Chương 79 : Thị phi khó phân


Vừa nói , Đao thần nắm chắc Đại khảm đao trong tay , hai mắt nhìn chằm chằm vào Tư Đồ Cuồng .
Tư Đồ Cuồng ẩn cư tại nơi này đã hơn mười năm . vỗn tưởng ràng người trong võ lâm đã sớm quên hắn , nay lại có một tên cầm Đại khảm đao trong tay nhận ra mình , việc này hoàn toàn ngoài ý liệu của hắn . Tư Đồ Cuồng hai mắt hiện lên một đạo điện mang , lãnh khí hướng tới Đao thần ồ ạt . Đao thần không sợ hãi khi đối mặt với hắn , hai người cứ nhìn nhau chằm chằm , cũng chưa ra tay động thủ .

Ha ha ha , lão phu nhận ra ngươi rồi . Ngươi không phải là Đao thần sao , ngươi còn chưa chết hả ?
.
Năm người của Ma môn đứng yên quan sát quái sự trước mặt , Đao thần trong lòng thầm mắng :
Thật chẳng biết sống chết , các ngươi bây giờ còn không đi thì muốn đợi đến khi nào
.
Lại nghe ‘Lục muội’ kêu lớn :
Cái gì mà Thần nguyệt giáo ? Tư Đồ Cuồng là cái thá gì ? Chẳng lẽ hắn muốn tiêu diệt Ma môn chúng ta , Đao thần , ngươi không nên ngụy ngôn hù dọa lão nương !
.
Đao thần không nói năng gì , chỉ nghe Tư Đồ Cuồng cười ha hả :
Đao thần , ngươi hình như đã già đi nhiều lắm , để một Tiểu cô nương bắt nạt , xưng là lão nương trước mặt . Lão phu ngó nàng không được thuận mắt , chi bằng để lão phu đuổi bọn họ đi giúp ngươi nhé
.
Nói xong , Tư Đồ Cuồng phát ra một cỗ kình khí cường đại như một đạo long quyển phong cuốn tới năm người thuộc Ma môn . Đao thần quất một tiếng :
Tư Đồ Cuồng , ngươi dám !
. Đại khảm đao như tia chớp chém ra , vừa ra tay tựa hồ như đã muốn liều mạng . Đao thần biết hôm nay muốn giữ lại cái mạng già này bắt buộc phải đem hết toàn lực ra để sử dụng .
Tư Đồ Cuồng vừa ra tay , năm người của Ma môn đều sợ đến ngây người , họ không thể ngờ nội lực Tư Đồ Cuồng lại kinh khủng đến thế , một cỗ kình khí như bài sơn đảo hải đang lạnh lùng cuốn đến bọn họ .
Năm người lập tức phi thân xuống ngựa , người nào cũng xuất ra một đạo phách không chưởng . Sáu đạo phách không chưởng ở cùng một chỗ , va chạm tạo thành một đạo siêu cường khí lưu , trên mặt đất cây cối hoa cỏ bị chấn bay tứ tung , phương viên mười trượng quanh đấy bụi bốc lên mù mịt không nhìn thấy gì .
Oanh !
Lúc này Đao thần cầm Đại khảm đao chém vào đầu vai Tư Đồ Cuồng khiến thân hình hắn chấn động , phun ra một ngụm máu tươi , cả người lảo đảo lui về sau một trượng . Đao thần trong lòng vui vẻ , thầm nghĩ :
Tư Đồ Cuồng , con mẹ ngươi tưởng đao trong tay lão phu là gỗ mục sao , nó chính là một cây thần đao đó !
.
Ma môn năm người cũng bị một chưởng của Tư Đồ Cuồng chấn thương , mồm thổ ra máu tươi . ‘Tam tỷ’ vội lôi tay ‘Lục muội’ nói :
Lục muội , chúng ta nhanh rút thôi
.
Đột nhiên Tư Đồ Cuồng cười ha hả , thân hình chậm rãi trụ vững , khiến Đao thần cũng phải giật mình . Tư Đồ Cuồng cười to , nói :
Còn muốn chạy ? Không có dễ dàng như vậy đâu , các ngươi hôm nay đều phải táng mạng tại nơi đây
.
Hắn đưa tay lên chùi vệt máu ở khóe miệng , song thủ đưa lên , thấp giọng nói :
Quy tức đại pháp , để ta xem ngươi lợi hại đến mức nào . Mười năm khổ luyện của ta chính là ngươi đó
.
Phạm vi xung quanh Tư Đồ Cuồng xuất hiện một cỗ tử khí không ngừng lan tỏa ra , đại thụ , hoa cỏ , thậm chí cả bùn đất thoáng chốc đều trở nên ảm đạm , héo úa , giống như bị cỗ tử khí đó hút đi sức sống . Đao thần đột nhiên cảm thấy việc hít thở vô cùng khó khăn , tim đập thình thịch , lực đạo trong cơ thể giảm đi không ít .
"Đông …… đông …… đông" . Thanh âm kì bí vang lên trong tai mỗi người có mặt ở nơi này .
Đao thần sắc mặt trầm xuống , hừ lạnh một tiếng , ngừng thỏ , hai mắt thần quang chợt lóe , quay về mấy người Ma môn nói :
Bảo các ngươi tẩu , các ngươi không đi ! Con mẹ nó , bây giờ thì tha hồ mà mệt nhé
.
Lời vừa nói , một đạo nội kình xuất hiện hất bay năm người Ma môn về phía sau trăm trượng . Năm người cảm thấy thân hình bỗng nhẹ tênh , như đằng vân giá vũ , trong chớp mắt đã ly khai khỏi phạm vi của Quy tức đại pháp ảnh hưởng . Năm người thấy Đao thần lợi hại như vậy , trong lòng đều ớn lạnh , nghĩ đến bản thân vừa rồi liều mạng đuổi theo Đao thần , cứ nghĩ sẽ dễ dàng bắt được ông . Nếu Đao thần thật sự ra tay thì việc giết năm người quả dễ như bỡn .
Năm người không dám chần chừ , mang theo thần sắc kinh hoàng nhảy lên ngựa chạy trốn , trong chớp mắt đã biến mất .
Tư Đồ Cuồng lạnh lùng trừng mắt nhìn Đao thần , cười nói :
Đao thần , lão phu quả là thất lễ khi đã xem thường ngươi . Vốn nghĩ ngươi chỉ là loại hữu danh vô thực , không ngờ bản lĩnh cũng khá đến vậy
.
Khoảng cách giữa Đao thần và Tư Đồ Cuồng lúc này là bảy trượng , những sinh vật xung quanh đó đều bị kình lực của hai người hóa thành tro bụi .
Hai người đồng loạt ra tay .
Oành !
Đao thần kêu lên một tiếng đau đớn , ngực ông như bị một thiết chùy vô hình kích phải , sắc mặt tái nhợt , trở nên già nua đi rất nhiều .
Tư Đồ Cuồng cũng không khá hơn , trên ngực cũng hiện ra một vết đao chém , máu tươi không ngừng chảy ra .
Đao thần nói :
Tư Đồ Cuồng , quy tức đại pháp của ngươi quả nhiên lợi hại , suýt nữa đã lấy được mạng của lão phu rồi
.
Tư Đồ Cuồng âm trầm nói :
Đao thần , lão phu không thể tưởng tượng được mới có mấy năm mà tâm tính ngươi trở nên nhu nhược , thiện lương như đàn bà vậy . Bọn họ rõ ràng là đuổi theo ngươi , là địch nhân của ngươi , vậy mà tại sao ngươi phải vì bọn họ mà liều mạng
.
Đao thần cười :
Lão phu xưa nay làm việc đều không thẹn với lương tâm , muốn làm gì thì làm , cho dù bọn họ là giang dương đại đạo dưới mắt lão phu cũng là một con người , ta không muốn ngươi sát hại những người vô tội
.
Tư Đồ Cuồng sắc mặt khẽ biến , cuồng tiếu nói :
Ý ngươi nói lão phu là loại người hung danh chiêu trứ ? Vậy lão phu hỏi ngươi , cái gì là thiện ? Cái gì là ác ? Đao thần , ngươi hãy trả lời ta đi !
.
Đao thần sắc mặt ngẩn ngơ , nói :
Thiện là cứu người không cần báo đáp , người làm điều thiện trong lòng sẽ cảm thấy vui sướng . Tư Đồ Cuồng , năm mươi năm trước ngươi sáng lập nên Thần nguyệt giáo , tự xưng là giáo chủ , lạm sát vô số người vô tội , nghịch thiên mà làm , không phải Độc Cô Động Thiên đã giết ngươi rồi sao ? Như thế nào mà ngươi lại không chết ?
.
Tư Đồ Cuồng
phi
một tiếng , nói :
Đao thần , ngươi tuổi tác cũng không còn nhỏ , vậy mà cũng không nhìn thấu thế gian này . Trên đời vốn không có thiện ác , chỉ có chân lý của kẻ mạnh . Nếu có thiện ác thật , tại sao thiện giả luôn bị người khác khi phụ , ác giả lại đắc thiên đạo . Lão phu năm đó thiết lập Thần nguyệt giáo , làm việc không để ý đến thị phi , thiện ác , đáng giận là lão thất phu Độc Cô Động Thiên bị triều đình mê hoặc , vì bọ họ mà mãi danh . Lão phu năm đó bị Thiên la thần công của hắn đánh cho khý kỵ đoạn liệt , hồn quy địa phủ , không nghĩ rằng quy tức đại pháp đã cứu lão phu một mạng , mười sáu ngày sau tỉnh lại . Nhiều năm lão phu ẩn thân ở đây chính là muốn luyện thần công đến một cảnh giới mới , đạt đến vô đạo , không nghĩ rằng các ngươi hôm nay lại đến phá rối , khiến kế hoạch của ta thất bại . Các ngươi phải thường mạng
.
Đao thần hừ lạnh một tiếng , nói :
Ngươi không phải đã luyện thành Quy tức đại pháp sao ?
.
Tư Đồ Cuồng nói :
Tuy đã luyện thành nhưng vẫn không tiến đến cảnh giới vô đạo , nơi này ngoại trừ lão phu ra , tất cả đều phải chết . Đao thần , ngươi hãy chuẩn bị đi
.
Đao thần nghe hắn cuồng ngôn , không cho là đúng , phản bác lại :
Cho dù ngươi tiến vào cảnh giới vô đạo thì sao ? Lão phu trong tay có Đại khảm đao , không e ngại bất kì điều gì cả . Tư Đồ Cuồng , hôm nay không phải ngươi tử thì ta vong , chúng ta hãy tiếp tục phân cao thấp đi
.

?19407-Thieu-Lam-Bat-Tuyet-Chuong-249&page=17#ixzz3OCRBNjir
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thiếu Lâm Bát Tuyệt.