Chương 680: Cớ gì phải cao thượng thế


Cớ gì phải cao thượng như thế?

Thấy lòng Thanh Chấp bắt đầu hơi dao động, giống như lời Lộ Trạch, đối với Bạch Nhược Y mà nói, c8uộc sống trong năm năm qua thật sự không tốt hay sao? So với tác hợp cho hai người Bạch Nhược Y và Thẩm Đình Thâm, có phải duy trì tình3 trạng hiện giờ sẽ khiến bốn người hạnh phúc hơn hay không? Ai cũng là người trần mắt thịt, Thanh Chấp dao động là chuyện hoàn toàn hợp9 lý.

Tóm lại cứ như vậy đi.
Cho dù Thẩm Đình Thâm không thể kết hôn với tôi, ít nhất tôi có khả năng làm truyền thống của thành phố H đưa tin như vậy.
Lộ Trạch giơ tay vỗ lên vai Thanh Chấp.
Cô có thể trở lại thành phố H, trở lại bên cạnh Thẩm Đình Thâm.

Các người vẫn muốn về Trung Quốc ư?
Lộ Trạch khó hiểu, nếu họ có thể trở lại Trung Quốc từ sớm, tại sao năm năm nay Bạch Nhược Y chẳng có một tin tức nào?
Ừ.
Thanh Chấp gật đầu, trong lòng có cảm giác vừa thoải mái vừa không cam lòng.
Bây giờ Lộ Trạch chỉ một lòng muốn Thẩm Đình Thâm thuộc về một mình cô ta mà thôi.

Nếu không đề cập tới Bạch Nhược Y, có lẽ tôi rất quan trọng với anh ấy.
Lộ Trạch khẽ nói, giọng nhẹ nhàng trôi nổi trong gió đêm như nói mê.
Anh thích Bạch Nhược Y đúng không?

Có quan trọng không?
Cuối cùng Thanh Chấp xoay người lại, híp đôi mắt hẹp dài và lạnh nhạt đánh giá người phụ nữ trước mắt,
Tôi thích Nhược Y có quan trọng không? Quan trọng là năm năm nay cô ấy không hạnh phúc.
Tôi hy vọng cô ấy có thể hạnh phúc.
Cặp lông mày mảnh của Lộ Trạch khẽ cau lại, như thể cô ta không thể tưởng tượng được suy nghĩ của Thanh Chấp,
Cho dù hạnh phúc của cô ta do Thẩm Đình Thâm mang lại, anh cũng cảm thấy không sao ư? Nhưng các người đều đã có con với nhau rồi, tại sao anh còn muốn để Bạch Nhược Y trở lại bên cạnh Thẩm Đình Thâm?

Cô ấy không vui vẻ.
Thanh Chấp cố chấp lặp lại, dường như chuyện này là suy nghĩ duy nhất trong lòng anh.

Ha ha.
Lộ Trạch cười lạnh lùng, nhìn Thanh Chấp như nhìn đồ thiểu năng trí tuệ,
Nhìn cô ấy ra đi, trong lòng anh không khó chịu sao? Tất cả mọi người cùng lắm đều chỉ muốn có được người mình yêu mà thôi, anh cần gì phải cao thượng như vậy?
Đây là cao thượng ư? Thanh Chấp nhíu mày suy ngẫm, chẳng lẽ yêu một người không phải là hy vọng cô ấy hạnh phúc sao? Quan trọng nhất là, Thanh Ly cũng không phải con của mình và Bạch Nhược Y.
Thấy Thanh Chấp im lặng, Lộ Trạch lại cười nhẹ rồi bước thêm một bước đến gần anh ta,
Nhưng hôm nay tôi thấy khi anh nhìn Thẩm Đình Thâm, nét căng thẳng trên mặt không thể hiện sự rộng lượng giống như lời anh nói nhỉ? Tôi thấy anh vẫn đừng nên để cho họ gặp gỡ thì hơn.

Ít nhất không phải một mình cô ta chiến đấu hăng hái, ít nhất nếu làm thế này, xác suất thắng sẽ cao hơn.
Thanh Chấp không nói thêm gì nữa mà cao ngạo xoay người, rời khỏi tầng thượng trong ánh nhìn chăm chú của Lộ Trạch.
Là của cô thì chính là của cô, không phải của cô thì có thể nào cũng không phải.
Mặc dù hôm nay thật sự là tôi không muốn cho hai người họ gặp nhau.

Phải không?
Giọng điệu của Thanh Chấp càng lạnh lẽo hơn, cặp kính gọng bạc phản chiếu màn đêm bất tận, đôi mắt dưới tròn6g kính lóe lên, ngầm gợn sóng,
Nhưng sau khi chúng tôi xong việc ở nước Pháp, Nhược Y vẫn muốn về tìm Thẩm Đình Thâm, đây không phải v5iệc tôi có thể khống chế.
Tất cả mọi chuyện đều đã kết thúc, phía Đằng Y đều giải quyết xong rồi.
Bây giờ chỉ chờ anh ta xử lý xong chuyện của trang trại để bàn giao cho Đẳng Y là Bạch Nhược Y có thể tự do.
Thanh Chấp do dự trong chốc lát rồi gạt bàn tay Lộ Trạch đang vỗ vai mình ra,
Chuyện ở nước Pháp tôi cần khoảng nửa tháng nữa để xử lý.
Nửa tháng sau cô ấy sẽ trở về, đến lúc đó xem bản lĩnh của cô.

Vậy coi như anh đồng ý rồi nhé.
Lộ Trạch cười, nụ cười kia như thở phào nhẹ nhõm.
Bạch Nhược Y chưa bao giờ yêu cầu Thanh Chấp làm gì cho cô.
Nghĩ đến đó, khóe miệng Thanh Chấp cong lên tự giễu.
Bị Lộ Trạch chỉ thẳng ra nỗi lòng của mình, Thanh Chấp cảm thấy hơi không vui, muốn mở miệng phản bác cô ta.
Tuy nhiên, nhất thời anh ta không nghĩ ra được lời gì để phản bác.

Trước đây có người cầm chân cô ấy, bây giờ người kia không muốn cầm chân cô ấy nữa, cho nên cô ấy được tự do.
Thanh Chấp thờ ơ nhìn phương xa, một bàn tay khác rũ ở bên người vô thức siết chặt nắm đấm.
Cho nên, cô đã được tự do.
Sau đó chờ lúc Bạch Nhược Y trở về, hai người họ gặp nhau và phát hiện đối phương đã lập gia đình từ lâu.
Lúc ấy, bọn họ sẽ không có chuyện xưa gì nữa.
Nghe vậy, lông mày Thanh Chấp nhếch lên, ánh mắt nhìn Lộ Trạch ngờ vực,
Nghe giọng điệu của cô cứ như cô rất quan trọng với Thẩm Đình Thâm nhỉ, còn có thể nghĩ cách để anh ta kết hôn với cô?
Mắt Lộ Trạch hơi rũ xuống, thật ra trong lòng cô ta không nắm chắc gì cả.
Vì đúng là lúc vừa mới nhìn thấy Thẩm Đình Thâm, Thanh Chấp vô thức không muốn cho bọn họ gặp nhau.
Không sai, có lẽ Thanh Chấp cũng không phải người cao thượng như vậy.

Bây giờ cô nói gì với tôi cũng vô ích, sớm hay muộn Nhược Y cũng phải về thành phố H.
Chẳng lẽ tôi yêu cầu cô ấy, uy hiếp không cho cô ấy trở lại thành phố Hư?
Vẻ mặt Thanh Chấp bất đắc dĩ và bực bội,
Loại chuyện này không phải là thứ mà cô và tôi có thể kiểm soát.
Cô ta đã nói với Thanh Chấp rất rõ ràng rồi.
Chỉ cần Thanh Chấp gật đầu đồng ý, hai người kết hợp khiến Bạch Nhược Y và Thẩm Đình Thâm hết hy vọng về nhau là được.
Nhưng sớm hay muộn tôi cũng sẽ phải buông tay, chẳng qua là vấn đề thời gian dài hay ngắn thôi.

Có thể kiểm soát được.
Lộ Trạch nhận ra Thanh Chấp cũng muốn giữ Bạch Nhược Y ở bên cạnh nên nháy mắt đã nảy ra một kế,
Bây giờ anh và Bạch Nhược Y cũng đã kết hôn, cũng có con rồi.
Chỉ cần tôi đưa Thẩm Đình Thâm trở lại Trung Quốc, nghĩ cách để anh ấy kết hôn với tôi.

Vậy tại sao không quay về từ sớm?
Lộ Trạch nghiêng đầu tới và nhìn chằm chằm sườn mặt của Thanh Chấp.
Mặc dù cô ta tò mò Bạch Nhược Y đã làm gì trong năm năm qua, nhưng cô ta quan tâm vấn đề Bạch Nhược Y trở lại với Thẩm Đình Thâm hơn.
Lộ Trạch đã tưởng tượng đến cảnh đó vô số lần, thậm chí nó còn là cơn ác mộng của cô ta.

Không được!
Khóe mắt Lộ Trạch lóe lên ánh sáng hoảng loạn, ngón tay mảnh khảnh bấm sâu vào lòng bàn tay,
Không thể để cho hai người họ gặp mặt.
Lộ Trạch có vẻ càng bất an hơn.
Vì vậy theo ý Thanh Chấp là Bạch Nhược Y sẽ nhanh chóng trở lại Trung Quốc, rất nhanh sẽ gặp lại Thẩm Đình Thâm.
Lúc đi đến cửa phòng của Bạch Nhược Y, vô số suy nghĩ phức tạp trong lòng làm anh ta hơi choáng ngợp.

Anh ta đứng trơ ra ở cửa phòng, giơ tay mà không biết có nên mở cánh cửa này ra không.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thịnh Thế Hôn Nhân.