Chương 429: Sự sống chết của chu thị liên quan gì đến em
-
Thịnh Thế Hôn Nhân
- Tam Kim Nguyên Bảo
- 1258 chữ
- 2022-02-07 12:40:07
Chu thị vừa mới bước ra khỏi biệt thự, Chu Kỳ đã quay trở lại phòng mình, nhanh chóng thay quần áo khác.
Mấy người giú8p việc quét dọn ở dưới tầng, lần đầu tiên nhìn thấy Chu Kỳ dậy sớm như vậy trong mấy tháng vừa qua
Nếu không phải nhì3n thấy Chu Du vừa mới đi khỏi, người giúp việc có lẽ sẽ tưởng rằng người muốn đi ra ngoài kia chính là Chu Dụ.
Tất cả mọi thứ vô cùng lộn xộn, một mùi vị khác lạ ùa tới trộn lẫn với mùi nước hoa khó chịu khiến Chu Kỳ không khỏi bịt mũi lại
Lông mày của cô ta khẽ nhăn lại, đôi mắt đầy sự chán ghét
Vừa thận trọng đi qua những người phụ nữ đang nằm la liệt đó đi vào phòng, cô ta vừa nhìn xung quanh xem rốt cuộc có bao nhiêu người.
Một lát sau, Chu Kỳ bước tới cửa phòng của Thẩm Đình Vũ, cửa phòng không khóa và có một khe hở nhỏ.
Cô ta vẫn chưa bước vào cửa đã nghe thấy giọng hát vọng ra, có lẽ là đã mở tiệc đêm
Chu Kỳ đẩy cửa phòng ra, thì nhìn thấy trước mắt la liệt giày cao gót đủ loại còn có cả những người phụ nữ ăn mặc hở hang đang nằm ngủ mơ màng
Đã chơi cả đêm rồi, anh không thấy mệt sao?
Chu Kỳ nhìn thấy hai người họ đang sắp quấn lấy nhau, tức giận nói với giọng đầy châm chọc
Nghe thấy giọng của Chu Kỳ, người phụ nữ ngồi trên đùi của Thẩm Đình Vũ đứng lên theo phản xạ, trừng mắt nhìn Chu Kỳ
Đối phương không biết cô ta, hơn nữa còn ngồi lên đùi Thẩm Đình Vũ, tức giận nói:
Cô là ai? Tại sao lại vô duyên như vậy, không thấy đây là phòng anh Thẩm sao?
Cô ta tưởng Chu Kỳ cũng là phụ nữ do Thẩm Đình Vũ gọi tới trêu đùa nên giọng nói đầy vẻ không vui.
Trong phòng vệ sinh cũng có vài người phụ nữ vẫn đang ngủ thiếp đi..
Tới phòng ngủ thì lại phát hiện ra số người trong phòng ngủ ít hơn so với bên ngoài, chỉ có một người phụ nữ bên cạnh Thẩm Đình Vũ
Người phụ nữ ấy quay lưng về phía Chu Kỳ, những vẫn có thể thấy người cô ta thực sự rất đẹp, tà áo của cô ta bị rớt xuống khuỷu tay, cả người đều đang dán trên người của Thẩm Đình Vũ
Cô ta trực tiếp đi lên tầng cao nhất, nhân viên phục vụ thấy có người định lên tầng, nhưng không phải là người của Thẩm thị, lập tức bước tới ngăn lại:
Cô à, cô không thể lên tầng cao nhất.
Chu Kỳ liếc mắt nhìn nhân viên phục vụ, lạnh lùng nói:
Có phải Thẩm Đình Vũ đang ở trên đó?
Nghe xong nhân viên phục vụ liền đánh giá Chu Kỳ theo bản năng.
Cô à,9 hôm nay sao cô lại dậy sớm vậy? Sáng sớm đã ra ngoài rồi sao?
Người giúp việc cười chào hỏi Chu Kỳ
Chu Kỳ lạnh lùng6, khẽ nhìn lướt qua mấy người giúp việc, cũng không nói gì cả
Một lát sau, Chu Kỳ đi tới khách sạn nơi Thẩm Đình Vũ ở5.
Tay Thẩm Đình Vũ đang cầm ly rượu vang đỏ, Chu Kỳ chỉ thấy nửa mặt của cậu ta, ngược sáng nhưng vô cùng đẹp đẽ
Không cần phải nghĩ nhiều, Chu Kỳ biết tiếp theo họ sẽ làm gì
Thậm chí Chu Kỳ còn nghi ngờ, những người phụ nữ ngoài kia có phải ai ai cũng đã qua tay Thẩm Đình Vũ rồi không
Bởi vì đêm qua Thẩm Đình Vũ đã đưa rất nhiều người phụ nữ lên đó, cho nên nhân viên phục vụ tưởng rằng Chu Kỳ giống như mấy cô gái mà Thẩm Đình Vũ gọi tới
Thế nhưng thấy Chu Kỳ có vẻ quý phái, nhìn không hề giống với những cô gái kia, nên nhân viên cũng do dự khẽ gật đầu:
Đúng..
anh Thẩm đang ở trên tầng, nhưng mà nếu cô muốn tìm anh ấy thì cô phải để tôi hỏi anh ấy xem sao, tôi mới có thể cho cô lên đó được.
Chu Kỳ liếc mắt, đẩy nhân viên phục vụ ra rồi gõ gót giày
cọc cọc cọc
đi về hướng cầu thang
Nhân viên phục vụ không còn cách nào khác, tuy Thẩm Đình Vũ đã dặn trước là không được cho ai lên, thế nhưng Chu Kỳ là phụ nữ nên có lẽ Thẩm Đình Vũ cũng không nói gì đâu
Nên nhân viên phục vụ không tiếp tục gọi Chu Kỳ lại nữa, chỉ lắc đầu rồi tiếp tục làm việc.
Còn Thẩm Đình Vũ quay đầu nhìn thấy Chu Kỳ, lại đẩy người phụ nữ đó ra một cách vô thức, cảm giác giống như là bị bạn gái bắt gặp.
Khi cậu ta kịp phản ứng thì lại thấy kỳ lạ, không hiểu mình lo lắng điều gì
Còn người phụ nữ kia đương nhiên không ngờ Thẩm Đình Vũ lại đẩy mình ra, sững sờ, phát hiện ánh mắt của họ nhìn nhau không ổn, đành vội vã rời khỏi căn phòng đó
Khi bước tới bên cạnh Chu Kỳ, cô ta lại nghe thấy Chu Kỳ khẽ nói:
Anh không sợ sẽ bị lây bệnh gì đó sao?
Cô...
Người phụ nữ hất hàm nhìn Chu Kỳ:
Cô nói chuyện dễ nghe một chút không được sao, không phải cô cũng chỉ như vậy thôi sao?
Không cần Chu Kỳ mở miệng phản bác lại, Thẩm Đình Vũ đã khẽ gằn giọng:
Cút!
Người phụ nữ ấy giống như bị giẫm phải đống phân, nhìn Thẩm Đình Vũ, lại không dám chọc giận Thẩm Đình Vũ đành phụng phịu đi ra ngoài
Môi mỏng của Thẩm Đình Vũ khẽ cong lên, đôi lông mày khẽ trở lên dịu dàng, nhìn Chu Kỳ:
Em tới tìm tôi thì nói trước với tôi một tiếng, bây giờ nhìn thấy cảnh không hay này, không phải là rất lúng túng sao?
Chu Kỳ lạnh lùng cười, khẽ xoa mũi rồi xua tay, nhìn Thẩm Đình Vũ vô cùng đáng ghét:
Đừng qua đây, đừng khiến tôi buồn nôn.
Thẩm Đình Vũ không hề tức giận, lông mi khẽ chớp, ngoan ngoãn lùi lại phía sau:
Được, tôi không bước đến, hay là tôi đi tắm rửa sạch sẽ rồi nói chuyện với em?
Không cần.
Chu Kỳ khẽ liếc nhìn Thẩm Đình Vũ, trên cổ và trên cơ thể cường tráng của cậu ta đâu đâu cũng toàn cầu hôn.
Chuyện này khiến Chu Kỳ không hề vui vẻ gì, nhưng bây giờ không phải là lúc tức giận về chuyện này, giọng điệu cô ta cũng trở lên lạnh lùng:
Thẩm Đình Vũ, rốt cuộc anh có ý gì?
Sao cơ?
Trên gương mặt của Thẩm Đình Vũ vẫn mang nét cười đểu cáng, nhìn tình hình bên ngoài:
Ý em là tôi gọi nhiều gái tới đây nên em tức giận chứ gì?
Hứ!
Chu Kỳ cười lạnh lùng:
Anh chơi bời thì có liên quan gì tới tôi? Tôi nói là, anh muốn hại Chu thị để làm gì?
Em gái em nói với em sao?
Thẩm Đình Vũ biết Chu Kỳ không hề quan tâm tới chuyện của công ty, nghe giọng điệu của cô ta có vẻ đã biết hết tất cả, có lẽ là Chu Du đã nói.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.