Chương 664: Em thích thì tặng em đó
-
Thiên Trường Chi Cửu
- Nhĩ Đông Úy Nhiên
- 981 chữ
- 2022-02-19 04:15:13
Lục Chi Thất nghiến răng một cái, hiện tại anh không có thời gian tranh luận với cô, chỉ đành dùng sức lôi Thẩm Thiên Trường vào tron8g xe, sau đó quay đầu hạ lệnh cho cấp dưới:
Lái xe mau lên!
Cấp dưới nghe lệnh đạp chân gan, chiếc xe lập tức xông ra ngoà3i.
Pằng! Pằng!
Cậu Bảy, xe6 chúng ta trúng đạn hết rồi!
Cấp dưới đang ngồi trên ghế lái nhận được tin tức từ một chiếc xe khác qua tai nghe, lập tức b5áo cáo với Lục Chi Thất.
Mau cắt đuôi chúng đi!
Lục Chi Thất gằn giọng nói.
Lục Chi Thất còn chưa nói gì thì Thẩm Thiên Trường bỗng lên tiếng.
Lục Chi Thất quay đầu nhìn cô. Cô gái suýt thì mất kiểm soát vì Vu Ngạo vừa rồi không còn nữa, sự tỉnh táo của Thẩm Thiên Trường thật sự khiến người ta phải giật mình.
Nhận được mệnh lệnh, anh lính kia nhanh chóng tăng tốc lên đến mức tối đa, chẳng bao lâu sau đã kéo giãn khoảng cách với chiếc xe đằng sau.
Lúc này, Thẩm Thiên Trường mới nhận ra người lái xe chính là lính xuất ngũ mà Phong Diệc Hành cử đi theo cô lúc cô tới nước M.
Vậy anh nói xem, bây giờ phải làm sao?!
Lục Chi Thất sốt sắng hỏi.
Anh lính ấy trầm tư giây lát:
Hai ki lô mét nữa có một giao lộ rẽ vào con đường tới thành phố K, lát nữa tôi sẽ tăng hết tốc lực để cắt đuôi bọn họ, sau đó lái tới giao lộ. Vị trí năm trăm mét trước khi tới con đường ấy có một khu đất bằng phẳng, tôi sẽ giảm tốc độ xuống 40 km/h, hai người nhân cơ hội ấy nhảy ra khỏi xe…
Pằng…
Lại một tiếng súng vang lên.
Cậu Bảy, bình xăng của chúng ta trúng đạn rồi!
Lục Chi Thất quay đầu nhìn chiếc xe màu đen kia, sau đó xoay người mở cửa sổ xe ra, lấy một khẩu súng trong túi ngực ra, thò tay bắn mấy phát vào chiếc xe ấy.
Sau khi Lục Chi Thất hành động, cấp dưới bên trong chiếc xe còn lại cũng nhanh chóng lấy vũ khí ra, bắt đầu xả đạn vào chiếc xe đang đuổi theo.
Nhưng hiển nhiên con xe cũng có tính năng chống đạn, vậy nên sự phản kích của bọn họ chẳng có tác dụng gì, ngược lại còn khiến nó tăng tốc nhanh hơn.
Chẳng bao lâu sau, chiếc xe đã lái ra khỏi khu vực hồ nước ở phía Đông, rẽ vào con đường cao tốc thông tới thành phố.
Nhưng vừa ngoặt vào đường cao tốc thì đằng sau hai chiếc xe bỗng xuất hiện một chiếc xe màu đen.
Cậu Bảy, bọn họ đuổi theo rồi!
Tiếng súng đã được gắn thiết bị giảm thanh vẫn vang lên.
Trên mặt Lục Chi Thất hiện lên nụ cười khát máu. Anh ta biết với tốc độ hiện giờ, cộng thêm con đường núi uốn lượn nữa, cho dù là tay bắn tỉa giỏi đến mấy thì cũng không thể bắn trúng được.
Nếu tối nay mà bị bắt thì đúng là uổng phí năm năm anh tốn công sức để qua mắt người của căn cứ.
Đù, anh lái xe kiểu gì đó, vậy mà cũng để bọn họ bắn trúng!
Cậu Bảy, chuyện đó không liên quan gì tới việc lái xe, tay súng trên xe bọn họ là dân chuyên hàng đầu, người của chúng ta đã bị bỏ lại hết rồi, hiện tại chúng ta hoàn toàn bị động!
Cấp dưới bình tĩnh phân tích cho Lục Chi Thất nghe.
Lại là hai tiếng súng nặng nề vang lên, tấm kính chắn gió đằng trước lập tức nứt ra.
Đù!
9
Rốt cuộc Lục Chi Thất cũng không nhịn được văng tục một câu. Sao bọn họ lại tìm tới đây nhanh như thế?!
Cậu Bảy, vừa rồi xe kia của chúng ta trúng đạn, bây giờ đã dừng vào lề đường rồi, tạm thời không có thương vong.
Lục Chi Thất cắn răng:
Không cần báo cáo tình hình của bọn họ cho tôi, anh không thấy những kẻ đó nhắm vào tôi sao?!
Cấp dưới không nói gì nữa, nhìn thẳng về phía trước, đồng thời giữ nguyên tốc độ.
Anh bảo chúng tôi nhảy xe tự sát luôn hả?
Cậu Bảy, chúng ta không có thời gian để dừng lại, nhiều nhất tôi chỉ có thể giúp hai người thoát khỏi tầm nhìn của bọn họ trong vòng mười giây. Trong mười giây ấy, cậu và cô chủ nhảy ra ngoài, tôi sẽ tiếp tục lái về phía trước, thu hút sự chú ý của bọn họ, hai người nhân cơ hội chạy trốn.
Làm theo lời anh ấy đi!
Lái xe lập tức đập mạnh chân ga, tăng tốc độ của chiếc xe lên.
Hai chiếc xe đi trên con đường núi không có đèn, tốc độ đã lên đến mức không nhìn thấy cảnh vật trên đường, chỉ lái xe dựa vào trực giác.
Pằng pằng…
Rầm!!!
Một tiếng vang lớn vọng tới, tốc độ của một chiếc xe chậm lại, sau đó tông thẳng vào tấm chắn bên đường.
Nhưng chiếc xe đang đuổi theo vẫn không dừng lại, bám sát theo xe của Lục Chi Thất, mục đích của bọn họ rất rõ ràng, đó chính là Thẩm Thiên Trường.
Hai phút sau đã nhìn thấy giao lộ rẽ sang thành phố K, anh lính nhanh chóng đạp phanh, đánh lái vào con đường ấy.
Chiếc xe đằng sau cũng biến mất khỏi gương chiếu hậu.
Xe vẫn giảm tốc độ cho đến khi còn 50 km/h, Thẩm Thiên Trường mở cửa xe ra, chuẩn bị nhảy ra ngoài.
Nhưng Lục Chi Thất đã kéo tay cô lại, ôm cô vào lòng rồi bật chân thật mạnh, cả hai nhảy ra khỏi xe.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.