Chương 918: Ngoại truyện II MẶC NGHIÊN THANH LỘ NGUYỆT (46)
-
Thiên Trường Chi Cửu
- Nhĩ Đông Úy Nhiên
- 1538 chữ
- 2022-02-19 09:35:51
Tôi yêu Lục Chi Vũ, vậy nên tôi mới cưới cô ấy. Vì muốn cô ấy kết hôn với tôi, tôi đã đồng ý với điều kiện của cô ấy, cầ8u hôn cô ấy một cách công khai trong toàn thành phố, đồng thời đó cũng là chuyện mà tôi cam tâm tình nguyện. Tôi chưa ba3o giờ cho rằng hôn nhân giữa tôi và cô ấy là một cuộc hôn nhân giao dịch...
Diệp Lăng Nam, anh câm miệng lại c9ho tôi!
Lục Chi Vũ ngắt lời Diệp Lăng Nam.
Sau khi đã nói ra những lời làm tổn thương người khác như thế, cô th6ật sự không biết vì sao anh ta vẫn còn có thể nói yêu cô.
Chu Hạo chuyển sang vị trí chờ phán xét.
Ôn Tử Diễn tiếp tục mở miệng:
Luận điểm tranh luận thứ hai không có gì phải nói nhiều, con gái của thân chủ tôi còn nhỏ, tất nhiên là phải ở với mẹ.
Còn về luận điểm tranh luận thứ ba...
Cái thằng trời đánh!
Một tiếng quát vang lên từ vị trí chờ phán xét. Diệp Vĩnh An không ngồi yên được nữa, đứng dậy đi về phía Diệp Lăng Nam, nhưng mới đi được hai bước thì mọi thứ trước mắt tối đen lại, trực tiếp ngã xuống đất.
Thiệu Khôn ở bên cạnh vội vàng dìu ông ta, nhưng Diệp Vĩnh An đã chìm vào cơn hôn mê rồi.
Thẩm phán gõ búa gỗ:
Trật tự!
Bị cáo Diệp Lăng Nam, anh không cần tạm dừng xét xử sao?
Thẩm phán hỏi.
Diệp Vĩnh An vào viện, Diệp Lăng Nam phải đi theo mới đúng.
Học kỳ hai... năm ba đại học.
Lục Chi Vũ lạnh lùng nói ra mấy chữ.
Vậy nên, lúc Diệp Lăng Nam bị thương cũng chính là lúc Lục Chi Vũ ra đi.
Được, phần biện hộ cho luận điểm đầu tiên đã kết thúc. Tôi tin mọi người đều đã hiểu được tình cảm của thân chủ tôi dành cho nguyên cáo, bất kể nguyên cáo có tin tưởng hay không.
Diệp Lăng Nam biết Lục Chi Vũ còn cần một thời gian để tiêu hóa chuyện này, vậy nên anh không nói thêm gì nữa.
Anh quay người lại, đi tới trước mặt thẩm phán:
Thưa Tòa, nhân danh bị cáo, tôi mong Tòa hãy đồng ý với tất cả yêu cầu của nguyên cáo.
Đồng ý với yêu cầu của nguyên cáo, cũng có nghĩa là đồng ý ly hôn.
Chỉ riêng Tập đoàn Diệp Thị đã có 43% cổ phần rồi, cô có thể tự tính được mà.
Thẩm Thiên Trường trả lời.
Vậy nên Diệp Vĩnh An mới tức đến mức ngất xỉu, đó là tâm huyết của cả đời ông ta, vậy mà lại bị Diệp Lăng Nam sang tên cho một người phụ nữ.
Thịnh Lam cúi đầu tính giá thị trường của Diệp Thị, sau đó nhân với 43%...
Diệp Lăng Nam lắc đầu:
Tôi nói vài câu rồi sẽ đi.
Diệp Lăng Nam đứng lên, đi tới trước mặt Lục Chi Vũ:
Em không cần cảm thấy day dứt, dù sao sau này tài sản của anh cũng sẽ để lại cho con. Đời này anh không định sinh con với một người phụ nữ nào khác, có thể sẽ chỉ có một cô con gái là Tiểu Thảo, vậy nên những thứ đó không phải cho em, mà là cho Tiểu Thảo.
Lục Chi Vũ nhìn anh, cũng không biết phải nói gì. Cô thật sự không hiểu rốt cuộc vì sao Diệp Lăng Nam phải làm đến mức ấy. Đâu phải cô không có tiền, cũng đâu cần tài sản của nhà họ Diệp. Chưa có sự đồng ý của Diệp Vĩnh An mà Diệp Lăng Nam đã chuyển hết tài sản cho cô, chính cô cũng khó mà nhận nổi.
Thưa Tòa, những người đứng ra làm chứng cho bị cáo đều có mối quan hệ thân thiết với bị cáo, lời làm chứng của bọn họ không thể làm căn cứ để đưa ra phán quyết có hiệu lực được!
Luật sư của Lục Chi Vũ vẫn biện hộ theo lý.
Thưa Tòa, tôi sẵn sàng chịu trách nhiệm pháp luật với những gì mà tôi vừa nói, mỗi một câu nói của tôi đều là thật!
Chu Hạo khẳng định.
Lời làm chứng có hiệu quả.
Thẩm phán lên tiếng.
Ngay cả Lục Chi Vũ ở vị trí nguyên cáo cũng sững người. Cô vẫn luôn có phần áy náy với Diệp Lăng Nam vì chuyện đó, kết quả đó lại là tự nguyện?!
Còn một lần nữa là vào trước đó, khi Tổng Giám đốc Diệp mới tiếp nhận ngành giải trí ngầm. Lúc đó ngành giải trí ngầm của Diệp Thị rất loạn, Tổng Giám đốc bị từng bị thương một lần, do một kẻ dùng dao dài 7 cen-ti-met đâm vào ngực, suýt thì gây thương tổn tới tim. Anh ấy hôn mê một tuần liền, tôi phụ trách trông nom chăm sóc. Trong quãng thời gian đó, anh ấy luôn vô thức gọi một cái tên. Mới đầu tôi cũng không biết người anh ấy gọi tên là ai, đến tận sau này mới biết đó là tên của cô Lục.
Anh ấy bị thương vào lúc nào?
Ôn Tử Diễn bắt được trọng điểm.
Để tôi nghĩ lại xem... Hơn một tuần sau khi tiếp nhận ngành giải trí ngầm, hình như là học kỳ hai của năm ba đại học.
Ôn Tử Diễn quay đầu hỏi Lục Chi Vũ:
Cô Lục, cô ra nước ngoài làm sinh viên trao đổi khi nào?
Lục Chi Vũ mím môi không nói gì.
Nếu có người chịu cho tôi nhiều tiền như thế, cho dù anh ta sỉ nhục tôi một trăm câu cũng được!
Thẩm Thiên Trường lẳng lặng nhìn Thịnh Lam, chị gái này chuyển phe nhanh quá đấy.
Rầm!
Thời gian xét xử đã qua hơn một nửa rồi, nhưng mọi người đều không cảm thấy mệt. Thậm chí không ít phóng viên tại hiện trường đã chuyển sự chú ý từ việc phân chia tài sản sang chuyện tình cảm của Lục Chi Vũ và Diệp Lăng Nam.
Không bao lâu sau, một người đàn ông bước vào Tòa án, và người đó chính là Chu Hạo.
Chào anh Chu, xin hỏi anh có quan hệ thế nào với thân chủ của tôi?
Đúng thực là thân chủ của tôi đã có hành vi âm thầm chuyển dời tài sản. Trước đó không lâu, thân chủ tôi đã sang tên những bất động sản thuộc mà anh ấy sở hữu cho một người khác.
Ôn Tử Diễn xoay người nhìn Lục Chi Vũ:
Người ấy chính là cô – Lục Chi Vũ!
Giây phút ấy, Lục Chi Vũ hoàn toàn thẫn thờ, cô cảm thấy Diệp Lăng Nam điên mất rồi!
Thẩm phán có vẻ rất khó tin:
Anh chắc chứ?
Tôi chắc!
Nếu đó là điều mà Lục Chi Vũ muốn, anh sẽ giúp cô.
Anh cứ việc nói.
Trước khi Tổng Giám đốc Diệp kết hôn, có một lần cô Lục đã sai người trói bỏ thuốc, trói anh ấy tới khách sạn...
Ừm, tiếp tục đi.
Tôi là cấp dưới của Tổng Giám đốc Diệp, đi theo anh ấy từ khi anh ấy tiếp nhận ngành giải trí ngầm của Diệp Thị.
Anh nhận xét như thế nào về mối quan hệ giữa đương sự của tôi và vợ anh ấy?
Tôi không tiện phán xét về tình cảm của Tổng Giám đốc Diệp, nhưng tôi biết một vài chuyện, không biết có được phép nói hay không.
Cô căn bản không tin!
Thưa Tòa, tôi xin phép 5được mời nhân chứng tiếp theo.
Chấp thuận.
Cô Lục, yêu cầu cô trả lời câu hỏi của tôi!
Thưa Tòa, luật sư của bị cáo đang ép buộc thân chủ của tôi!
Luật sư của Lục Chi Vũ đứng ra bảo vệ Lục Chi Vũ.
Thẩm phán thản nhiên nói:
Nguyên cáo Lục Chi Vũ, đề nghị cô thành thật trả lời câu hỏi của luật sư bên nguyên cáo.
Diệp Lăng Nam nháy mắt ra dấu cho Chu Hạo. Chu Hạo đi tới bên cạnh Diệp Vĩnh An, hợp sức với Thiệu Khôn đưa ông ta ra khỏi Tòa án.
Hiện trường bỗng trở nên hỗn loạn.
Chuyện đó... Rốt cuộc tổng tài sản của Diệp Lăng Nam là bao nhiêu tiền?
Thịnh Lam mở miệng hỏi.
Chu Hạo dừng lại giây lát:
Thực ra lần đó, Tổng Giám đốc vẫn tỉnh táo. Tối hôm đó, bị bắt đến khách sạn một lúc là anh ấy gửi tin nhắn báo vị trí cho tôi. Tôi đang chuẩn bị dẫn người tới thì anh ấy lại bảo không cần tới nữa.
Anh ta nói hết câu, mọi người đều ngạc nhiên.
Cũng có nghĩa là chính Diệp Lăng Nam đã ngầm đồng ý chuyện mà Lục Chi Vũ làm với mình.
Câu nói ấy của Diệp Lăng Nam khiến mọi người mù mịt không hiểu.
Nếu vốn dĩ anh đã định ly hôn, còn chuyển hết tài sản cho Lục Chi Vũ, vậy tại sao còn phải ra tòa làm gì?
Ôn Tử Diễn ngửa mặt thở dài, vụ thua kiện đầu tiên trong đời anh ta đã cống hiến cho Diệp Lăng Nam rồi.
Nhưng tôi còn một yêu cầu nữa.
Yêu cầu gì?
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.