Chương 377: Muốn về bạch thị
-
Thịnh Thế Hôn Nhân
- Tam Kim Nguyên Bảo
- 1165 chữ
- 2022-02-06 09:51:27
Bạch Nhược Y nghĩ cũng không thèm nghĩ, trực tiếp cười ha hả,
Em thấy Cố Thần Trạch anh cũng chỉ là nhớ thương trên người em còn có 8ba mươi tỷ, em cho anh biết, anh đừng có ý đồ gì ba mươi tỷ này!
Gì?
Cố Thần Trạch làm ra vẻ vô cùng đau đớn,
Bạch Nhược3 Y em rốt cuộc nhìn anh như thế nào! Cố Thần Trạch trong mắt em chính là người như vậy sao?
Bạch Nhược Y cúi đầu cười nhạt,
Chẳng 9lẽ không đúng sao? Mới vừa biết em có tiền liền suy nghĩ muốn bán công ty cho em để lấy tiền mặt rồi? Hơn nữa, công ty nhỏ này đối v6ới nhà họ Cổ các anh mà nói, vốn dĩ không tính là cái gì, mua cũng chỉ để cho anh chơi đùa.
Bạch Nhược Y đưa mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, không biết mặt trời bên ngoài đã lên cao, chiếu sáng toàn bộ căn phòng từ khi nào.
Bạch thị.
Nói hai chữ này ra chỉ cần mấp máy môi, nhưng nghe lại nặng nề như thế.
Em không biết, bây giờ ba em nghĩ gì nữa?
Bạch Nhược Y cũng biết bây giờ sức khỏe của Bạch Kiển không có vấn đề lớn gì, sinh hoạt đi làm bình thường thì không có vấn đề.
Bạch Nhược Y cũng không khỏi nghiêm nghị, bắt đầu nghiêm túc suy nghĩ vấn đề này,
Sáng sớm hôm nay anh tới đây chính là vì thương lượng chuyện này với em sao? Nhà họ Cổ các anh đồng bán công ty cho em không?
Đồng ý chứ, tối hôm qua anh suy nghĩ một đêm, không ngủ, sáng sớm liền chạy tới.
Cố Thần Trạch càng nói càng kích động, giơ tay lên xoa đầu mình,
Về phần ý kiến của người trong nhà anh, anh đã hỏi rồi. Ba anh cũng cảm thấy đến lúc anh phải về tổng công ty nhà họ Cổ đi làm, nhưng để cái công ty này cho những người lòng mang ý xấu đó quản lý, anh thật sự không yên lòng. Nghĩ tới nghĩ lui, vẫn nên trả Bạch thị lại cho em.
Cố Thần Trạch lại lấy ra giấy thỏa thuận chuyển nhượng công ty từ trong xấp giấy tờ trên bàn, anh ta chỉ vào số tiền chuyển nhượng trên đó nói,
Em xem thử đi, em đừng nói anh không phải bạn thân, ban đầu dùng bao nhiêu tiền mua được công ty từ trong tay mẹ kể của em, anh trả lại cho các em bấy nhiêu. Thấy sao? Đủ để suy nghĩ hay không?
Bạch Nhược Y tập trung nhìn số tiền phía trên, quả nhiên là số tiền giống nhau. Nhưng cứ như vậy, nhà họ Cố không phải thua thiệt sao?
Em nói bậy, năm nay không phải5 nhờ phúc của em, công ty đã nhận dự án hợp tác với nhà họ Thẩm sao? Đến lúc công ty tổng kết hàng năm, nói không chừng có thể xếp vào mười xí nghiệp hàng đầu của thành phố H!
Cố Thần Trạch nghiêm túc tranh luận với Bạch Nhược Y, mặc dù nhà họ Cổ đúng là không có để công ty này trong lòng, nhưng thời gian qua anh và Bạch Nhược Y cố gắng, cũng đã làm rất tốt rồi.
Nếu tốt như vậy, anh cứ tự mình quản lý không được sao?
Bạch Nhược Y cũng biết tình hình thực tế của công ty, kể từ lúc lấy được hạng mục hợp tác với nhà họ Thẩm, rất nhiều xí nghiệp đã chủ động tới hợp tác với công ty.
Hơn nữa bây giờ Bạch Kiển còn chưa tới 50 tuổi, cũng có thể miễn cưỡng coi như là đang lúc tráng niên, bắt ông dưỡng lão sớm như vậy, trong lòng của ông nhất định cũng không cam lòng. Cố Thần Trạch vỗ đầu cô,
Em ngốc sao, chú nhất định là muốn, Bạch thị là tâm huyết nhiều năm như vậy của một mình chú ấy, nếu em lấy về cho chú, chủ nhất định rất muốn đấy. Đàn ông mà, bây giờ chú cũng không có công ty, dĩ nhiên là muốn một chút sự nghiệp.
Nhưng...
Bạch Nhược Y vẫn đoán không ra suy nghĩ của Bạch Kiển, do dự nhìn Cố Thần Trạch.
Không phải, anh trả cái giá này, ba mẹ anh biết không?
Bạch Nhược Y dở khóc dở cười, cô biết ý tốt trong lòng Cố Thần Trạch, nhưng cũng biết ba mẹ Cố Thần Trạch không thích mình lắm. Cô không muốn bởi vì mình mà Cố Thần Trạch và nhà họ Cổ ầm ĩ không vui, cho nên cô phải xác nhận ý kiến của ba mẹ nhà họ Cổ.
Em yên tâm đi, ba anh sẽ không trách anh, anh thương lượng qua với ông ấy rồi.
Cố Thần Trạch lộ ra nụ cười đắc ý,
Bây giờ anh đã có thể quản lý công ty, cũng đã lọt vào mắt ba anh, dĩ nhiên chuyện của công ty, anh có thể làm chủ.
Anh nói thật?
Bạch Nhược Y không phải là thánh mẫu gì, mua bán có lời như vậy, ai không làm là kẻ ngu.
Nói đến cũng coi như là dính hào quang của Thẩm Đình Thâm, nhắc tới hạng mục đó, Bạch Nhược Y liền nghĩ đến lời Thẩm Thanh Du nói với mình trước kia.
Hạng mục này cũng đã tốn không ít nhân lực tài lực của nhà họ Thẩm, kết quả giao hạng mục cho Bạch Nhược Y, điều này làm cho Thẩm Thanh Du rất tức giận. Cố Thần Trạch thở dài, cảm giác những ý tốt của mình đều bị Bạch Nhược Y đút cho chó ăn,
Anh hỏi em, anh trả công ty lại cho các em, em muốn Bạch thị hay là không muốn?
Anh lừa em làm gì?
Cố Thần Trạch trừng mắt nhìn Bạch Nhược Y một cái, đồng thời chột dạ chuyển tầm mắt, sau đó đổi đề tài,
Vậy em bảo chú lên đây trước đi, chú vừa nghe tin tức này nhất định rất vui.
Trước kia Bạch thị phá sản, với tình trạng đó thu mua công ty dĩ nhiên là dùng giá cả tốt nhất. Bây giờ công ty này đang vận hành suôn sẻ, cho dù Cố Vưu đồng ý cho Cố Thần Trạch bán công ty cho Bạch Nhược Y thì cũng không thể nào đồng ý dùng giá cả tốt như vậy để bán cho cô. Mà số chênh lệch, dĩ nhiên sẽ có người trả. Người đó là ai, thật ra thì chỉ cần Bạch Nhược Y suy nghĩ nhiều hơn là sẽ biết đầu mối trong đó. Trên đời này, còn có ai vẫn luôn nhớ, tâm nguyện của Bạch Nhược Y là giúp Bạch Kiển chấn hưng Bạch thị lại lần nữa.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.