Chương 2011: Âm mưu Thánh Phủ


Khiến Diệp Mặc không nghĩ tới chính là, hắn còn chưa đi tìm Bán Thánh mặc hoàng vân tiên bào kia, tên Bán Thánh kia vậy mà chủ động đi về phía Diệp Mặc. Hắn đi đến trước mặt Diệp Mặc, đánh giá Diệp Mặc một hồi lâu, rồi mới hỏi với giọng cực kỳ khàn khàn:
- Vừa rồi ngươi đang hỏi thăm tin tức của ta?
Diệp Mặc vừa định trả lời tên mặc hoàng vân tiên bào này, lại nhìn thấy trung tâm Thặng Chính Hồ bỗng nhiên nổ "ầm" một tiếng, một cột nước cao mấy trăm trượng bắn lên cao, cột nước màu đỏ như máu này phun lên, thoạt nhìn cực kỳ quỷ dị.



- Hảo, lại đánh vỡ được một cái trận kỳ.

Có người đứng cạnh Thặng Chính Hồ lập tức vỗ tay lớn tiếng nói, sau khi người này nói xong, liền có mấy bóng người phi thân lên từ đáy hồ, rơi xuống bên hồ.

Sau khi mấy người này rơi xuống bên hồ, không đợi người khác nói, lại có mấy người xông vào trong hồ, cột nước đỏ như máu cao gần trăm trượng kia lại dần dần rơi xuống. Lúc này một tên Chứng Đạo Thánh Đế lại đem tám người khác dẫn qua một bên, hiển nhiên là để cho tám người này chuẩn bị một chút.

Diệp Mặc cuối cùng đã minh bạch chuyện gì xảy ra, xem ra Đạo Nguyên Thánh Phủ đó ở đáy Thặng Chính Hồ, những người này thay phiên tiến xuống đáy hồ phá trận. Đợi sau khi trận kỳ kế tiếp đánh mở, tám người vừa được chỉ định này nhất định phải đi xuống tiếp tục cường công trận kỳ kế tiếp. Chứng Đạo Thánh Đế đó, hẳn là người chỉ huy lần phá trận này.

Trong nội tâm Diệp Mặc âm thầm kỳ quái, cường hành ngạnh công đáy hồ lớn như thế này, trên mặt hồ lại không xuất hiện chút động tĩnh nào. Chỉ có thời điểm trận kỳ này bị phá, mới có cột nước bắn lên.

- Ta vừa rồi đang hỏi ngươi đấy.

Tên mặc hoàng vân tiên bào này thấy Diệp Mặc chỉ nhìn chằm chằm mặt hồ rồi trầm tư, ngữ khí lập tức trở nên băng hàn.

Diệp Mặc quay đầu ôm quyền với tên mặc hoàng vân tiên bào này nói:

- Nghe nói đạo hữu là một luyện thể tiên nhân, bổn nhân vừa mới từ Mộ Hoa Huyền Cốc tới...

- Ngươi sẽ không nói ngươi tìm được Thất Diệu Hoàng Cực Tuyền đấy chứ?

Bán Thánh mặc hoàng vân tiên bào lập tức mắt lóe lên tinh quang. Loại thần sắc bức thiết kia giống như muốn bắt lấy Diệp Mặc rồi nuốt gọn.

Diệp Mặc lại không nhanh không chậm nói.

- Ngươi nói không sai. Ta chính là tìm được Thất Diệu Hoàng Cực Tuyền, chẳng những tìm được Thất Diệu Hoàng Cực Tuyền, mà còn chiếm được một ao lớn.

Tên mặc hoàng vân tiên bào nhất thời kích động, hắn đi qua Mộ Hoa Huyền Cốc tìm rất nhiều lần, nhưng chưa bao giờ phát hiện ra tung tích của Thất Diệu Hoàng Cực Tuyền, mà bây giờ có người ở trước mặt hắn nói tìm được một ao Thất Diệu Hoàng Cực Tuyền lớn, hắn làm sao có thể không mừng rỡ chứ? Giá trị của Thất Diệu Hoàng Cực Tuyền đối với của hắn hoàn toàn vô pháp đánh giá, loại vật này dù là cướp đoạt. Hắn cũng quyết phải cướp được đến tay.

Đang lúc hắn muốn nói chuyện, lại trông thấy Diệp Mặc biến sắc, vậy mà "ùm" một phát nhảy vào Thặng Chính Hồ. Tên mặc hoàng vân tiên bào nhất thời ngây ngẩn cả người, bất quá hắn phản ứng lại rất nhanh, không chút do dự nhảy vào Thặng Chính Hồ theo Diệp Mặc. Thất Diệu Hoàng Cực Tuyền đang ở trước mắt, vô luận thế nào hắn cũng sẽ không buông tha.

Các tiên nhân còn lại đứng cạnh Thặng Chính Hồ không nghĩ lúc này lại có người nhảy vào Thặng Chính Hồ, một vài người không rõ nguyên nhân còn tưởng rằng trận pháp của Đạo Nguyên Thánh Phủ ở đáy hồ đã được mở ra, cũng nhảy luôn vào Thặng Chính Hồ. Càng ngày càng nhiều người nhảy vào Thặng Chính Hồ, những người khác đương nhiên sẽ không rớt lại phía sau, ào ào nhảy vào trong hồ.

Sắc mặt của tên Thánh Đế chủ huy phá trận kia cực kỳ khó coi. Lúc bên hồ chỉ còn có một mình hắn, hắn mới nghiến răng lẩm bẩm.

- Một tên Tiên Đế trung kỳ nho nhỏ cũng dám làm hỏng đại sự của ta, vậy mà dẫn tới một tên Hóa Đạo Thánh Đế.

Diệp Mặc nhảy vào Thặng Chính Hồ, mấy hơi thở sau một tên Hóa Đạo Thánh Đế liền tới, tên Hóa Đạo Thánh Đế này cũng nhảy vào Thặng Chính Hồ, Chứng Đạo Thánh Đế chỉ huy phá trận này liền đoán ra Hóa Đạo Thánh Đế này là do Diệp Mặc dẫn tới.

Bất quá hắn nói xong câu đó, cũng phi thân lên nhảy vào Thặng Chính Hồ.

...

Trận pháp của Đạo Nguyên Thánh Phủ đương nhiên chưa bị phá vỡ, nhưng Diệp Mặc lại không thể không nhảy vào Thặng Chính Hồ. Bởi vì thần thức của hắn cảm ứng được tên Thánh Đế truy sát hắn lúc trước cũng xông về phía Thặng Chính Hồ này, hơn nữa lúc thần thức của đối phương đảo qua Thặng Chính Hồ liền tập trung vào hắn.

Đối phương chỉ cần mấy hơi thở là có thể đi đến cạnh Thặng Chính Hồ, Diệp Mặc tuyệt đối không cho rằng lần này hắn còn có thể đào tẩu. Một Chứng Đạo Thánh Đế đã dùng thần thức khóa chặt hắn, nếu như hắn còn cho rằng mình có thể đào tẩu, vậy đơn giản là quá ngu ngốc rồi. Lúc trước hắn xông vào được tuế nguyệt thông đạo của Mộ Hoa Thần Sơn, đó là bởi vì khi ấy thần thức của đối phương không có cách nào tỏa định hắn.

Không kịp than vãn về vận khí không tốt của mình, Diệp Mặc quyết định thật nhanh liền nhảy vào Thặng Chính Hồ, ngoại trừ Thặng Chính Hồ, hắn không nghĩ ra còn có nơi nào có thể tránh né sự truy sát của đối phương. Bởi vì thần thức của hắn không thể quét vào đáy Thặng Chính Hồ, dù cho thần thức của Thánh Đế kia lợi hại hơn nữa, Diệp Mặc tin tưởng thần thức của đối phương cũng không thể quét tới đáy hồ.

Sau khi nhảy vào Thặng Chính Hồ, Diệp Mặc liền dùng tốc độ điên cuồng phóng tới đáy hồ, quả nhiên sau hai hơi thở, đạo thần thức tỏa định hắn kia đã bị hắn bỏ lại phía sau.

Lúc này Diệp Mặc có thể tiến vào 'Thế giới trang vàng', bất quá chỉ khi là thời điểm không có sự lựa chọn khác mới làm như vậy, bây giờ Diệp Mặc còn có cơ hội đào tẩu, hắn tuyệt đối sẽ không vào 'Thế giới trang vàng'.

Tốc độ Diệp Mặc được kích phát đến lớn nhất, hắn liên tục thay đổi phương hướng phi độn về phía đáy hồ. Diệp Mặc biết Thánh Đế truy sát hắn kia lúc này khẳng định cũng đã tiến vào Thặng Chính Hồ, chỉ là thần thức ở trong Thặng Chính Hồ chịu hạn chế, trong lúc nhất thời không thể xác định được vị trí của hắn mà thôi.

"Ầm..."

Một tiếng nổ trầm muộn vang lên, sóng nước xung quanh khuấy động lên, Diệp Mặc ngay lập tức liền biết ở đáy Thặng Chính Hồ có chuyện xảy ra.

Hắn cẩn thận lẻn tới phương hướng tiếng nổ phát ra, lại phát hiện một cái đại môn to lớn màu vàng mở rộng.

Diệp Mặc thấy rõ, đây là cấm chế của di tích Đạo Nguyên Thánh Phủ ở đáy Thặng Chính Hồ bị đánh mở, mấy người đã tiến vào đại môn màu vàng, những người tới sau cũng liên tục lao vào đại môn màu vàng. Diệp Mặc đầu tiên liền muốn xông vào đại môn màu vàng, bất quá trong chớp mắt hắn liền thay đổi chủ ý.

Diệp Mặc chẳng những không tiếp tục xông vào đại môn màu vàng, mà còn ném xuống trận bàn quản chế trong giống như một ít cát đá lớn ở đáy hồ, sau đó lùi ra, đồng thời khống chế 'Thế giới trang vàng' nấp xuống bùn dưới đáy hồ. Hắn vứt xuống trận bàn quản chế đương nhiên là để quản chế tên Thánh Đế đuổi giết hắn kia, hắn biết lấy tu vi của mình, nếu như dùng thần thức trực tiếp quan sát đối phương, nhất định sẽ bị phát hiện, còn không bằng lợi dụng trận bàn quản chế để giám thị đối phương.

Trốn ở trong 'Thế giới trang vàng', trong nội tâm Diệp Mặc cũng đang nghi hoặc, vì sao trong Đạo Nguyên Thánh Phủ này không có Đạo Nguyên khí tức? Tuy Diệp Mặc chưa được kiến thức qua Đạo Nguyên khí tức, thế nhưng trong Thánh Phủ này đến cả tang thương khí tức cũng cực ít. Nhưng Diệp Mặc rất nhanh liền thấy mình nghĩ nhiều rồi, nói không chừng khoảng thời gian Đạo Nguyên Thánh Đế này vẫn lạc cũng không dài.

Ngay khi tên Chứng Đạo Thánh Đế truy sát Diệp Mặc kia trông thấy Diệp Mặc, liền phát hiện Diệp Mặc nhảy vào Thặng Chính Hồ, sau hai đến ba lần hít thở hắn đã đi tới cạnh Thặng Chính Hồ, không chút nghĩ ngợi liền nhảy vào Thặng Chính Hồ.

Lúc đó tất cả mọi người đều nghĩ phải sớm tiến vào Thánh Phủ đã mở ra, đâu còn có tâm tư đi quản một tên Thánh Đế đến sau?

Đạo Nguyên Thánh Phủ mở ra, coi như là Bán Thánh mặc hoàng vân tiên bào trốn ở ngoài Thánh Phủ chờ đợi Diệp Mặc cũng nhịn không được, lực hấp dẫn của Đạo Nguyên Thánh Phủ thật sự quá lớn. Với hắn mà nói, Thất Diệu Hoàng Cực Tuyền rất trọng yếu cũng có thể hơi hơi đặt ở phía sau, mà trước mắt việc tiến vào Đạo Nguyên Thánh Phủ mới là trọng yếu nhất.

Diệp Mặc trông thấy tên Chứng Đạo Thánh Đế truy sát hắn kia tiến vào Đạo Nguyên Thánh Phủ, thầm thở phào nhẹ nhõm. Hai chuyện duy nhất tiếc nuối là hắn không thể tiến vào Đạo Nguyên Thánh Phủ phát tài, còn có một chuyện chính là tên mặc hoàng vân tiên bào kia cũng tiến vào Đạo Nguyên Thánh Phủ rồi, đối tượng để cho hắn giao dịch cũng không còn.

Ngay lúc Diệp Mặc muốn rời khỏi 'Thế giới trang vàng', chạy xa khỏi Thặng Chính Hồ, lại một bóng người xuất hiện ở trong trận bàn quản chế. Diệp Mặc nhanh chóng ngừng ý nghĩ muốn đi ra ngoài lại, hắn vậy mà lại quên mất tên Chứng Đạo Thánh Đế chỉ huy phá trận này. Chỉ là tên này là Chứng Đạo Thánh Đế, còn là người chỉ huy phá trận, làm sao mà đến bây giờ mới tới?

Càng khiến Diệp Mặc kinh dị chính là, Chứng Đạo Thánh Đế này lại không tiến vào Đạo Nguyên Thánh Phủ, mà đứng ở ngoài đại môn màu vàng cười lạnh mấy tiếng, sau đó lấy ra mấy chục cái trận kỳ vẩy ra không ngừng.

Diệp Mặc nhìn mà âm thầm kinh hãi, trận kỳ mà Chứng Đạo Thánh Đế này bố trí rõ ràng là phong sát khốn trận đỉnh cấp, dù là hắn cũng không bố trí được loại trận pháp này, bởi vậy có thể thấy tu vi trận pháp của người này tuyệt đối cao hơn rất nhiều so với hắn.

Sau khi Chứng Đạo Thánh Đế này vẩy ra trận kỳ, kim sắc trận môn kia dần dần đóng lại, rất rõ ràng muốn phong bế hoàn toàn Đạo Nguyên Thánh Phủ này.

Gia hỏa này thật độc ác, trong nội tâm Diệp Mặc hít một hơi lãnh khí, này mục đích của gia hỏa này vô cùng rõ ràng, chính là muốn một mẻ hốt gọn những người tiến vào Đạo Nguyên Thánh Phủ.

Lúc này Diệp Mặc làm sao không biết đây vốn cũng không phải là một cái Đạo Nguyên Thánh Phủ, mà là mồi nhử của Chứng Đạo Thánh Đế này, chuyên môn dẫn dụ người khác tiến vào, về phần có tác dụng gì, Diệp Mặc không cần nghĩ biết cũng có liên quan với việc luyện công của tên đó.

Nước hồ đỏ như máu trong Thặng Chính Hồ mang theo từng tia hàn sát chi ý, vốn cực kỳ quỷ dị, thêm một tên Chứng Đạo Thánh Đế ở chỗ này lợi dụng Đạo Nguyên Thánh Phủ quăng lưới bắt người khác, lại càng khiến Diệp Mặc không muốn ở lại đây lâu thêm một phút đồng hồ.

Thế nhưng tên Chứng Đạo Thánh Đế này không ngừng bố trí trận kỳ, đồng thời không ngừng đánh ra cấm chế, Diệp Mặc không dám rời đi vào lúc này. Chứng Đạo Thánh Đế này không biết đã tu luyện bao lâu ở đáy Thặng Chính Hồ, hắn bây giờ ở trong 'Thế giới trang vàng' chưa chắc sẽ làm sao, một khi hắn tùy tiện rời đi, khuấy động nước trong Thặng Chính Hồ, nói không chừng lập tức sẽ kinh động tên Chứng Đạo Thánh Đế bố trí trận kỳ này.

Diệp Mặc thông qua trận bàn quản chế chú ý nhìn chằm chằm nhất cử nhất động của tên Chứng Đạo Thánh Đế này, chỉ chờ đối phương cũng tiến vào Đạo Nguyên Thánh Phủ, mình lập tức đi ngay.

Lại sau một nén nhang, tên Chứng Đạo Thánh Đế này bỗng nhiên lấy ra một bình ngọc màu đỏ, đưa bình lên miệng uống "ừng ực" vài cái, có lẽ là uống linh dược gì đó.

Hắn uống xong dược dịch, bỗng nhiên cảm ứng được cái gì, liền nhíu mày, sau một khắc hắn bỗng nhiên đến bên cạnh trận bàn Diệp Mặc vứt xuống, lại còn đưa tay nhặt lên cái trận bàn quản chế ngụy trang giống như tảng đá kia của Diệp Mặc.

Trong nội tâm Diệp Mặc nhất thời cả kinh, lão yêu quái này quá khôn khéo, bản thân không động một tí gì, mà hắn cũng có thể phát hiện trận bàn quản chế của mình.

Trận bàn quản chế cũng đã bị người phát hiện, Diệp Mặc biết hắn tiếp tục trốn ở đó, chỉ làm bại lộ 'Thế giới trang vàng' mà thôi. Diệp Mặc không nghĩ ngợi gì nữa, lập tức lao ra khỏi 'Thế giới trang vàng', mang theo một rung động gợn sóng lao đi. Lúc này quan trọng không phải là chú ý cẩn thận, mà là chạy thoát thân.

Vừa mới tránh được một tên Hóa Đạo Thánh Đế truy sát, bây giờ lại bị một tên Tố Đạo Thánh Đế để mắt tới, Diệp Mặc cực kỳ bất đắc dĩ.

Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi.