Chương 898: MẶC NGHIÊN THANH LỘ NGUYỆT (31.2)
-
Thiên Trường Chi Cửu
- Nhĩ Đông Úy Nhiên
- 1100 chữ
- 2022-02-19 09:30:26
Vừa nói, bà ấy còn vừa nhìn con trai mình bằng ánh mắt đầy ẩn ý. Lúc trước bà nói giới thiệu cho anh, anh còn bảo là không có hứng thú. Ngờ đâu t8hằng nhóc chết tiệt này lại âm thầm ra tay, quả nhiên chỉ giả vờ rụt rè!
Trần Tử Mặc ho một tiếng:
Cũng mới thôi, gần đây con lại khá b3ận nên mới…
Được rồi, ai muốn nghe con nói đâu.
Khác với sự bình tĩnh của bọn họ, Nguyễn Diệc Thanh kích động hơn nhiều. Mặc dù bà thích Lục Chi Lộ, không để ý chuyện cô có con, nhưng bây giờ biết đó không phải con gái ruột của cô, quả thực là niềm vui bất ngờ.
Tiểu Lộ…
Đúng lúc này, chuông điện thoại của Lục Chi Lộ vang lên.
Tệ thì không, nhưng nên duyên với Tiểu Lộ thì hơi đáng tiếc.
…
Bác cứ yên tâm, bố mẹ cháu sẽ thích Tử Mặc như cháu thôi ạ.
Không cần giải thích, các bác đều là người từng trải, đều hiểu cả mà!
Trần Bạc Hiên ho một tiếng, giữ hình tượng uy nghiêm trước mặt con trẻ có được không?
Theo thói quen, Nguyễn Diệc Thanh chẳng thèm đoái hoài gì tới ông.
Vậy cháu đi mau lên, để Tử Mặc đi cùng cháu, con dâu xấu cũng phải gặp bố mẹ chồng, lát nữa cháu nhớ nói đỡ vài câu trước mặt bố mẹ cháu, có như thế thì bọn họ sẽ bớt chê bai nó hơn.
…
Trần Tử Mặc sầm mặt lại:
Mẹ, con đâu có tệ như mẹ nói đâu?
Vậy thì là con gái ruột nhỉ.
Hai người nhìn nhau cười.
Lần đầu tiên Lục Chi Lộ phát hiện ra mình và Trần Tử Mặc cũng có lúc ăn ý như thế.
Mẹ, cô bé ấy không phải con gái của Lục Chi Lộ.
Trần Tử Mặc mở miệng.
Nguyễn Diệc Thanh sửng sốt.
Đó là cháu gái của cô ấy, được cô ấy nuôi lớn, tên là Lục Thiển Thiển.
Cũng không hẳn, tối nay bà ấy kích động quá.
Trần Tử Mặc, em cảm thấy mẹ anh cực kỳ thích em.
Ừm, lúc trước bà ấy muốn làm mai, giới thiệu em cho anh.
Lục Chi Lộ hừ lạnh một tiếng, cô cầm lấy tay anh:
Thì đã sao, tóm lại là anh không trốn khỏi lòng bàn tay của em được đâu!
Hai người đi vào một căn phòng khác.
Chắc chắn Cận Tu Hàn đã dẫn mẹ anh ta đi rồi.
Nhưng đúng là cô cũng gây ra rắc rối không nhỏ cho Tập đoàn Trừng Phong, vậy nên cô cũng thông cảm được.
Nguyễn Diệc Thanh cười gật đầu, nhìn hai con người xứng đôi vừa lứa ấy, bà chỉ muốn bọn họ lập tức kết hôn luôn thôi.
Tiểu Lộ, năm nay con gái cháu năm tuổi rồi đúng không?
Lục Chi Lộ quay đầu nhìn anh.
Nhưng anh đã từ chối.
…
Lục Chi Lộ nhìn vào màn hình, cô quên khuấy mất bố mẹ mình…
Thưa hai bác, hôm nay cháu tới đây ăn cơm với bố mẹ. Ra ngoài cũng lâu rồi, chắc cháu phải về trước đã.
Lục Chi Lộ áy náy nói.
Nguyễn Diệc Thanh đang không biết phải xả nỗi kích động trong lòng ra như thế nào, nghe Lục Chi Lộ nói vậy, bà lập tức ‘đuổi’ bọn họ đi:
Khi mở cửa ra, quả nhiên trong phòng chỉ có Lý Nhược Cần và Lục Cảnh Trung.
Lục Chi Lộ, mẹ thấy bình thường bố mẹ đối xử với con quá tốt thì phải!
Lý Nhược Cần vừa mắng xong thì đã thấy một người đàn ông cầm tay Lục Chi Lộ vào phòng.
Vậy cháu và Tử Mặc đi trước ạ. Hôm nay vội quá, ngày khác có cơ hội, cháu sẽ sắp xếp hai gia đình gặp mặt nhau.
Được, đến lúc đó cứ để các bác lo!
Lục Chi Lộ và Trần Tử Mặc ra khỏi phòng, vừa ra đến cửa là lập tức nghe thấy tiếng cười kích động vọng từ bên trong ra, còn kèm theo một câu:
Tôi biết ngay mà, tôi đã ship cặp nào thì chỉ có chuẩn cặp nấy, ha ha!
Mẹ, con không phản đối việc mẹ mời người khác ăn cơm, nhưng mẹ phải chọn đúng đối tượng chứ, gán ghép bừa bãi cũng là tốt với con sao?
Về mặt tình cảm cá nhân, lần đầu tiên Lục Chi Lộ dám tự tin trước mặt Lý Nhược Cần như vậy.
Lý Nhược Cần nhìn bọn họ, quên việc nói chuyện luôn, may mà còn có Lục Cảnh Trung:
Tiểu Lộ, cậu đây là…
Nguyễn Diệc Thanh nhìn cô, Trần Bạc Hiên cũng nhìn cô.
Rốt cuộc Lục Chi Lộ cũng nhận ra vừa rồi mình hơi… lộ liễu.
Ý cháu là… Bố mẹ cháu sẽ thích anh Tử Mặc.
Bà có thể giữ gìn hình tượng một chút được không?
Bây giờ có ai đâu…
Đến khi cách một đoạn khá xa, Lục Chi Lộ mới lên tiếng hỏi Trần Tử Mặc:
Bình thường ở nhà bác gái cũng luôn như thế sao?
Nguyễn Diệc Thanh bất mãn nhìn anh, sau đó chuyển mắt nhìn Lục Chi Lộ:
Tiểu 9Lộ này, nếu sau này thằng nhóc chết tiệt này dám không tốt với cháu, bác nhất định sẽ bắt nó quỳ ở từ đường đến gãy chân thì thôi!
Lục 6Chi Lộ vốn đang cảm động vì việc ban nãy Nguyễn Diệc Thanh lên tiếng bảo vệ cô:
Không đâu ạ, Tử Mặc đối xử rất tốt với cháu.
Chỉ thỉnh5 thoảng hơi lạnh lùng tí thôi.
Trong lúc nói chuyện, hình như liên tưởng đến sự đáng yêu của Lục Thiển Thiển, ánh mắt anh ôn hòa thêm vài phần.
Lục Thiển Thiển đáng yêu hơn Trần Tử Nhiễm lúc còn nhỏ nhiều, khi ấy Trần Tử Nhiễm nghịch như quỷ vậy.
Lục Chi Lộ quay đầu nhìn Trần Tử Mặc:
Dạ đúng thế, Thiển Thiển là con gái của anh cháu, mặc dù không phải con gái ruột, nhưng cũng không khác gì.
Bố mẹ, anh ấy là Trần Tử Mặc, cũng là bạn trai chính thức của con!
Lý Nhược Cần cau mày:
Chắc không phải con tìm ai tới lừa bố mẹ đấy chứ?
Lúc trước từng bị Lục Chi Lộ lừa gạt, bây giờ lại hiểu lầm một vố, tâm trạng của Lý Nhược Cần không mấy thoải mái lắm.
Thật một trăm phần trăm!
Lý Nhược Cần vẫn bày ra vẻ mặt hoài nghi:
Thưa hai bác, cháu là Trần Tử Mặc, đang làm việc ở Tập đoàn Trừng Phong, hiện tại đúng là cháu đang quen Lục Chi Lộ.
Tập đoàn Trừng Phong?
Lục Cảnh Trung hỏi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.