Chương 955: Ngoại truyện II MẶC NGHIÊN THANH LỘ NGUYỆT (72.2)


Trần Tử Mặc lẳng lặng đi giày vào. Anh nhìn cánh cửa đóng chặt, lại nhìn Lăng Ngạn đang nhặt đồ ở bên cạnh, trong mắt hiện l8ên nét gian trá.

Rốt cuộc kẻ gai mắt cũng bị đuổi đi rồi.

Tâm trạng của Trần Tử Mặc rất tốt, anh xoay người3 rời khỏi chung cư của Lục Chi Lộ.
Trong quá trình điều trị, bệnh nhân ấy đã phát bệnh nhiều lần, khiến cô rất mệt mỏi.
Mấy ngày đầu cô còn đưa Lục Thiển Thiển về chung cư, nhưng sau đó đã ở lại nhà họ Lục luôn, tới tận lúc Lục Thiển Thiển sắp khai giảng.
Học kỳ mới bắt đầu, Lục Thiển Thiển chuẩn bị trở thành học sinh tiểu học.
Lục Chi Y mím môi:
Anh không muốn tìm cô nào hết.


Chẳng lẽ anh muốn tìm anh nào à?


...


Tới khu vui chơi thì được, nhưng không được đi với Đinh Tiểu Kỳ.


Vì sao?


Đinh Tiểu Kỳ là con trai, chơi thân quá cũng không ổn.

Đêm hôm đó, sau khi đuổi Lăng Ngạn và Trần Tử Mặc đi, rốt cuộc Lục Chi Lộ cũng được yên tĩnh.
Hôm sau, cô đổi mật khẩu nhà mình, còn lắp camera ở cửa ra vào. Chỉ cần có kẻ dám xông vào nhà cô lúc nửa đêm, cô sẽ lập tức báo cảnh sát, để cảnh sát xử lý.
Một tuần yên bình trôi qua, phòng khám của cô cũng dần đi vào quỹ đạo.
Lục Thiển Thiển ôm lấy chân cô:
Thiển Thiển có mẹ rồi, cô chính là mẹ của Thiển Thiển!

Nếu là trước kia thì Lục Chi Lộ sẽ cảm động lắm, nhưng hiện tại cô đã bình tĩnh hơn nhiều.
Cô xoa má cô bé:
Nhưng sau này Thiển Thiển lớn lên cũng phải lấy chồng chứ? Đến lúc đó, bố cháu vẫn chỉ có một mình, cháu có nỡ để bố cháu cô đơn mãi như thế không?


Khu vui chơi ạ! Cô ơi, Thiển Thiển muốn tới khu vui chơi! Đinh Tiểu Kỳ nói cậu ấy cũng muốn đi, cháu có thể đi chơi cùng cậu ấy không?

Đinh Tiểu Kỳ là một nhóc mập đáng yêu, bình thường rất thân với Lục Thiển Thiển.
Lục Thiển Thiển đang định đồng ý thì Lục Chi Y lại lên tiếng.
Nhưng so với những lần trước, ít nhất thì lần này cô còn nhắn lại một chữ
cút
. <5br>
Nhớ tới dáng vẻ cáu gắt của Lục Chi Lộ, không biết vì sao anh lại cảm thấy chữ
cút
ấy đáng yêu lạ thường.
Anh nằm trên giường, nhìn màn hình điện thoại, nở nụ cười trầm thấp.

Lần trước anh ta dẫn Lục Thiển Thiển tới tham gia cuộc gặp mặt phụ huynh, Đinh Tiểu Kỳ vừa ôm vừa hôn vừa cầm tay Lục Thiển Thiển, Lục Chi Y nhìn mà ứa gan. Rất nhiều lần anh ta muốn đi hỏi xem rốt cuộc bố mẹ thằng nhóc đó dạy con thế nào!
Không hiểu nam khác biệt à?

Bố ơi, Tiểu Kỳ không phải con trai đâu. Tiểu Kỳ cũng là con gái như Thiển Thiển mà!

Nghe cuộc đối thoại của hai cô cháu, Lục Chi Y cảm thấy ấm lòng.
Anh ta chưa bao giờ hy vọng điều gì xa vời cả. Đời này, có được những thứ trước mắt là đủ lắm rồi.

Thiển Thiển, khai giảng xong là cháu lớn hơn rồi, ngoài trại hè ra thì cháu có muốn đi đâu chơi nữa không? Cô sẽ dẫn cháu đi.

Một lúc lâu sau, cô hỏi:
Bây giờ anh có bạn gái không?

Lục Chi Y ngẩng đầu lên, nhíu mày nói:
Không, sao thế?

Lục Chi Lộ cười:
Em đang nghĩ, với khuôn mặt này của anh, đến lúc đó sẽ có cả tá cô muốn làm mẹ của Thiển Thiển.

Về đến biệt thự nhà họ Trần, anh lấy một thẻ sim khác lắp vào điện thoại.
[Xin lỗi, hôm nay anh uống say. Ngày mai trời sẽ mưa, đi ra ngoài nhớ mang ô. Ngủ ngon.]
[Cút!]
Trần Tử M6ặc biết là mình lại bị chặn rồi.
Những lúc Lục Chi Y không rảnh, cô sẽ đi đón Thiển Thiển, khi đi làm lại đưa cô bé tới biệt thự nhà họ Lục.
Sau khi Lục Chi Cửu về nước, Lục Diệu Nhung cũng trở về, vậy nên Lục Thiển Thiển tới nhà họ Lục đều chơi với ông cụ.
Gần đây Lục Chi Lộ đang điều trị cho một bệnh nhân gặp vướng mắc về tâm lý, nói chính xác hơn thì là một biến thể của vướng mắc tâm lý, đồng thời cũng là chứng dễ nổi cáu mà mọi người hay nói.
Lục Thiển Thiển lắc đầu:
Cháu không muốn bố cô đơn.


Vậy nên chúng ta tìm một người về làm bạn với bố cháu nhé?


Vâng ạ...

Lục Chi Y sắp phẫu thuật lần cuối cùng, nhưng thành phố Vân không thể làm được, chỉ có thể tới thủ đô.
Trước đó anh ta đã đăng ký dẫn Lục Thiển Thiển đi tham gia trại hè, bây giờ chỉ có thể để Lục Chi Lộ đi.
Lục Chi Lộ đọc sổ tay trại hè, suýt thì hộc máu. Trong đó toàn là hoạt động ngoài trời, ví dụ như leo núi, bơi lội, đi dây thăng bằng...
Lục Chi Y ngây người, chuyển mắt nhìn sang Lục Chi Lộ.
Lục Chi Lộ cạn lời. Người ta hay ăn nên hơi béo, tóc hơi ngắn, da cũng hơi đen, sao anh lại nhìn người ta thành con trai thế?

Vậy vì sao nó lại mặc quần áo của con trai?


Anh Cả, anh có biết con anh là con gái không?


Em nuôi Thiển Thiển lâu như thế mà không biết con bé thích mấy thứ đó sao?

Lúc đó Lục Chi Y đang ngồi trước bàn làm việc của mình, cúi đầu xem lịch trình của mình, Lục Chi Lộ chỉ nhìn thấy góc nghiêng của anh ta, đột nhiên hơi ngây ra.

Bởi vì Tiểu Kỳ thích lạnh lùng!
Lục Thiển Thiển nói to.


...

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thiên Trường Chi Cửu.