Chương 691: Cớ sao nhiễm phong trần (6)


Trần Tử Nhiễm ấn vào huyệt thái dương, cô vẫn đang đau đầu lắm.


Tôi chỉ có hai yêu cầu, thứ nhất là trước khi Thẩm Thiên Trường 8trở về, tôi sẽ không làm đám cưới với anh, nếu anh không có thời gian thì có thể đợi đến khi anh có thời gian rồi tính, tóm lại tôi khôn3g vội.

Trần Tử Nhiễm vào phòng ngủ chính, cô đóng cửa phòng lại, chẳng buồn sấy tóc mà nằm vật xuống giường luôn.
Trong chăn toàn là mùi của Phong Diệc Hành, Trần Tử Nhiễm hơi nhíu mày. Thực ra cô có tật lạ giường, lúc trước tới Đại học S ở thành phố Noãn, mất những nửa tháng cô mới quen với giường của ký túc xá.
Ánh mắt của Phong Diệc Hành hơi lạnh nhạt:
Anh6 sẽ cố gắng.

Trần Tử Nhiễm cắn răng, cô ngồi thẳng lên, hai tay đập vào bàn trà trước mặt:
Không phải cố gắng, nhất định phải 5được!


Còn yêu cầu thứ hai, tôi không hiểu biết gì về những mối quan hệ xã giao ở thành phố Phong, nhưng có một điều anh yên tâm, mặc dù Trần Tử Nhiễm này không phải tiểu thư đài các gì, nhưng ở bên ngoài tôi vẫn sẽ giữ thể diện cho anh, tuyệt đối không để nhà họ Phong của anh mất mặt.

Nhìn dáng vẻ thề thốt của Trần Tử Nhiễm, rốt cuộc khóe môi Phong Diệc Hành cũng cong lên thành một đường cong.
Trần Tử Nhiễm thở phào một hơi, vậy mà không nói sớm.

Anh bỏ tay ra, để tôi tự đi.

Anh ta quay về phòng lấy đồ đạc của mình, sau đó phi ra khỏi phòng.
Trần Tử Nhiễm cạn lời nhìn cảnh tượng này, rõ ràng cô không định đuổi Vưu Thương đi mà.

Thứ nhất, có thể không tổ chức đám cưới, nhưng trình tự pháp luật thì nhất định phải tiến hành, vậy nên em phải về thành phố Phong đăng ký kết hôn với anh.


Thứ hai, sau khi kết hôn, em phải có tính tự giác, làm vợ anh thì nhất định phải có mặt trong một số trường hợp, không thể vô cớ vắng mặt trong các buổi tiệc, bởi vì em không chỉ đại diện cho một mình anh, mà còn đại diện cho cả nhà họ Phong, em buộc phải ghi nhớ điểm này.

Rốt cuộc Phong Diệc Hành cũng lên tiếng:
Cậu đi đăng ký phòng khác đi.

Vưu Thương nghe lời:
Được, tôi đi đây.

Đang định xoay người đi thì cổ tay bỗng bị ai đó bắt lấy, cô quay đầu nhìn Phong Diệc Hành:
Anh làm gì đấy?


Tới phòng ngủ chính.

Trần Tử Nhiễm siết nắm đấm:
Vậy làm phiền anh bảo thư ký của mình khi ở trong phòng thì mặc áo vào có được không?

Vừa rồi nhìn thấy một người đàn ông cởi trần, suýt thì cô tự chọc mù đôi mắt của mình.
Thế nhưng Phong Diệc Hành không hề nới lỏng tay ra:
Trần Tử Nhiễm, có một chuyện anh nhất định phải nói với em, sau khi về thành phố Phong, anh sẽ không ép buộc em, nhưng chúng ta không thể chia phòng ngủ được.


Vì sao?!

Cuối cùng, anh buông cô ra:
Ngủ ngon.

Trần Tử Nhiễm gật đầu:
Ừm, anh cũng ngủ sớm đi.

Vưu Thương đang ngồi trong phòng khách, chăm chú đọc một quyển tạp chí của khách sạn.
Trên chiếc bàn bên cạnh còn bày bữa sáng của khách sạn.
Nói thực ra, anh không mong là Trần Tử Nhiễm có thể xử lý tốt các mối quan hệ ở thành phố Phong, vốn dĩ anh cũng không cần cô phải làm thế.
Trần Tử Nhiễm đứng lên:
Còn yêu cầu gì khác không?

Phong Diệc Hành lắc đầu.
Trần Tử Nhiễm xoay người đi, cô ngáp một cái:
Vậy tôi đi ngủ đây.


Được được được, tôi biết rồi, anh buông tôi ra được chưa? Tôi đau đầu lắm, muốn đi ngủ.

Phong Diệc Hành nhìn cô, muốn nói gì đó nhưng rồi lại thôi.

Hả?


Bộ Kinh tế gặp phải vấn đề hóc búa, cậu ấy phải về xử lý.

Trần Tử Nhiễm nằm trên giường, miên man suy nghĩ một lát rồi ngủ thiếp đi.
Hôm sau, Trần Tử Nhiễm thức dậy không quá muộn, bởi vì hôm nay cô phải đi làm.

Bởi vì ở thành phố Phong, mọi hành động của anh đều có người để mắt tới, nếu chúng ta chia phòng ngủ thì khó tránh khỏi lời ra tiếng vào, các bậc cha chú cũng sẽ không vui, còn điều đã hứa với em, anh nhất định sẽ làm được.

Trần Tử Nhiễm bực bội ra mặt, sau người nhà họ Phong lại phiền như thế cơ chứ!
Phong Diệc Hành nhíu mày lại, còn chưa lên tiếng thì Vưu Thương đã chậm rãi bước ra khỏi phòng.
Vưu Thương lúng túng giải thích:
Tôi vừa tắm xong, không biết là cô Trần lại xông vào…

Phong Diệc Hành im lặng một lúc.

Được.

Nhưng hôm nay có thể là bởi vì mệt mỏi, hơn nữa hình như cô cũng không cảm thấy chán ghét mùi hương của Phong Diệc Hành cho lắm.
Không biết sau này tới thành phố Phong, cuộc sống sẽ như thế nào đây?
Phong Diệc Hành gật đầu:
Được.


Thứ hai, trừ khi tôi tự nguyện, còn không thì anh không được ép buộc tôi.

Trong lần trước, ngoài đau ra thì Trần Tử Nhiễm chẳng có cảm giác nào khác.
Trần Tử Nhiễm ngồi xuống, như thế còn tạm được.

Yêu cầu của em xong rồi, bây giờ đến lượt yêu cầu của anh.

Khuôn mặt của Trần Tử Nhiễm lúc đỏ lúc trắng, cô quay đầu nhìn Phong Diệc Hành:
Sao anh không nói với tôi là trong căn phòng đó có người?


Vưu Thương là thư ký trưởng của anh, tất nhiên là phải ở chung với anh rồi.

Cô đi tới cửa của một căn phòng dành cho khách và mở cửa ra, sau đó ngây ra mất một giây:
Đậu xanh!

Rồi cô nhanh chóng đóng cửa lại và đi ra ngoài, để lại Vưu Thương ngồi ngơ ngác trong phòng.
Phu nhân của Bộ trưởng hẳn là khó làm lắm nhỉ?
Dù sao Phong Diệc Hành cứ bắt chó đi cày như thế thì cô cũng đành chịu…
Trần Tử Nhiễm giơ tay ngắt lời anh:
Tôi có thể đồng ý với yêu cầu đầu tiên của anh, nhưng không phải lúc này, bởi vì Thẩm Thiên Trường tới nước M rồi, mấy ngày tới công ty tôi sẽ chuyển sang nơi làm việc mới, không có thời gian tới thành phố Phong với anh.

Phong Diệc Hành nhíu mày:
Anh sẽ nghĩ cách khác.

Trước khi Thẩm Thiên Trường trở về, cô nhất định phải xử lý tốt mọi chuyện của Tài chính Thiên Nhiên.
Rửa mặt xong, cô đi ra khỏi phòng.
Trần Tử Nhiễm mở to đôi mắt, muốn giật tay mình ra:
Phong Diệc Hành, chúng ta vừa nói rồi mà, chưa có sự đồng ý của tôi thì anh… anh không được ép buộc tôi!


Ở đây chỉ có hai phòng, em sang phòng ngủ chính, anh ngủ ở phòng của Vưu Thương.

Trần Tử Nhiễm bước tới gần:
Phong Diệc Hành đâu?


Cậu ấy về thành phố Phong rồi.

Trần Tử Nhiễm đi tới cạnh bàn:
Chẳng phải anh là thư ký trưởng của anh ta sao, sao không về cùng?


Vưu Thương đặt tạp chí xuống, khẽ cười nói:
Cậu ấy lo cô thức dậy không thấy cậu ấy thì sẽ sốt ruột, vậy nên bảo tôi ở lại, đợi cô ăn xong, đưa cô tới công ty rồi mới lên chuyến bay buổi trưa để trở về.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thiên Trường Chi Cửu.