Chương 695: Cớ sao nhiễm phong trần (9)



Trần Tử Nhiễm, đêm qua em không về nhà.


Trần Tử Nhiễm cười nhạo một tiếng:
Trước kia anh quản em đã đành, bây 8giờ em sắp kết hôn rồi mà anh còn quản em, anh không thấy mệt sao?


Trần Tử Mặc tức đến mức nghiến răng nghiến l3ợi:
Bất kể đã kết hôn hay chưa thì em vẫn là em gái anh!


Tốt nhất là như thế.

Trần Tử Nhiễm gãi đầu, cô ngáp một cái:
Em đi nghỉ ngơi đây, anh cũng ngủ sớm đi.

Mới bước tới bậc thang thì cô lại dừng lại.
Hiếm khi Trần Tử Mặc nhìn thấy Trần Tử Nhiễm ngoan ngoãn như thế, anh chậm rãi vươn tay ra, đang định vỗ nhẹ vào lưng cô.

Bao giờ anh mới tìm chị dâu cho em?

Bàn tay của Trần Tử Mặc khựng lại giữa không trung.

Trần Tử Nhiễm.
Trần Tử Mặc âm trầm gọi một tiếng, giọng điệu cực kỳ không vui.
Trần Tử Nhiễm tựa vào vai anh, cô cười khẽ một tiếng.
Lúc trước cô luôn miệng nói sắp xếp cho Trần Tử Mặc đi xem mắt, nhưng sau đó bận quá nên đành hoãn lại, dần dà quên bẵng đi mất.
Trần Tử Nhiễm

một tiếng, đó là bởi vì anh không hiểu cô ta thôi.

Tóm lại, em nói cho anh biết, Mạnh Văn Phi vẫn luôn thầm thương trộm nhớ anh, anh chú ý giữ khoảng cách với nó, kẻo ngày nào đó sập bẫy của nó là muốn thoát cũng không thoát ra nổi đâu!

Dù sao Trần Tử Mặc cũng là người có kinh nghiệm về tình trường, không thể có chuyện anh không biết tình cảm của Mạnh Văn Phi được.
Trần Tử Mặc cứng đờ người lại.
Lần trước hai anh em họ thân thiết như thế có lẽ 5là lúc Trần Tử Nhiễm vẫn đang học nhà trẻ.
Rất lâu rồi Trần Tử Nhiễm không ôm Trần Tử Mặc như thế.
Nhưng thật sự là anh chỉ coi cô ta là em gái, không còn cảm giác nào khác.
Anh nhếch môi, nở nụ cười lạnh, đồng thời liếc nhìn Trần Tử Nhiễm:
Vậy nên em cũng sập bẫy của Phong Diệc Hành, đến bây giờ muốn thoát cũng không thoát ra nổi đúng không?

Trần Tử Nhiễm hơi sửng sốt, vội vàng nở nụ cười giả trân:
Ai nói thế, em thích Phong Diệc Hành lắm!

Không biết cô bé tên là Lục Thiển Thiển ấy là con của ai trong nhà họ Lục, anh dẫn cô bé đi chơi một lúc, sau đó nghe thấy tiếng gọi
Thiển Thiển
. Trần Tử Mặc ngước mắt lên nhìn, đối mặt với người kia. Anh chỉ nhớ đó là một cô gái với vẻ ngoài dịu dàng, ấn tượng không quá sâu đậm.
Nhìn dáng vẻ của anh là Trần Tử Nhiễm biết ông anh này không có ấn tượng gì nhiều rồi:
Em nghe nói Mạnh Văn Phi cứ ở trong nước mãi, em lo cô ả tăm tia anh lắm đấy, anh có biết không!

Sắc mặt của Trần Tử Mặc hơi khó coi:
Nói linh tinh gì thế, Mạnh Văn Phi cũng giống em, đều là em gái anh!

Cô buông Trần Tử Mặc ra:
Anh Tử Mặc, em giới thiệu bạn gái cho anh nhé?

Trần Tử Mặc sầm mặc xuống:
Không cần, anh bận.

Trần Tử Nhiễm kéo ống tay áo của anh ta:
Đừng mà, chị Sáu tốt lắm.


Anh Tử Mặc, anh tính thử đi, em sắp xếp cho anh đi xem mắt với chị Sáu nhé?


Không muốn ngủ thì có thể tới từ đường với ông nội.

Trần Tử Nhiễm bĩu môi một cái, không đi thì thôi, chị Sáu xinh đẹp như thế, ghép đôi với một kẻ ma ranh trong tình trường như anh thì cô còn thấy tiếc ấy chứ.

Chị Sáu?


Đúng thế, trong đám cưới của Thiên Trường, người lớn bụng là chị Tiểu Vũ, chị Sáu ngồi cạnh chị ấy, anh có ấn tượng gì không?

Trần Tử Mặc nhíu mày nghĩ lại, trong hôm tổ chức đám cưới, anh đụng phải cô bé từng ôm Diệp Lăng Nam và gọi Diệp Lăng Nam là chú.
Trần Tử Nhiễm nhìn anh, không hiểu sao bỗng thấy cảm 9động.
Cô đi tới trước mặt Trần Tử Mặc, bỗng cúi người xuống, vươn tay ra ôm lấy anh.

Anh Tử Mặc.
Trần 6Tử Nhiễm nhẹ giọng gọi.
Ông già luôn chiều chuộng cô quá mức, thế là Trần Tử Mặc trở thành một người anh trai nghiêm khắc, từ lúc học cấp hai, anh đã rất khắt khe với cô.
Không cho cô thầm thương trộm nhớ nam sinh xấu xa ở lớp bên cạnh, không cho phép cô thi trượt, không cho cô nhuộm tóc, không cho cô đi đêm không về.
Trước kia, cô luôn chê anh quản thúc cô, luôn thấy anh phiền, nhưng có lẽ sau này sẽ chẳng có ai quản thúc cô nữa.
Vừa xoay người định đi thì Trần Tử Mặc lại lên tiếng gọi cô:
Tiểu Nhiễm.



Nhà họ Trần không yếu thế đến vậy, em muốn thoát ra lúc nào cũng được.


Trần Tử Nhiễm gật đầu rồi lại hỏi:
Anh có chắc là không đi gặp chị Sáu không?



Nói thêm một câu nữa là anh sẽ lập tức ném em tới từ đường đấy!


Trần Tử Nhiễm
chậc
một tiếng, hằm hè nói:
Đừng có hối hận đó!


Dứt lời, cô phi thẳng lên tầng.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thiên Trường Chi Cửu.