Chương 345: Mẹ của kiều ngữ yến


Với lại, Trần Duệ có điều tra về Sở Vũ Triết nhưng vẫn chưa tra ra chuyện anh ta đang còn ở chung với Kiều Ngữ Yến.

Chẳng lẽ Sở Vũ Triết che giấu chuyện xấu giỏi như vậy? Chu Dụ nghiêng đầu nhìn hai người Trần Duệ và Cố Thần Trạch đang tỏ vẻ kinh ngạc rồi quay sang nhìn Thẩm Đình Thâm:
Cho dù anh ta tin tưởng Kiều Ngữ Yến đi nữa, làm sao anh xác định được anh ta có nhốt Bạch Kiến ở nhà cũ của cô ấy hay không? Hơn nữa như vậy chẳng phải rất ngu xuẩn à? Anh xem, mới đó anh đã đoán ra rồi.



Thứ nhất là do con người của Kiều Ngữ Yến rất đơn thuần, ngày thường chẳng thích đi đâu chơi, lúc nào cũng ở nhà cũ hoặc nơi làm việc

Cô ấy đi làm chưa bao lâu đã đi theo Sở Vũ Triết rồi, mà Sở Vũ Triết thì luôn ở chung với người trong gia tộc

Cho nên, nếu cậu ta đã muốn tránh khỏi người Sở gia, đương nhiên sẽ không nhốt Bạch Kiển ở chỗ mà đám người đó biết

Thứ hai, chính Sở Vũ Triết cũng không biết thật ra tôi biết rõ Kiều Ngữ Yến luôn theo bên cạnh cậu ta, cậu ta cho rằng không ai hay biết sự tồn tại của cô ấy

Dựa theo lối suy nghĩ của Sở Vũ Triết, rất có khả năng cậu ta nhốt Bạch Kiến ở nhà cũ của Kiều Ngữ Yến.
Thẩm Đình Thâm vừa nói vừa lấy bộ đồ được bỏ bên cạnh:
Được rồi, việc này không nên chậm trễ

Bây giờ tôi sẽ thay quần áo rồi tới nhà cũ của Kiều Ngữ Yến, mấy cô cậu ra ngoài trước đi.


Ba người kia đứng dậy đi ra ngoài

Hiện tại nếu khuyên Thẩm Đình Thâm đừng đi, chắc chắn sẽ không có khả năng

Chu Dụ rất muốn hỏi tại sao ngay cả Trần Duệ cũng không tra ra Kiều Ngữ Yến đi theo bên cạnh Sở Vũ Triết, mà Thẩm Đình Thâm lại biết, nhưng cô cảm thấy đáp án của mấy vấn đề này thật ra cũng không quan trọng.

Dù sao thì người sáng suốt đều nhìn ra bây giờ người mà Thẩm Đình Thâm yêu thương chính là Bạch Nhược Y.

Bốn người họ cùng đi xe hơi đến nhà cũ của Kiều Ngữ Yến

Trần Duệ ngồi ở ghế lái phụ, thoạt nhìn trông có vẻ hưởng thụ:
Ôi chao, không ngờ cũng có ngày Thẩm Đình Thâm lái xe chở tôi

Trước kia không phải tôi hay Cố Thần Trạch thì là Lý Lâm lái, làm gì có cơ hội nhìn thấy Thẩm Đình Thâm tự mình lái xe chứ.



Không muốn ngồi xe tôi thì cút xuống mau đi.
Thẩm Đình Thâm lạnh lùng nói, ánh mắt anh chăm chú nhìn con đường phía trước

Chu Du thấy Thẩm Đình Thâm nhớ đường, cô thật sự không kiếm được nên mở miệng hỏi:
Thẩm Đình Thâm, tuy Cố Thần Trạch từng kể cho tôi nghe rằng Kiều Ngữ Yến là mối tình đầu của anh, nhưng anh và cô nàng chia tay đã nhiều năm, sao anh vẫn nhớ nhà cô nàng ở chỗ nào nhỉ?
Yết hầu nam tính của Thẩm Đình Thâm khẽ giật:
Bởi vì cô ấy là người con gái đầu tiên mà tôi yêu mến hết lòng.

Trời ạ!
Chu Du nhún vai, trợn trắng mắt:
Tôi thật sự không biết nên nói anh thâm tình hay nói may mà Bạch Nhược Y không nghe thấy câu đấy

Bằng không, nhất định sau này đây sẽ là điểm xuất phát khiến anh và Bạch Nhược Y thường xuyên cãi nhau.



Câu đấy của tôi có gì sai? Lúc đó tôi chưa quen biết Bạch Nhược Y, cho dù Kiều Ngữ Yến là người con gái đầu tiên mà tôi hết lòng yêu mến thì sao? Bạch Nhược Y mới là người cuối cùng khiến tôi yêu thương hết lòng.
Thẩm Đình Thâm bình tĩnh xoay vô lăng trong tay, biểu cảm trên mặt anh rất bình thường.

Tâm trạng anh rất phức tạp

Những chuyện phức tạp xảy ra mấy ngày qua khiến nỗi lòng anh giống như tàu lượn siêu tốc, đôi khi suy sụp đến cùng cực, tới nỗi anh từng nghĩ cả đời này mình buộc phải không còn dính líu tới Bạch Nhược Y; nhưng khi anh nghe được tất cả mọi chuyện về thân thể của cô, biết cô có nỗi khổ tâm, lòng anh ngoại trừ việc đau thay Bạch Nhược Y thì không còn chuyện gì khác

Anh chỉ muốn cô đừng vì Bạch Kiến mà để Sở Vũ Triết vô lương tâm kia
nói gì nghe nấy


Cố Thần Trạch để Chu Dụ ngả đầu vào vai mình:
Được rồi, em dựa vào vai anh nghỉ ngơi một chút đi, đừng có hỏi đông hỏi tây nữa.

Anh vẫn bao che cho Thẩm Đình Thâm phải không?
Chu Dụ ngước mắt nhìn cằm Cố Thần Trạch

Trước kia khi Cố Thần Trạch còn thích Bạch Nhược Y, Chu Dụ thấy quan hệ giữa anh ta và Thẩm Đình Thâm chẳng là gì cả, tại sao bây giờ anh ta lại che chở cho đối phương như vậy.

Hai người này đúng là quái đản

Nhà cũ của Kiều Ngữ Yến không nằm trong thành phố H, đường cũng hơi xa, suốt đoạn đường Trần Duệ kể vài chuyện lý thú trong quá trình điều tra nhằm giết thời gian

Họ đi mất ba tiếng mới đến quê nhà của Kiều Ngữ Yến.

Nơi đây giống như các vùng nông thôn khác, hiện giờ công trình xây dựng cũng không tệ, nhà ở của mỗi hộ gia đình được xây nhà biệt thự, mỗi nhà đều có một gara

Thế nhưng xe của Thẩm Đình Thâm đậu ở đây rất dễ thấy, không ít người trẻ tuổi tò mò nhìn xem chiếc xe này tới từ phương nào.

Họ muốn xem người thân, bạn bè nhà ai mà đẳng cấp như vậy, có thể lái một chiếc xe hơi đắt tiền.

Khi thấy xe dừng trước cửa nhà Kiều Ngữ Yến, mấy người trẻ tuổi thầm hiểu trong lòng, không nói gì mà chỉ cười, dường như bạn của Kiều Ngữ Yến lái chiếc xe như vậy, chẳng có gì đáng ngạc nhiên.

Thẩm Đình Thâm và ba người kia cùng nhau xuống xe

Nhà Kiều Ngữ Yến giống như những ngôi nhà xung quanh, đều có gara.

Chẳng qua đây chỉ là một căn nhà hai lầu bình thường, nhưng cũng không quá tệ.


Có điều, chúng ta đến nhà người ta mà đi tay không, có phải hơi không thỏa đáng?
Dù sao Chu Du cũng là con gái, tâm tư cổ tương đối cẩn thận.

Nghe Chu Du nói vậy, Cố Thần Trạch cũng cảm thấy không ổn:
Phải đấy, chúng ta tới nhà họ để tìm người, dường như không ổn cho lắm, có khi người ta không cho chúng ta vào nhà đấy.



Không sao, mẹ cô ấy biết tôi.
Thẩm Đình Thâm sải bước đi lên phía trước, trực tiếp đẩy cửa nhà Kiều Ngữ Yến

Trong nhà bày biện rất ít đồ, ngay cả thứ cơ bản nhất là tivi cũng không có, tất cả đều để lộ sự vắng lặng

Thẩm Đình Thâm đẩy cửa nhà bếp, chỉ thấy một người phụ nữ ngồi trên ghế dài, tay bà đang lần mò kim chỉ để may miếng lót giày

Nghe thấy tiếng động, bà nghiêng tại qua hỏi:
Ai vậy? Chị Lâm tới nhà tôi chơi đấy ư?
Lúc này đây, đám người Chu Dụ mới để ý thấy, hóa ra mẹ của Kiều Ngữ Yến là người mù

Trần Duệ không khỏi lắc đầu

Cậu ta vốn đang nghĩ xem làm thế nào để gặng hỏi người nhà của Kiều Ngữ Yến, hỏi xem rốt cuộc Bạch Kiển có ở đây hay không

Bây giờ lại phát hiện mẹ của Kiều Ngữ Yến bị mù, vậy thì bọn họ làm sao mà hỏi? Thẩm Đình Thâm đưa tay ngăn cản cả đám, khẽ nói:
Mấy người ở đây chờ tối trước, tôi tới hỏi bà ấy.


Nói xong, anh bước tới chỗ người phụ nữ, đỡ cánh tay bà:
Dì ơi, là con, Thẩm Đình Thâm đấy.


Trên mặt người phụ nữ lộ vẻ kinh ngạc, bà lập tức nở nụ cười tươi như hoa nở, đưa tay mò mẫm khuôn mặt anh

Mãi đến khi sờ trúng sống mũi cao thẳng, bà mới thở phào nhẹ nhõm mà nói:
Đình Thâm, sao con đến đây thăm dì thế? Đã lâu rồi con không tới đây đấy.

Hôm nay con tới là vì có chuyện muốn hỏi dì.
Thẩm Đình Thâm cũng rất thẳng thắn, bởi vì trước kia khi anh chia tay với Kiều Ngữ Yến, mẹ cô còn gọi điện thoại xin lỗi anh

Bởi vì bà biết anh từng bí mật giúp đỡ cô và nhà có rất nhiều

Chuyện này Kiều Ngữ Yến không biết, mẹ cô mắt mù nhưng nội tâm lại sáng, bà cũng biết Thẩm Đình Thâm thật lòng thích cô, nhưng vì sợ trong lòng cô có gánh nặng nên anh mới mãi không nói ra

Cuối cùng Kiều Ngữ Yến vì người đàn ông khác mà chia tay Thẩm Đình Thâm, điều đó khiến mẹ cô vô cùng áy náy.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thịnh Thế Hôn Nhân.