Chương 790: Cớ sao nhiễm phong trần (79)


Đợi đến khi hoàn hồn lại thì đã ngồi trong xe cảnh sát.

Không bao lâu sau, chiếc xe ngừng lại, cảnh sát đưa cô xuống xe.
Nghe anh ta nói vậy, Trần Tử Nhiễm bắt đầu cảm thấy tự tin hơn, cô khẽ cười, nói:
Những gì anh vừa nói chỉ là sự phỏng đoán của cá nhân anh, vì sao tôi phải nhận tội?

Đàm Thân cười nhạo:
Phỏng đoán? Đã bắt được người đánh Chu Thừa Tu rồi, bọn họ đã khai ra người sai sử. Cô Trần, tôi biết cô có thân phận đặc biệt, đến lúc này vẫn có đường lui trong vụ đánh Chu Thừa Tu, nếu làm to chuyện này ra tòa án thì sẽ bất lợi cho cả cô và Bộ trưởng.


Tuổi.


Hai mươi tư.

Cô nhẹ nhàng cầm lấy ngón tay mình, cô biết, đây là một vụ đánh cược, Nguyễn Triết là phần thắng duy nhất mà cô có thể dựa vào được.
Một lúc lâu sau, cô thầm hít sâu một hơi, rốt cuộc cũng hạ quyết tâm.
Một cảnh sát tới mở ghế giam giữ cho Trần Tử Nhiễm, đưa cô ra khỏi phòng thẩm vấn và nhốt vào phòng tạm giam.
Trong phòng tạm giam còn có ba người, mặc dù không ai quen ai, nhưng có người nhanh chóng nhận ra Trần Tử Nhiễm.

Từng gặp một lần.

Đàm Thân đứng lên, đi tới trước mặt Trần Tử Nhiễm.

Cô Trần, là thế này, tối hôm nay chúng tôi nhận được tin báo án, người báo án nói là có mấy người lạ mặt đột nhiên xuất hiện trong đám cưới của anh ta vào hơn một tuần trước. Những người đó không chỉ đập phá địa điểm tổ chức đám cưới, còn đánh anh ta bị thương nặng, hiện tại có đầy đủ chứng cứ chúng minh rằng cô chính là người đứng sau vụ này.

Hiển nhiên, người báo án mà Đàm Thân đang nói tới chính là Chu Thừa Tu.
Trần Tử Nhiễm cũng nhìn anh ta, không có vẻ gì là sợ hãi.
Cuối cùng, Đàm Thân nhìn sang hướng khác, quay về chỗ của mình.

Tôi hỏi người đứng sau là ai! Cảnh sát Đàm, làm phiền anh hãy nói cho tôi!
Trần Tử Nhiễm nghiêm giọng ngắt lời Đàm Thân.
Đàm Thân nhìn Trần Tử Nhiễm, trong lồng ngực dâng lên cơn tức.
Cô nhìn Đàm Thân:
Tôi không biết chuyện mà cảnh sát Đàm nói.

Đàm Thân đặt sổ ghi chép xuống:
Cô Trần cũng không xa lạ gì với Chu Thừa Tu đâu nhỉ?

Lời nói của Trần Tử Nhiễm không nằm trong dự đoán của Đàm Thân.

Những gì nên nhắc nhở tôi đã nhắc nhở cả rồi, tôi khuyên cô đừng…

Đàm Thân ngước mắt nhìn Trần Tử Nhiễm, thầm nghĩ, không hổ là phu nhân Bộ trưởng, xảy ra chuyện mà vẫn bình tĩnh thật.

Có biết vì sao hôm nay chúng tôi lại bắt cô không?


Mặc dù Chu Thừa Tu đã có vị hôn thê, nhưng lại duy trì quan hệ yêu đương với Phong Phi Nhứ. Hơn một tuần trước, cô tới một studio thử áo cưới, nhưng không đi một mình, mà còn cố tình dẫn cả Phong Phi Nhứ đi theo. Trong studio áo cưới ấy, chuyện Chu Thừa Tu có vị hôn thê bị phanh phui ra, Phong Phi Nhứ tạt một cốc cà phê nóng vào người anh ta. Sau khi từ studio áo cưới trở về, cô không nuốt trôi cục tức ấy, một mặt thì đưa Phong Phi Nhứ tới thành phố Vân, một mặt lại sai người cố tình phá hoại đám cưới của Chu Thừa Tu. Kế đó, cô đã sai người đánh anh ta bị thương nặng trong một quán bar. Cô Trần, tôi nói không sai chứ?
Trần Tử Nhiễm cúi đầu im lặng, cô không ngờ là bọn họ lại biết rõ mọi chuyện như thế.
Vậy nên Văn Ly đang cố tình chờ xem Trần Tử Nhiễm bị cảnh sát còng tay đưa đi vào thời khắc chói lọi nhất.
Một lát sau, rốt cuộc Trần Tử Nhiễm cũng ngẩng đầu lên:
Vậy nên đó chính là chứng cứ của cảnh sát Đàm?


Cô là… Phu nhân Bộ trưởng?
Một người nhỏ giọng hỏi.
Trần Tử Nhiễm cười nhạt, nói:
Không phải, nhầm người rồi.


Nếu không có đầy đủ chứng cứ, nhiều nhất các anh chỉ có thể bắt giam tôi hai mươi tư tiếng.

Đàm Thân nhìn cô rồi nở nụ cười:
Xem ra cô Trần có kinh nghiệm đấy nhỉ.

Rốt cuộc lời nói của Đàm Thân cũng mang đến tác dụng.
Trong mắt Trần Tử Nhiễm lóe lên tia sáng kỳ lạ, bởi vì nghe thì có vẻ như Đàm Thân đang khuyên nhủ, nhưng thực tế lại là uy hiếp.

Giới tính.


Nữ.

Đàm Thân nhíu mày lại, không ngờ Trần Tử Nhiễm lại phản ứng nhanh như thế.

Chứng cứ tất nhiên là có rồi, cô Trần định không nhận tội đúng không?


Không biết.

Mặc dù đã đoán được bảy, tám phần, nhưng quá nhiều chi tiết cô không rõ ràng. Cô nghiêm túc nhìn Đàm Thân, cũng muốn tìm kiếm đáp án.
Bởi vì có thân phận đặc biệt nên Cục Cảnh sát không d9ám quá lạnh nhạt, cử luôn Sở trưởng tới tiến hành thẩm vấn Trần Tử Nhiễm.
Trần Tử Nhiễm lẳng lặng nhìn Đàm Thân ngồi đối diện với mình. 6
Quả nhiên cô vẫn coi 3thường con ả Văn Ly đó rồi.
Cảnh sát đưa Trần Tử Nhiễm tới phòng thẩm vấn.

Tên.


Trần Tử Nhiễm.


Người bọn họ khai ra quả thực không phải cô, nhưng cô Trần này, có một số việc, chỉ cần đã làm thì nhất định sẽ để lại dấu vết.

Trần Tử Nhiễm cười lạnh, nói ra mấy lời đe nẹt như thế, coi cô là trẻ con ba tuổi chắc!

Cảnh sát Đàm.
Trần Tử Nhiễm nhẹ giọng gọi.

Vừa rồi anh nói là đã bắt được người đánh Chu Thừa Tu, bọn họ đã khai ra người sai sử, nhưng anh vẫn chưa nói cho tôi biết, rốt cuộc người đứng đằng sau là ai.

Cô ngước mắt nhìn Đàm Thân.
Đàm Thân khoanh tay, dường như đã biết trước câu trả lời của Trần Tử Nhiễm là gì.
Trần Tử Nhiễm nắm chặt đầu gối của mình.
Vụ Chu Thừa Tu là do cô sai Nguyễn Triết đi làm, cậu ra giỏi xử lý những chuyện như vậy nhất, cô không tin Nguyễn Triết sẽ để lại dấu vết.
Sau đó, cô ngồi vào một góc rồi nhắm mắt lại.
Người kia nghi ngờ nhìn Trần Tử Nhiễm, thật sự rất giống, nhưng lại không dám hỏi nữa.
Trước kh8i vào trong, cô ngẩng đầu nhìn tấm biển của Cục Cảnh sát.
Đây không phải lần đần tiên cô vào Cục Cảnh sát.
Trần Tử Nhiễm nhướng mày lên:
Cảnh sát Đàm đừng uổng phí công sức nữa, thay vì lá mặt lá trái với tôi thì chẳng thà đi thẩm vấn những người mà các anh bắt được còn hơn, có thể lâu dần, bọn họ sẽ khai ra nhiều tin tức hơn thì sao?

Nụ cười trên mặt Đàm Thân tắt ngấm, anh ta giơ tay lên, cửa phòng thẩm vấn mở ra.

Trần Tử Nhiễ5m rất phối hợp trả lời những câu hỏi thường quy ấy.
Thời gian dần dần trôi qua, cảnh sát bắt đầu thay ca tối.

Trần Tử Nhiễm khoanh tay dựa vào tường, cô đã đói lắm rồi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thiên Trường Chi Cửu.