Chương 969: Ngoại truyện II MẶC NGHIÊN THANH LỘ NGUYỆT (83 - HẾT)


Hành trình du lịch bị gián đoạn, Lục Chi Cửu vốn chẳng có tâm trạng đâu mà đặt tên.


Linh Linh.


Ương Ương, Linh8 Linh, còn cả Thiển Thiển nữa.
Khóe môi Lục Chi Lộ giật giật, tặng roi á?

Chắc là ông đang cảnh cáo anh.

Lục Chi Lộ nhướng mày nhìn anh.
Trần Tử Nhiễm cạn lời, ai đời tiệc cưới đang dang dở mà cô dâu chú rể lại chuồn êm không cơ chứ?
Thế là cô gọi điện thoại cho Trần Tử Mặc.

Anh Tử Mặc, anh đang ở đâu?!

Trần Tử Mặc vỗ nhẹ lên người cô:
Anh đi với ông nội một lát rồi quay lại.

Dứt lời, anh rút tay ra khỏi tay Lục Chi Lộ, cất bước đi theo Lục Diệu Nhung lên tầng.
Lục Chi Lộ nhìn Lý Nhược Cần:
Mẹ, sao mẹ lại gọi anh ấy tới?!

Cô kéo Trần Tử Mặc nằm xuống, cùng nhau ngắm sao.
Lục Chi Lộ gối lên tay Trần Tử Mặc, nhìn lên bầu trời:
Sau này anh đừng gọi em là Tiểu Lộ nữa có được không? Người lớn toàn gọi em như thế, nên anh gọi là em cứ thấy là lạ.

Trần Tử Mặc quay sang nhìn cô:
Vậy em muốn anh gọi em là gì? Cục cưng?


Mệt quá, anh về nghỉ ngơi trước rồi.


...


Thế chị dâu thì sao?

Lục Chi Lộ không thích phô trương, vậy nên đám cưới của bọn họ cũng rất đơn giản.
Địa điểm tổ chức là ở thành phố Vân, tiệc cũng không to.
Nhưng đang ăn dở thì Trần Tử Nhiễm lại phát hiện ra không thấy cô dâu chú rể đâu cả.
Ra phòng khách và thấy Trần Tử Mặc ngồi ở đó, cô giật nảy mình, chạy tới hỏi:
Sao anh lại ở đây?

Trần Tử Mặc ngẩng đầu nhìn cô:
Anh tới đây với bố mẹ.

Lục Chi Lộ sửng sốt, mất một lúc lâu mới thích ứng với cách xưng hô mới của anh.
Cô rón rén đi tới ngoài phòng của Lục Diệu Nhung, áp tai vào nghe ngóng, nhưng chẳng nghe thấy gì cả.
Thời gian chậm rãi trôi qua, Lục Chi Lộ đã chuẩn bị tâm lý sẵn sàng để chứng kiến cảnh Trần Tử Mặc bị khiêng ra rồi.
Cửa phòng bất chợt mở ra.

Anh có chắc không phải là đang mắng em không?


Vậy em muốn anh gọi em là gì?


Ừm, để em nghĩ xem... Bình thường anh cứ gọi em là Lục Chi Lộ, khi nào đi chơi thì anh có thể gọi em là tiên nữ, còn trong một số trường hợp trang trọng chính thức, anh phải gọi em là giáo sư!
Lục Chi Lộ hất mặt lên.
Diệp Lăng Nam nhướng mày lên, anh thừa nhận là Lục Chi Cửu rất giỏi đặt tên.

Vậ3y nếu là con trai thì sao?

Lục Chi Cửu chợt nhíu mày lại, nghĩ tới chuyện là con trai thì anh càng bực mình hơn.
<9br>
Anh đặt.


Hử?


Là con trai thì anh đặt.

Diệp Lăng Nam hào hứng hẳn lên:
Chính cậu nói đấy nhé.’6

Ừm.


Nhưng em tin không phải con trai.

Anh tin chắc điều đó!
Lục Chi Cửu kéo cô vào lòng:
Không có.


Vậy vì sao anh rể Năm và anh rể Sáu đều bị đánh một trận? Có phải ai muốn vào nhà anh thì đều phải ăn đòn không?

Lục Chi Cửu xoa má cô:
Không ai dám đánh em hết.


Ra ngoài chứ còn đi đâu, lát nữa để ông nội nhìn thấy thì tiêu đời!

Diệp Lăng Nam ở bên cạnh xoa cằm:
Ừm, roi của ông cụ đau lắm đấy.

Nghe anh nói vậy, Lục Chi Lộ càng lo lắng hơn. Cô kéo Trần Tử Mặc đi ra ngoài.

Một năm sau.
Trần Tử Mặc dọn ra khỏi nhà họ Trần, Lục Chi Lộ cũng chuyển khỏi chung cư. Hai người tới ở trong một căn biệt thự của Trần Tử Mặc.

Vừa rồi ông nội gọi Trần Tử Mặc tới phòng làm việc, quản gia cũng mang roi lên rồi.
Diệp Lăng Nam đáp.
Khóe môi Lục Chi Vũ giật giật:
Ông cụ có thể kiếm trò nào mới hơn được không?

Thẩm Thiên Trường đi tới trước mặt Lục Chi Cửu:
Nhà họ Lục các anh có quy định này thật hả?

Đậu xanh, bà Lý chẳng kín miệng gì cả, tức chết mất thôi!
Thấy Lục Diệu Nhung vẫn chưa tới, Lục Chi Lộ vội vàng kéo Trần Tử Mặc lên:
Anh đi mau lên!


Đi đâu?


Cô Trần.

Sau đó lại hôn lên mắt cô.

Cô Trần.

Lục Chi Lộ vội vàng vào trong, đúng lúc Trần Tử Mặc đang đi ra ngoài.
Lục Chi Lộ lo lắng hỏi:
Anh có sao không? Có bị thương không?

Trần Tử Mặc cười lắc đầu:
Không.

Lục Diệu Nhung chắp tay sau lưng. Ông bước ra ngoài, nhìn thấy Lục Chi Lộ đứng ngoài cửa.

Ha ha, ông nội.

Lục Diệu Nhung hừ một tiếng, trợn trắng mắt một cái rồi xoay người đi xuống dưới.
Lục Chi Lộ sởn gai ốc:
Không được, sến chết mất.


Vậy thì gọi là vợ?

Lục Chi Lộ bĩu môi:
Chẳng có gì mới mẻ hết.

Lục Diệu Nhung lườm cô một cái, đưa Tiểu Thảo cho Lý Nhược Cần.
Sau đó, ông quay đầu chỉ vào Trần Tử Mặc, nghiêm giọng nói một câu:
Cậu nói với tôi đi.

Lục Chi Lộ siết chặt tay Trần Tử Mặc.
Nhưng Diệp Lăng Nam cũng là người từng trải rồi, vậy nên ôn hòa nói:
Vừa rồi chỉ thấy có một mình Tiểu Lộ, tôi còn tưởng cậu không tới cơ.

Sắc mặt của Trần Tử Mặc hơi âm trầm:
Cô ấy không nói cho em biết.

Diệp Lăng Nam nhìn anh, chỉ có thể đáp lại bằng sự thương hại.

Khi nào anh cảm thấy vô cùng hạnh phúc, vô cùng vui vẻ mới được gọi như thế.

Giây phút ấy, trong mắt Lục Chi Lộ như lóe lên vô số vì sao, khiến Trần Tử Mặc mê muội.
Anh vươn tay vén những sợi tóc vương trên trán cô lên, sau đó trịnh trọng hôn vào môi cô.
Lý Nhược Cần và Lục Cảnh Trung tới phòng sơ sinh gặp Tiểu Thảo và Thiển Thiển, ba người đàn ông ngồi trong phòng khách, không ai nói với ai câu nào.
Sau khi xem thiết kế mới xong, Lục Chi Vũ lại nói rất nhiều điều cần lưu ý trong thời kỳ mang thai.
Lục Chi Lộ không chen lời vào, một mình xuống dưới nhà trước.

Vậy sao lại lâu như thế?


Nói một số chuyện với ông nội.


Chuyện gì?

Sau khi dọn tới ở với nhau, cuộc sống của hai người vẫn luôn bình đạm như thế, thậm chí còn không cãi nhau lần nào. Lục Chi Lộ cảm thấy như vậy rất tốt.
Ăn mì xong, bọn họ lại ra ngoài đi dạo một lúc.
Đêm nay sao sáng lấp lánh. Lúc trở về, Lục Chi Lộ nổi hứng, lấy một tấm thảm trải ra cạnh bờ ao sau biệt thự.
Lục Chi Vũ nổi cả da gà:
Tôi không nghe nổi nữa rồi! Vào phòng bếp xem tối nay có gì ngon nào.

Diệp Lăng Nam đứng lên:
Anh đi cùng em.

Lục Chi Lộ cũng không ngồi yên được nữa, đứng lên đi lên tầng.

Thế nếu anh giận thì phải gọi em là gì hả? Gọi là cô Trần?

Lục Chi Lộ đỏ mặt lắc đầu:
Chỉ trong mấy trường hợp sau anh mới được gọi em là cô Trần.

Trần Tử Mặc nhướng mày nhìn cô.

Cô Sáu?


Xa cách quá.


Lục Tiểu Lục?


Vậy nên, để không bị đánh, có phải anh nên tốt với em hơn không?


Anh biết là được!

Hai người xuống dưới nhà. Thấy Trần Tử Mặc lành lặn từ đầu tới chân, Diệp Lăng Nam muốn hộc máu...
Trong lúc bọn họ trò chuyện, L5ý Nhược Cần và Lục Cảnh Trung cũng tới, ngoài ra thì còn có Trần Tử Mặc.
Lục Chi Cửu và Diệp Lăng Nam mở miệng chào Lý Nhược Cần và Lục Cảnh Trung.
Còn về Trần Tử Mặc, hiện tại anh vẫn chưa có thân phận rõ ràng, Lục Chi Cửu không muốn để ý tới.
Nhưng vừa đi tới cửa thì Lục Diệu Nhung đã bước ra.

Tới cũng tới rồi, trốn gì nữa hả?!

Lục Chi Lộ cứng đờ người. Cô kéo Trần Tử Mặc quay người lại, cười gượng:
Ha ha, ông nội, cháu có trốn đâu!

Lục Chi Lộ sợ run lên.
Lục Chi Vũ và Thẩm Thiên Trường trở lại phòng khách, nhìn thấy khuôn mặt ủ dột của Lục Chi Lộ.

Tiểu Lộ, ai chọc em thế hả?
Lục Chi Vũ hỏi.
Lý Nhược Cần liếc nhìn cô:
Ơ, mẹ còn chưa nói con thì con đã nói mẹ rồi. Ở chung rồi mà còn không gọi người ta tới ăn cơm, mẹ hỏi con, con muốn làm gì đây hả?

Lục Chi Lộ nghe vậy thì đỏ cả mặt:
Con... con chỉ...

Trần Tử Mặc cứ cố tình chiếm lấy chung cư của cô đấy chứ, có phải cô muốn ở chung với anh đâu!

Nói về em. Ông nội nói ông quý em nhất.


Rồi sao nữa?

Trần Tử Mặc giơ chiếc roi trong tay ra:
Sau đó ông tặng cái này cho anh.

Lục Chi Lộ đang định mở miệng thì lại thấy quản gia Trịnh Thuyên cầm một chiếc roi đi ra.
Lý Nhược Cần cũng sợ hết hồn:
Chú Trịnh, chú cầm roi làm gì vậy?

Trịnh Thuyên nở nụ cười:
Ông chủ sai tôi đi lấy.


Dẫn cô ấy về nghỉ luôn.


...

Trải đời nhiều rồi mới thấy, hai người chín chắn trưởng thành như thế mà bỗng dưng tùy hứng thì cũng bất chấp lý lẽ lắm.

Đương nhiên, nếu anh muốn làm nũng thì cũng có thể gọi em là cô Sáu như Thiển Thiển.

Nhìn nét dí dỏm trong mắt cô, Trần Tử Mặc không kìm lòng được, cúi đầu xuống tiến hành
xâm lược
.
Rất lâu sau, anh mới buông cô ra.
Thực ra cũng chẳng có lý do gì đặc biệt cả. Đêm trước hôm đám cưới, Lục Chi Lộ không ngủ ngon, vậy nên Trần Tử Mặc đưa cô về nghỉ ngơi.
Lục Chi Lộ ngủ thẳng tới tối.
Lúc ngủ dậy cô thấy hơi đói, Trần Tử Mặc lại tới phòng bếp làm mì cho cô.

Mẹ, bây giờ mẹ biết vì sao con không dẫn anh ấy tới rồi chứ?

Lục Chi Lộ thở dài một hơi, cô đi trở về:
Anh rể Năm, lần trước anh phải nghi ngơi bao lâu mới khỏi?

Diệp Lăng Nam nhướng mày lên:
Tầm hơn nửa tháng.

Rồi đến mũi.


Cô Trần.


Miệng.


Cô Trần.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thiên Trường Chi Cửu.