Chương 1 : Thiên Vực
-
Thiên Vực
- ๖ۣۜSiêu๖ۣۜLười๖ۣۜCa
- 832 chữ
- 2019-09-05 12:05:32
12 giờ đêm tại nhà phát hành game Thiên Vực
lạch cạch………..
Tiếng gõ bàn phím từ một góc phòng của bộ phận phát triển game online
Một giọng nói nhỏ vang lên từ phía góc phòng
- Sắp hoàn thành rồi , sang mai sẽ là thời khắc mà cả thế giới phải sôi trào vì
Thiên Vực.
Main chính của chúng ta , Nguyễn Phương , một coder chuyên về phần mềm
game online , đã từng đoạt giải nobel về Công Nghệ Thông Tin toàn thế giới
- Có lẽ nên làm thêm 1 phần mềm dành cho GM game
hắn lại bắt tay vào làm , một lúc sau phần mềm hoàn tất
hắn bật phần mềm lên chạy thử
Loading…………
10%
….
70%
…..
100%
…..
wating……..
Khởi Tạo Dữ Liệu !!
hiện lên trước mặt hắn là một bảng chọn chỉ có vỏn vẹ 2 dòng
Account:
Password :
hắn bắt đầu nhập tài khoản quản lý sever
- ừm , Trollgamelvmax ……. 2tayom3em
hắn ấn Enter , lập tức có vô số bảng chọn con hiện lên trước mặt hắn
- GM maker ! không tệ , test chức năng nào …… addpoint , make đồ ,
GM level , banned , tìm account …..
- OK! ổn
hắn nhìn lên màn hình và rất ưng ý với tác phẩm vừa mới hoàn thiện
của mình.
- Không
hắn nghĩ trong đầu .
- Nếu phần mềm này mà vào tay những người trong ban quản trị mà có ý
định mưu lợi cá nhân thì sao?
- có lẽ ta phát triển phần mềm dành cho GM này là sai sao
- Chậc , vì một thế giới game công bằng , xóa vậy
bàn tay của hắn di chuyển về phía thùng rác mang theo phần mềm dành cho
quản lý game
- haizz , 3 tiếng viết code a , cũng cảm thấy tiếc
Trong đầu hắn đang phân vân giữa 2 lựa chọn : Xóa và Giữ lại
- Dù sao thì cũng là công sức của ta , ta sẽ ẩn phần mềm này vào một góc
nào đó của hệ thống
để chắc chắn rằng không một ai có thể sử dụng được hắn đặt mã bảo mật
nhằm cho không ai có thể tìm ra được
- Oáp , cuối cùng cũng xong , gửi phần mềm cho cấp trên nào
sau khi hắn gửi lên cho nhà phát hành phần mềm game Thiên Vực xong
tới lúc để xả hơi r , hắn nghĩ trong đầu
- sau 3 năm dài đằng đẵng , cuối cùng mơ ước của ta đã thành hiện thực
giờ đã tới lúc cơ thể này được nghỉ ngơi
hắn tắt máy và ra về.
Tại một quán karaoke nào đó
- Ta muốn hắn phải chết , lúc đó chúng ta sẽ độc chiếm công lao về phía
mình , đi thực hiện đi , vì sự cống hiến không ngừng nghỉ của hắn , hãy
cho hắn một liều thuốc đau tim đi , làm gọn lẹ đừng để ai phát hiện.
- Vâng thưa chủ tịch .
- Nguyễn Phương à , lợi ích quá lớn , có trách thì cũng trách ông trời đi
…………
Khi Nguyễn Phương bước ra khỏi công ty , trời bắt đầu đổ mưa .
- haizz , trời mưa sao …
hắn đứng trước cửa công ty , bỗng hắn thấy một chiếc taxi , hắn vẫy tay gọi
chiếc taxi tiến về phía hắn.
- Tài Xế , cho ta về số 69 đường Sín Cháu
tài xế quay người đáp lại lời của hắn
- Lên đi , nhưng trên xe đã có một người , quý khách không ngại chứ
- Không ngại , không ngại …
hắn trả lời.
- Ầy vậy thì lên xe đi
Khi lên xe hắn để ý ngồi bên cạnh hắn là một thanh niên với thân hình nhỏ
bé , đôi tay đang đút vào túi áo giường như đang nắm một vật gì đó , hắn
cũng lười suy nghĩ để đoán
….. 10 phút sau …
- Đến rồi !
Hắn bước xuống xe trời bắt đầu mưa to hơn
- tài xế , không cần trả lại tiền thừa.
hắn không hề quay mặt lại mà bước đi tiếp.
theo sau hắn là người thanh niên vừa nãy , bỗng hắn rút tay ra khỏi túi áo
trên tay mang theo một kim tiêm , hắn nhanh tay chích vào cổ Nguyễn
Phương .
cảm thấy có điều khác lạ , Nguyễn Phương chưa kịp quay lưng lại bỗng
tim nhói lên , hắn lập tức gục xuống .
- có trách thì trách bản thân mi thôi .
người thanh niên bỏ đi , sau lưng hắn là Nguyễn Phương đang dần dần tắt
thở
Bỗng!
Đoành !
Trên trời bổ xuống một tia chớp đánh thằng vào người Nguyễn Phương làm
người hắn cháy đen cơ hồ không thấy dược nhân dạng
- hắc hắc , đỡ phải hủy thi diệt tích…
hắn rút điện thoại và thong báo
- việc đã xong !
đầu giây bên kia chỉ vang vọng lại 1 câu nói
- ok! Tiền đã chuyển vào tài khoản tự check đi.
hắn ta ra ngoài đường lớn và bắt một chiếc taxi , phi mất dạng trong đêm tối .
Ta Có Một Quả Long Châu
Không có gì để nói truyện quá hay /chay