Chương 49: Ngân diện nhân.
-
Thiếu Lâm Bát Tuyệt
- Thiên Ma Thánh
- 1971 chữ
- 2019-09-21 09:50:05
"Mau tránh ra."
Bạch y nữ lang lạnh lẽo quát lên một tiếng, năm người phía sau vội lùi, lui ra sau hai trượng.
Trong khoảng thời gian ngắn ngủi khi năm người vừa mới rời khỏi, thân hình mềm mại của bạch y nữ lang vừa chuyển, một luồng chân khí lạnh buốt như gió lốc nhanh chóng đánh ra, làm chân khí như quả núi của Đao Thần yếu bớt đi một nửa, một đôi ngọc thủ trắng nõn nà đẩy về phía trước, một đạo băng hàn chưởng lực phát ra.
"Oanh."
Hai đạo kình lực nửa đường gặp gỡ, mặt đất chống đỡ không nổi hai cỗ lực đạo riêng biệt đánh xuống, tựa như bị một bàn tay khổng lồ vô hình móc đi vài khối đá Đại lí.
Đá Đại lí bay giữa không trung, lâu lâu không rơi.
"Hảo." Đao Thần hét to một tiếng, hướng về phía trước bước lên một bước, râu tóc phi vũ, hình dáng cực kì uy mãnh, cứ như Thiên thần giáng lâm.
"Nha đầu tới nữa đây." Đao Thần lại phát ra một đạo chân khí như núi.
Bạch y nữ lang vừa mới rồi thân hình vừa chuyển, ngầm dụng công phu thần diệu của sư môn, hoá giải năm phần chân lực của Đao Thần, nhìn có vẻ dễ dàng, kì thật tiêu tốn của nàng không ít thể lực, há có thể lại dùng một lần nữa?
Cắn chặt hai hàm răng trắng, ngọc chưởng bay vùn vụt, lập tức liên hoàn phách xuất bảy chưởng, mới đem đạo chân lực thứ hai của Đao Thần hoá giải đi.
Đá Đại lí kêu lên rôm rốp, biến thành bụi phấn, phiêu tán khắp nơi, chúng nhân kinh hãi.
Bạch y nữ lang đứng nguyên tại chỗ một cử động cũng không động, lạnh lùng như cũ.
Đột nhiên, khí cơ của Đao Thần nảy lên một cái, biết có cao thủ sắp tới, ngước đầu lên nhìn bầu trời đêm, nhướng mày.
"Đao Thần, người khác sợ ngươi, lão phu khá không hãi sợ ngươi !"
Hai đạo vô hình kình khí tại giữa không trung cùng va chạm, Đao Thần vừa cảm thấy hạ thân trầm xuống, người đến đã tới thật nhanh, nhân ảnh vừa nhoáng lên, đã đứng ở trong viện.
Người đến cũng không quay đầu lại nói: "Thánh cô, ngươi hãy nghỉ ngơi, để cho bổn hộ pháp tới đối phó hắn."
Chúng nhân nhìn người mới đến, bất giác ngẩn ra, nguyên lai mặt người này mang một cái mặt nạ màu bạc, khoác một bộ Phong y, dù không thần bí, nhưng cũng rất quỷ dị.
Ngân diện nhân vừa đến, Bạch y nữ lang tựa như thở dài một hơi, lui ra phía sau ba bước, âm thầm điều nguyên. Nàng vừa rồi ngạnh tiếp chân lực thực sự của Đao Thần, nguyên khí đã bị hao tổn.
Hai Hồng y phụ nhân cùng ba hán tử áo xanh thấy Ngân diện nhân, đang muốn hướng về phía trước hành lễ, Ngân diện nhân đã đưa tay phẩy một cái, lạnh lùng hừ lên một tiếng.
Đao Thần mục quang như bó đuốc, nói: "Các hạ biết ta?"
Ngân diện nhân cười quái dị nói: "Nghe nói qua, tuy không có gặp qua mặt ngươi, nhưng là bằng vào Đại Khảm Đao tựa như chiêu bài bên hông ngươi, ngoại trừ Đao Thần, còn có thể là ai?"
Đồng Ngũ Châu vừa nghe lời này, dị thường kích động, hắn đương nhiên nghe nói qua Thiên Địa Bảng, ngay lập tức tiến lên phía trước cúi người làm lễ, nói: "Tiền bối nguyên lai lại là Đao Thần đỉnh đỉnh đại danh của sáu mươi năm về trước. Vì việc của Đồng mỗ, không ngờ lại kinh động đến tiền bối."
Đao Thần nói: "Không có gì, không có gì." Rồi chuyển đề tài, nói: "Có điều gì muốn nói đợi sau hẵng nói, chờ ta đuổi người của Ma Môn đi lại tiếp tục cũng không muộn."
Đồng Ngũ Châu mắt thấy Đao Thần và Ngân Diện Nhân bắt đầu nhìn nhau dò xét, không dám quấy rầy nữa, lui về chỗ cũ, trên mặt biểu tình quái dị, chợt kích động, chợt thống khổ, chợt trắng bệch, chợt lại kiên nghị, cũng chẳng biết đang suy nghĩ cái gì.
Hai đại cao thủ qua lại nhìn nhau một lát, Đao Thần đem 'con tin' trong tay buông ra, đẩy xuống dưới, giải khai huyệt đạo của đối phương, Hoa Phục Lão Giả hung hăng trừng mắt nhìn hắn, đi tới phía sau Bạch Y Nữ Lang.
Đao Thần mục quang lưu chuyển, oai vệ nhìn quanh.
"Ngươi là ai? Chẳng lẽ cũng là người trên Thiên Địa Bảng?"
"Hắc hắc, bổn hộ pháp đúng là một người trên Địa Bảng."
'Không thể tưởng được đường đường một nhân vật Địa Bảng, cũng thay người bán mạng, đáng tiếc, đáng tiếc."
"Bổn hộ pháp vốn chính là người trong Ma Môn, sao lại có hai chữ bán mạng? Bổn nhân cung kính làm Thiên La Hộ Pháp, vì bản môn mà làm việc, đó là điều đương nhiên. Đao Thần, xin khuyên ngươi không nên nhúng tay vào việc này."
"Hãy cho lão phu một cái lí do."
"Bổn môn đã cố gắng chấn chỉnh, ẩn nhẫn nhiều năm, vì mục đích chính là sẽ có ngày xuất đầu. Bây giờ, chính là thời cơ tốt nhất cho việc phục hưng của bổn môn, ngươi nhúng tay vào việc này, hiển nhiên là muốn cùng bổn môn là địch rồi."
"Người trong thiên hạ quản việc thiên hạ, lão phu không sợ cùng ai là địch cả."
Ngân diện nhân cười lạnh, vừa suy nghĩ xong, cân nhắc lợi hại, nói: "Đao Thần, chân khí của ngươi không được yên ổn, tất là thụ qua một trọng kích nào đó. Nói thật nha, nếu đổi lại là lúc trước, ta ngõ hầu không dám lỗ mãng công kích. Nhưng bây giờ, bổn hộ pháp tin tưởng là nắm chắc phần thắng trong tay, không muốn làm mất mặt mũi của ngươi, ngươi cần phải suy nghĩ rõ ràng."
Đao Thần cười ngạo nghễ, nói: "Việc đó lão phu cai quản yên ổn được !"
Ngân diện nhân trong mắt loé lên một ánh sát khí, thân hình đột nhiên bay lên.
Không sai, hắn đích thật là bay thẳng lên, sau khi bay lên được sáu trượng, đầu dưới, chân trên hướng Đao Thần xà xuống, hai cánh tay cuộn thành hình tròn, hai bàn tay nắm chặt, nắm tay chĩa thẳng vào đỉnh đầu của Đao Thần.
Đao Thần trên mặt một mảnh ngưng trọng, hai mắt không nhìn lên đỉnh đầu, mà lại nhìn thẳng về phía trước.
Hắn điên rồi sao?
Vào lúc quyền đầu sắp đánh tới đỉnh đầu Đao Thần, hắn đột nhiên xuất đao. Đại Khảm Đao của hắn vốn treo tại bên hông, trước khi xuất đao tất phải cởi đao, nhưng ai cũng không có thấy hắn cởi Đại Khảm Đao xuống như thế nào. Một đạo dài đến một trượng chính là đao quang phóng lên cao.
Thân hình của Ngân diện nhân đột nhiên nhuộm lên một tầng cương khí màu xám tro, cùng đao quang va chạm, phát ra tia lửa điện. Đao quang như rồng, vòng quanh Ngân diện nhân xoay tròn.
Cương khí màu xám tro bị đao cứng ở phía dưới kích thích, chợt bành trướng lớn hơn, đao khí bị lấn át không còn đến nửa phần, Ngân diện nhân từng tấc từng tấc ép xuống đỉnh đầu Đao Thần.
Đao Thần đột nhiên nhớ đến một người, hét lớn một tiếng, nói: "Quyền cương Ma quân Chu Tiếu Bạch, nguyên lai là ngươi !"
Đại Khảm Đao vừa thu lại, xuất ra chiêu Ngư dược long môn, chớp mắt thân hình bắn ngược trở lại, Đại Khảm Đao quang mang bạo trướng, tập trung lại thành một cỗ khí phách đủ thập thành, vài phần giống một bạch sắc quang trụ thế như phiên giang đảo hải đem Ngân diện nhân chấn bay lên cao.
Đao Khí tung hoành, đem mọi người chấn lui.
Ngân diện nhân hừ lạnh một tiếng, cũng không uý kị, song quyền phân ra, phách xuất một đạo cương khí màu xám tro, nghênh đón đao quang của Đao Thần.
Trong viện bùng lên một trận bão lớn như bài sơn đảo hải, bốn phía chẳng thèm kiêng kị, cứ thế vọt thẳng tới, Đại lý thạch trên mặt đất bị bóc lên, vỡ vụn, rồi lại bị cuốn lên không trung.
Mặt đất ở chính giữa sân viện diện mục hoàn toàn bị phá huỷ, thảm đến mức nhìn cũng thấy bất nhẫn.
Trong lúc mọi người ở đây còn đang hoảng sợ, thình lình nghe có người giận dữ nói: "Chớ có đả thương Đao đại thúc của ta."
Một cái thân ảnh nho nhỏ từ trong một chỗ tối như tia chớp phóng ra, người ở trên không trung xoay tròn, Phi Thiền đột nhiên xuất hiện, đem nhân ảnh đó vây quanh, nhìn giống như một đoàn những quả cầu có sinh mệnh, vạch một đường trên không cuồn cuộn hướng tới Ngân diện nhân.
Một đao này, có một cái tên rực rỡ, kêu là Thiền Sanh, chiêu thứ tư trong Thiên Thiền Đao Pháp.
Sinh mệnh mới là lực lượng mạnh nhất trên đời này !
Đối với một chiêu này, Phương Kiếm Minh vẫn chưa hoàn toàn hiểu thấu, chỉ là đem tình hình đại khái ghi nhớ vào trong đầu, mắt thấy Ngân diện nhân phá tan phòng tuyến của Đao Thần, một quyền ầm ầm phóng tới, cương khí kinh người, mà thân hình của Đao Thần lại đang rung động, hình như là chân lực trong tình trạng không tụ lại được, nét mặt trắng bệch, biết rằng Đao Thần đang gặp khó khăn.
Dưới thế công ấy, suy nghĩ nhiều là không kịp , chỉ còn cách là phi thân chạy trốn.
Thiên Thiền Đao giống như có linh khí, vừa ra khỏi vỏ tựa như được giải phóng, cuồng ngâm một tiếng, cũng chẳng chịu sự khống chế của Phương Kiếm Minh, kéo theo hắn làm tốc độ của hắn tăng gấp trăm lần lúc bình thường hướng Ngân diện nhân chém tới.
Mọi người chưa từng được gặp qua đao pháp cỡ này, không nhịn được nhìn như ngây dại, hồn phách đã đi theo Phi Thiền vũ động.
Ngân diện nhân chính đang muốn một quyền làm Đao Thần bị thương nặng, đột nhiên cảm thấy ở phía sau đang có một cỗ sát khí làm cho người ta sợ hãi đánh tới, hộ thể cương khí lại có xu thế bị vỡ tan, sợ đến toát mồ hôi lạnh đầy người.
Biết rằng, hy vọng làm cho Đao Thần bị thương nặng đã bị tan thành mây khói, xoay người lại hung hăng tung ra một quyền, cương quyền màu xám tro đánh trúng Phi Thiền, thực sự là hoàn toàn không có tác dụng.
Ta chính là lão Thiên, Phi Thiền kêu lên vui vẻ, thôn phệ quyền cương.
Ngân diện nhân đảm chiến tâm kinh. Đây là cái loại đao gì? Sao lại khủng khiếp như thế !
Thấy tình thế không chống chọi được, vội vàng rút người ra, lùi tới bên cạnh thân Bạch y nữ lang ở phía xa xa, ngẩng đầu nhìn lên, thấy đối phương bất quá chỉ là một tiểu hài, càng thấy kinh sợ hơn.
Hắc quang trong mắt Phương Kiếm Minh xạ ra, khiến hắn không dám nhìn thêm, nhấc thân hình lên, quát to: "Tẩu", vượt qua nóc nhà, biến mất trong bóng đêm.
Bạch y nữ lang, Hoa phục lão giả, hai Hồng y phụ nhân và ba hán tử áo xanh phóng người lên, lướt lên nóc nhà, vừa bắn người đã biến mất không còn thấy nữa.
Mọi người ở đây, ai cũng không dám tới ngăn trở.