Chương 2: Giữa Đường Có Người


Bao la bát ngát rừng đậm, một đoàn xe ngựa chậm rãi tiến thẳng về phía trước. Trong đó có một cỗ xe khác với cõi xe khác. Cỗ xe ngựa này có chút quý phái cùng nữ tính, chắc hẳn là cỗ xe của nữ nhân.

Những cỗ xe không có gì bất thường nhưng mà con thú kéo xe thì khác, nó không phải ngựa. Trên người phủ một bộ lân phiến màu đen, tứ khi cứng cáp, cái đầu thù rất kì dị. Nó là Hắc Lân Thú loại thú chuyên dụng cho việc vận chuyển và để cưỡi.

Vừa đi đến một chút thì đột nhiên một Hắc Lân Thú khẽ kêu lên: Ngao...!
Đoàn xe dừng lại, một giọng nói nhẹ nhàng của nữ nhân vang lên: "Thiên thúc có chuyện gì ? Vì sao xe đột nhiên dừng lại ?". Người nam tử Trung niên nghe thế thì trả lời: "Tiểu thư hình như phía trước có người"

Nghe thấy Thiên thúc nói thế nữ hài kia vén màn bước đi ra, cái kia Thế thúc thấy thế vội vàng nói: " Tiểu Thư, thân thể người không tốt, hay đi vào đi, để thúc xử lý cho"

Nghe Thiên thúc nói vậy nữ hài cười nhẹ nói: "Khổ cực thúc rồi. Nói xong y quay vào trong xe, Thiên thúc thấy nàng đã vào trong xe thì từ trên Lưng Hăc Lân Thú đi xuống, tiến lên phía trước xem xét người nằm ở giữa đường.

Hắn tới gần thì phát đó là một thiếu niên tầm mười sáu mười bảy tuổi, trên người mang một bộ y phục là lầm, cái kia Thiên Thúc tới gần kiểm tra một hồi phát hiện hắn còn thở nên bảo mấy người khác vác hắn lên chất trên xe rồi khởi hành.

...

Đoạn đường từ Thanh Linh Sơn đến Thanh Linh Viện còn một đoạn đường khoảng hơn một trăm dặm. Thanh Linh Viện là một tông môn danh tiếng rất lớn, hằng năm đều có người đến đây để có cơ hội làm môn sinh của Viện.

Đoàn người Sở gia cùng là một trong số đó, Sở gia tiểu thư Sở Tiểu Điệp là người được nhận danh ngạch tham gia khảo thí vào viện. Năm đó do phụ thân của nàng cứu giúp một tên đệ tử của Thanh Linh Viện nên mới có thể có danh ngạch khảo thí.


Trong đoàn xe, môt cái cỗ xe nhỏ, trên xe nằm lấy một cái thiếu niên. Thiếu niên kia nhíu nhíu mắt rồi từ từ tỉnh dậy. Hắn từ từ ngồi dậy, đầu có chút đau hắn nhìn xung quanh thấy hơi là lạ.

"Đây là đầu ? " tiếng kêu của cậu ta phát ra khiến nhiều người chú ý. Cái kia Thiên Thúc tiến lại gần cậu ta mỉm cười nói: "Tiểu huynh đệ, tỉnh rồi hả ?"

Đang trong lúc mà mịt thì nghe giobg của người trung niên kia, hắn nhìn lại thì phát hiện những người nay ăn mặc là đồ cổ đại, tứ nói thầm trong lòng " đây là đoàn phim sao trời "

" khụ khụ, ông chú đây là chỗ nào thế ? Sao tôi lại ở đây ? " thiếu niên hỏi người đàn ông trung niên kia một cách bình thường. Thiên thúc cười nói: "Đây là Thanh Linh Sơn phần cuối, chúng ta sắp đến Thanh Linh Viện rồi".

"Thanh Linh Viện ???, có lộn không ta, suốt thời gọi cấp ba đến giờ mình chưa thấy cái viện này rồi còi núi này nữa. Thanh Linh Sơn ? Địa phương nào ?" Thiếu niên lẩm bẩm.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thời Không Du Hành Giả.