sẽ thu hồi lại tất cả vốn đầu tư trong vòn6g một tuần, đồng thời sẵn sàng gánh chịu toàn bộ trách nhiệm vi phạm hợp đồng.
Trong ngành xôn xao hết cả lên, bị 5nhà đầu tư thoái vốn không phải gì chuyện hiếm gặp.
Đầu tư Tần Chính nằm ở khu Tài Chính đường Vân Trung, cách tòa nhà Thiên Diệp không xa, hai người lái xe của Trần Tử Nhiễm, chẳng mấy chốc đã đến dưới trụ sở Tần Chính.
Thẩm Thiên Trường biết bây giờ bọn họ đến có lẽ cũng không thể thay đổi được điều gì, nhưng cho dù là thật sự thất bại thì cô cũng muốn biết nguyên nhân rõ ràng.
Thẩm Thiên Trường gọi điện thoại trước cho Tần Diệp, là trợ lý của Tần Diệp nghe điện thoại, trợ lý nói Tần Diệp đang họp không tiện nghe máy.
Lại nửa tiếng trôi qua, thấy còn chưa đến một tiếng là hết giờ làm, rốt cuộc Trần Tử Nhiễm không ngồi yên được nữa, cô dứt khoát đi đến chỗ lối vào của nhân viên, xem xem có cách nào trực tiếp vượt qua cửa quét thẻ nhân viên đi vào không.
Nhưng cô còn chưa đi đến chỗ lối vào thì bỗng bị một lực kéo trở về.
Cô quay đầu thấy Thẩm Thiên Trường đang giữ chặt cô, chỉ thấy cả người Thẩm Thiên Trường gần như đã cứng ngắc tại chỗ, cổ tay cô cũng bị cô ấy siết đau.

Tớ đã biết nguyên nhân Tần Chính thoái vốn rồi.


Nguyên nhân là gì?


Hứa Kiến Trung, người vừa rồi, là Hứa Kiến Trung.

Thẩm Thiên Trường nói mình sẵn lòng đợi, sau đó dứt khoát cùng Trần Tử Nhiễm ngồi xuống ghế nghỉ ở đại sảnh tầng một.
Đợi ở đại sảnh suốt nửa tiếng mà trợ lý của Tần Diệp không hề gọi điện thoại gọi bọn họ lên.

Thiên Trường, rõ ràng là tên Tần Diệp đó cố ý bắt chúng ta đợi đây mà.
Trần Tử Nhiễm sắp hết kiên nhẫn rồi.
Nhưng chưa đến nửa năm mà Tài chính Thiên Nhiên đã bị thoái vốn, hơn nữa bên đầu tư sẵn sàng chịu trách nhiệm vi phạm hợp đồng để thoái vốn, việc này gần như trở thành trò cười trong ngành.
Mà sau khi Tần Chính phát thông báo, năm nhà đầu tư khác của Tài chính Thiên Nhiên cũng phát thông báo đến, nội dung đều giống như Tần Chính.
Trước đây, phần lớn tiền vốn của Tài chính Thiên Nhiên dồn vào táo và nhựa nhằm đối đầu với Viễn Thông, nếu bây giờ rút vốn thì gần như không khác gì tự sát.
Trần Tử Nhiễm sửng sốt một chút, rốt cuộc mới hiểu ra người mà Thẩm Thiên Trường nói là ai.
Nếu nói Hứa Kiến Do đã bạo hành là ác ma mang tội ác tày trời, vậy thì Hứa Kiến Trung - người đưa ác ma vào cô nhi viện là kẻ đầu sỏ tạo ra cơn ác mộng ấy.
Chỉ là vội vàng lướt qua mà thôi, cảnh tượng khiến người ta sợ run lên kia lại bắt đầu điên cuồng kéo tới, khiến Thẩm Thiên Trường như muốn ngạt thở.
Sau khi đi vào, mấy người lại lập tức đi đến thang máy chuyên dụng cho nhân viên cao cấp, trợ lý của Tần Diệp đã chờ sẵn ở đó.
Trần Tử Nhiễm thấy trợ lý Tần Diệp đứng ở cửa thang máy, đang muốn đi lên muốn hỏi anh ta có ý gì.
Thẩm Thiên Trường nắm tay cô càng chặt hơn, dường như muốn kiềm chế cảm xúc nào đó trong lòng, cô gần như đã kìm nén đến mức toàn thân đều đang run lên.

Đợi thêm một lát nữa.
Thẩm Thiên Trường nói.

Đợi nữa thì hết giờ làm mất.


Tớ biết.

Thẩm Thiên Trường nhìn bảng biểu kia, tháng bị hao hụt kia so với lợi nhuận của năm tháng còn lại thực sự là không đáng để người ta chú ý đến.
Thấy cô trầm tư, Trần Tử Nhiễm cũng không nói tiếp nữa.
Vài phút sau, Thẩm Thiên Trường đứng lên.
Trần Tử Nhiễm nhìn theo ánh mắt của cô.
Một người đàn ông trung niên từ cửa bước vào, tuy rằng chỉ mặc một bộ đồ giản dị bình thường, nhưng thái độ của mấy người mặc đồ công sở đi theo ông ta, chứng tỏ thân phận của ông ta không tầm thường.
Mấy người cùng nhau đi đến lối vào, không cần xác thực thân phận cũng được đi qua lối vào một cách dễ dàng.
Trần Tử Nhiễm quay lại nắm tay Thẩm Thiên Trường, kéo cô đi về phía cửa.
Mãi đến khi tiếp xúc với gió lạnh bên ngoài, Thẩm Thiên Trường mới bình tĩnh trở lại, nhưng trong lòng bàn tay cô đã ướt đẫm mồ hôi.

Thiên Trường, chúng ta nghĩ cách khác đi, chúng ta không tìm Tần Chính nữa.


Tiểu Nhiễm, hai chúng ta đến Tần Chính một chuyến.

Trần Tử Nhiễm lập tức đứng lên:
Tớ đang đợi câu này của cậu đây!

Thế là bọn họ bảo Tống Ngưng Y ở lại công ty trấn an các nhân viên phía dưới, sau đó cùng nhau đi ra ngoài.

Tiểu Nhiễm, không cần đi nữa.

Trần Tử Nhiễm quay đầu lại, sắc mặt Thẩm Thiên Trường có nói là u ám đến cùng cực.

Thiên Trường...
Trần Tử Nhiễm gọi một tiếng.
Nói xong cô lại nhìn về phía Thẩm Thiên Trường. Suốt cả một buổi sáng, Thẩm Thiên Trường đều không nói gì:
Thiên Trường, bây giờ chúng ta phải làm sao? Thu hồi vốn trong vòng một tuần, tương đương với việc chúng ta chưa đánh đã thua, hơn nữa ngoài việc này ra, chúng ta còn phải trả tiền lỗ cho mấy nhà đầu tư không thoái vốn.

Vẻ mặt của Thẩm Thiên Trường rất bình tĩnh. Sau khi trầm tư vài giây, cô bỗng cầm lấy tài liệu chuẩn bị cho phiên điều trần lúc trước, lấy một tập trong đó ra, nhanh chóng tìm thấy bảng biểu mà hôm đó Tần Diệp chỉ, đó là bảng phân tích lợi nhuận nửa năm của Tài chính Thiên Nhiên.
Một quyển báo cáo tài liệu hơn mấy chục trang, Tần Diệp lại chỉ tóm lấy một điểm quan trọng, dường như ngay từ lúc cầm tài liệu, anh ta cũng chỉ chú ý đến bảng lợi nhuận này.
Thẩm Thiên Trường gật đầu.

Hai người cùng nhau đi đến bên cạnh xe, nhưng còn chưa kịp mở cửa xe.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thiên Trường Chi Cửu.