Q.5 - Chương 17: Tiêu Dao tán nhân
-
Thốn Mang
- Ngã Cật Tây Hồng Thị
- 3190 chữ
- 2020-05-09 06:54:28
Số từ: 3182
Nguồn : tàng thư viện
Bên ngoài đại điện!
Trần Kiếm Phong, Lỵ Lỵ, Tiểu Kiệt Khắc ba người đứng bên ngoài đại điện tiễn biệt Lý Dương
Không cần đưa tiễn nữa. Lỵ Lỵ, Tiểu Kiệt Khắc, Trần chưởng môn, các người mau trở về đi
Lý Dương quay lại đối diện với ba người, mỉm cười nói.
Nói xong thân hình lập tức ngự giá đao mang phá không bay đi, thân hình dần dần tiêu thất ở phía chân trời.
Bay lượn giữa vô vàn đám mây trắng trên cao. Giờ phút này Lý Dương cảm thấy tâm trạng của mình trở nên rất thoải mái, hắn vừa phi hành vừa ngắm nhìn cảnh đẹp sông núi ở bên dưới.
Bá Vương, người mau giúp ta tìm ra một nơi kín đáo. Ta sẽ chuyên tâm tu luyện
Lý Dương mặc dù có thể dùng thần thức bao phủ cả một vùng đất rộng lớn nhưng hắn cũng không biết nơi nào mới là nơi thích hợp cho việc tu luyện.
Hạng Vũ nếu luận về thần thức thì tại Côn Lôn tiên cảnh tuyệt đối không ai có khả năng so sánh cùng hắn. Thần thức Hạng Vũ một khi quét ra lập tức bao trùm một phạm vi rộng đến vài ngàn ki-lô-mét vuông. Chuyện tìm kiếm nơi thích hợp để tu luyện đương nhiên là Lý Dương muốn Hạng Vũ tiến hành.
Lý Dương, Côn Lôn tiên cảnh thực sự có rất nhiều Tán tiên ẩn dật, hầu hết những người này đều một mình tu luyện, nếu độ kiếp thất bại thì khi đó họ sẽ để lại những tòa động phủ, đó chính là nơi thích hợp cho ngươi tu luyện. Đợi một chút ta sẽ tìm cho ngươi một nơi như vậy.
Hạng Vũ nói xong liền triển khai phóng xuất ra thần thức tìm kiếm.
Lý Dương nghe vậy nhất thời trong lòng cảm thấy vui vẻ:
- Tán tiên lưu lại động phủ, không chừng trong đó còn có rất nhiều bảo bối đây!
Nghĩ vậy, hắn lập tức giảm tốc độ phi hành, chờ đợi kết quả tìm kiếm của Hạng Vũ.
Trải qua thời gian của vài lần hô hấp.
Cách đây 1300 dặm về phía đông có một hẻm núi, đó chính là nơi ở của một Tán tiên lưu lại, ngươi có thể ở trong đó tu luyện.
Dựa theo sự chỉ dẫn của Hạng Vũ, Lý Dương giá ngự đao mang, thân thể tựa như lưu quang, trực tiếp bay tới hẻm núi đó.
Nửa canh giờ sau, Lý Dương đã thấy trước mắt mình hiện ra một sơn cốc.
Trong sơn cốc có một cây cầu nhỏ bắc ngang qua một dòng suối. Kỳ hoa dị thảo mọc khắp nơi trong sơn cốc, quả thật là một nơi bồng lai tiên cảnh.
Lý Dương đáp xuống mặt đất, khẽ liếc mắt quan sát, lập tức phát hiện phía trên cao của sơn cốc, khẽ lệch sang trái một chút có một dòng chữ nổi lên:
Tiêu Dao Tiên Phủ
A! Tiêu Dao động phủ?
Hạng Vũ ngạc nhiên kêu lên.
Lý Dương này, nếu bổn Bá Vương nhớ không sai thì chủ nhân của tòa động phủ này chính là Tiêu Dao tán nhân. Nhưng…. không có khả năng. Không lẽ Tiêu Dao tán nhân lại độ kiếp thất bại? Nơi này như thế nào mà không có một chút khí tức nào của con người?
Hạng Vũ đến đây lập tức phát hiện ra nơi này ít nhất là đã trải qua vài trăm năm không có người lui tới.
Tiêu Dao tán nhân! Người này là ai vậy?
Lý Dương lập tức cảm thấy có chút tò mò đối với vị Tán nhân này.
Hạng Vũ cảm thán nói:
- Người này là một nhân vật mà ngay cả ta cũng phải khâm phục. Thật nghĩ không ra hắn lại độ kiếp thất bại. Ngay cả hắn mà cũng độ kiếp thất bại thì chắc cũng sẽ không có ai có thể vượt qua được cửu trọng thiên kiếp. Hừ…tên Quỷ Cốc Tử quả thật là có vận khí rất tốt, dĩ nhiên cũng là nhờ ‘Thái Cực âm dương đại trận’ hỗ trợ mới có thể độ kiếp thành công.
Lý Dương lập tức trong lòng chấn động. Hạng Vũ là hạng người nào cơ chứ? Tại Ma giới chính là một Ma vương. Tại không gian Côn Lôn tiên cảnh của phàm nhân giới Hạng Vũ cũng được xem là một cao thủ. Hắn căn bản rất xem thường đám người tại Côn Lôn tiên cảnh. Không ngờ bây giờ lại khâm phục một Tán tiên vô danh như vậy.
Năm đó khi bổn Bá Vương xuống nhân gian thì Tiêu Dao tán nhân đã vượt qua lục trọng thiên kiếp. Nhưng tại sao mấy trăm năm nay hắn không quay về động phủ này. Không lẽ đã độ kiếp thất bại. Thật là khó tin. Ngay cả Kim Kiếm tôn giả cũng có thể dễ dàng vượt qua thất trọng thiên kiếp. Hơn nữa Kim Kiếm tôn giả cũng chưa hề vận dụng hết thực lực chân chính của mình. Tiêu Dao tán nhân như thế nào có thể độ kiếp thất bại đây?
Hạng Vũ không ngừng lẩm bẩm trong miệng, trong lòng đầy nghi hoặc. Hiển nhiên trong mắt của Hạng Vũ thì Tiêu Dao tán nhân so với Kim Kiếm tôn giả tuyệt đối lợi hại hơn nhiều. Hắn không tin Tiêu Dao tán nhân lại có thể độ kiếp thất bại.
Bá Vương, chăng lẽ Tán nhân này còn lợi hại hơn Kim Kiếm tôn giả?
Lý Dương lập tức hỏi. Ngày đó từ thần thức của Hạng Vũ mà quan sát thì Kim Kiếm tôn giả thực sự rất lợi hại, tại Thục Sơn kiếm phái chính là đệ nhất cao thủ.
Kim Kiếm tôn giả? Hừ nếu như hắn không có ‘Cửu Thiên kiếm điển’ thì cũng không đủ tư cách để lọt vào mắt ta. Tiểu tử đó tuyệt đối chưa thể so sánh cùng Tiêu Dao tán nhân.
Hạng Vũ hiển nhiên rất coi thường Kim Kiếm tôn giả.
Vượt qua thất trọng thiên kiếp nhưng Kim Kiếm tôn giả trong mắt của Hạng Vũ cũng chỉ là một tiểu nhân vật.
Ây! Khả năng là Tiêu Dao tán nhân này đã đi đến một địa phương khác. Bất quá với tính cách của hắn thì hắn là một người không thích đi ra bên ngoài. Thật không hiểu nổi!.
Hạng Vũ thật sự không tin là Tiêu Dao tán nhân lại có thể độ kiếp thất bại.
Nếu như Tiêu Dao tán nhân không có khả năng độ kiếp thất bại thì chỉ có thể giải thích là người này đã rời khỏi nơi đây, đi đến một địa phương khác mà thôi. Nhưng dựa vào sự hiểu biết của Hạng Vũ thì vị Tán nhân này không hề thích rời khỏi nơi tu luyện của mình. Vậy có thể giải thích như thế nào đây??
Không lẽ bản tính của Tiêu Dao tán nhân đã thay đổi?
Hạng Vũ tự nhủ trong lòng như vậy,
Bá Vương, Tiêu Dao tán nhân thực sự lợi hại như thế nào?
Lý Dương nghe Hạng Vũ nói như vậy, nhất thời trong lòng đối với nhân vật này càng thêm tò mò.
Hạng Vũ cảm thán nói:
- Tiêu Dao tán nhân có thể tính là một nhân vật truyền kỳ. Bổn Bá Vương đối với chuyện năm xưa của hắn cũng chỉ biết tiếc cho hắn mà thôi. Tiêu Dao tán nhân thiên tư của hắn vốn không cao, tu luyện cũng rất chậm. Tu luyện ngàn năm mới có thể độ kiếp, hơn nữa độ kiếp thất bại trở thành Tán tiên.
Tu luyện ngàn năm mới có thể độ kiếp! Hơn nữa lại thất bại trở thành Tán tiên!
Lời này vừa nói ra, Lý Dương nhất thời cảm thấy sững sờ. Ngàn năm mới độ kiếp, tốc độ này quả thật là quá chậm. Ngay cả một tu chân giả bình thường cũng chỉ cần mấy trăm năm tu luyện là có thể độ kiếp. Một người như vậy làm sao có thể xem là truyền kỳ nhân vật, có thể để cho Hạng Vũ phải khâm phục?
Lý Dương nhất thời trong đầu cảm thấy nghi hoặc.
Hạng Vũ tiếp tục nói:
- Lý Dương, chưởng môn nhân của Thục Sơn kiếm phái Trần Kiếm Phong yêu một người con gái dị tộc. Tiêu Dao tán nhân này cũng đồng dạng như vậy cùng một nữ tử dị tộc luyến ái lẫn nhau. Nữ tử đó chính là một tu yêu giả tên là Ti Cơ.
Yêu nữ tử dị tộc Ti Cơ, ban đầu không ai biết chuyện này. Tuy nhiên sau đó không biết vì sao chuyện này bị phát hiện, Ti Cơ bị tu tiên giả giết chết. Nếu như chuyện này không bị phát hiện, phỏng chừng hắn đã cùng với người con gái kia đã có thể sống với nhau một cuộc sống yên ổn. Nhưng cuối cùng Ti Cơ lại bị 4 tu tiên giả vây công giết chết. Hắn đã trực tiếp giết chết 4 tu tiên giả này báo thù cho Ti Cơ, đồng thời mượn chuyện này công bố cho mọi người biết Ti Cơ chính là người mà hắn yêu thương nhất.
Chỉ cần dựa vào điểm này cũng đủ để hắn lọt vào mắt của bổn Bá Vương.
Hạng Vũ nói như thể được lọt vào mắt của hắn là một chuyện rất đáng tự hào.
Lý Dương nghe xong, đối với sự tình năm đó của Tiêu Dao tán nhân cũng có chút đồng cảm.
Yêu một người con gái dị tộc, cơ hồ tất cả người tu tiên đều không bỏ qua chuyện này, mặc dù không phải là ai cũng vây công truy sát nhưng Tiêu Dao tán tiên năm đó đích thực là đã bị cô lập. Khi sự tình này lộ ra, hắn đã bị tu tiên giả cô lập, đồng thời bốn vị tu tiên giả dẫn theo mấy trăm đệ tử đã truy sát hắn. Đây chính là khởi đầu của một câu chuyện truyền kỳ.
Nói đến đây Hạng Vũ bắt đầu trở nên kích động.
Bốn vị tu tiên giả cùng chúng đệ tử truy sát, trong đó có không ít Đại Thành kỳ cao thủ, trong khi Tiêu Dao tán nhân lúc đó chỉ là một Tán tiên chưa thể vượt qua nhất trọng thiên kiếp, tương đương với Tán tiên yếu nhất. Thế nhưng trong vòng 3 năm, Tiêu Dao tán nhân đã tiêu diệt toàn bộ lực lượng truy sát mình, không chừa một ai. Hơn nữa đều là quang minh chính đại hạ sát đối thủ!
Lời này vừa nói ra, Lý Dương nhất thời cảm thấy vô cùng kinh ngạc.
Tiêu Dao tán nhân lúc đó chỉ là một Tán tiên ngay cả nhất trọng thiên kiếp cũng không thể vượt qua. Như thế nào một Tán tiên như vậy có thể trực tiếp đối diện tiêu diệt cả một tông phái.
Như thế nào có thể như vậy???
Lý Dương thật sự khó có thể tin vào điều này.
Cho dù Tiêu Dao tán nhân dựa vào phi đao nhập đạo cũng không thể có khả năng này. Dù sao đối phương của hắn cũng có thực lực của Đại Thành kỳ cao thủ, hơn nữa còn kéo theo đệ tử của một tông phái.
‘Kiếm Chi Bi Sát’, ‘Hồng Trần luyện tâm khúc’. Đây chính là 2 đại tuyệt chiêu giúp hắn tung hoành tại Côn Lôn tiên cảnh.
Hạng Vũ cảm thán mà nói.
‘Kiếm Chi Bi Sát’ một khi xuất ra thì trong vòng phạm vi vài dặm xung quanh sẽ trở nên thiên hôn địa ám, nếu tâm thần không mạnh mẽ sẽ bị kiếm của hắn giết chết.
Hạng Vũ đối với ‘‘Kiếm Chi Bi Sát’’ hiển nhiên rất là coi trọng.
‘‘Kiếm Chi Bi Sát’’ này là như thế nào?
Lý Dương lập tức hỏi.
Hạng Vũ nói:
- ‘Kiếm Chi Bi Sát’ vốn là kiếm quyết vận dụng, dung nhập tâm trạng cực độ bi thương vào trong kiếm quang. Kiếm quang này cũng tương tự như đao mang của phi đao, mang theo tâm trạng cực độ bi thương dung hòa thành nhất thể, hình thành một uy lực rất lớn, tuyệt đối vượt quá sự tưởng tượng của thường nhân.
Lý Dương trong lòng khẽ chấn động. Cường giả quả thật là rất nhiều, người này có thể mang theo sự bi thương trong lòng dung nhập vào kiếm quang, điều này thực sự làm cho người ta cảm thấy có một chút khó tin.
‘Kiếm Chi Bi Sát’ xuất ra mang theo tâm trạng cực độ bi thương. Trong phạm vi công kích sẽ làm cho đối phương tâm tư hoảng loạn, nếu tinh thần không đủ kiên định sẽ lập tức bị giết chết.
Lý Dương nhất thời hít sâu một hơi. ’Kiếm Chi Bi Sát’ quả thực quá lợi hại.
Hạng Vũ tiếp tục nói:
- Nhưng mà thật ra ‘Hồng Trần luyện tâm khúc’ mới thật sự là biến thái.
Nghe như vậy, Lý Dương chỉ còn cách trợn tròn mắt mà ngạc nhiên. ’’Kiếm Chi Bi Sát’’ đã lợi hại như vậy, không nghĩ ra ‘Hồng Trần luyện tâm khúc’ dường như còn lợi hại hơn nhiều.
Ngay cả bổn Bá Vương năm đó thực lực so với Tiêu Dao tán nhân mạnh hơn rất nhiều nhưng cũng phải mơ tưởng tới công pháp ‘Hồng Trần luyện tâm khúc’. Bất quá Tiêu Dao tán nhân tâm tính cao ngạo, ngoại nhân căn bản không có cách nào tiếp cận. Ngay cả bổn Bá Vương mà hắn cũng không chịu truyền thụ cho ta loại công pháp tu luyện này.
Hạng Vũ đối với chuyện này dường như có một chút tức giận trong lòng.
Hiển nhiên năm xưa Hạng Vũ đã gặp Tiêu Dao tán nhân, cũng muốn tu luyện ‘Hồng Trần luyện tâm khúc’ nhưng đã bị cự tuyệt.
Lý Dương thật sự ngạc nhiên. Hạng Vũ đối với công pháp tu luyện của chính mình là do Xuy Vưu truyền lại, tuyệt đối chính là Ma giới đính cấp công pháp. Không nghĩ ra lại còn có khát vọng tu luyện ‘Hồng Trần luyện tâm khúc’.
Bá Vương, công pháp này uy lực lợi hại như thế nào?
Lý Dương khẽ hỏi.
Hạng Vũ cười to, đoạn nói:
- Hồng Trần luyện tâm khúc căn bản không phải là một phương pháp tu luyện công lực mà là một loại bí pháp tu luyện tâm cảnh.
Lý Dương lúc này đã minh bạch tại sao Hạng Vũ lại muốn có được bí pháp này như vậy.
Tâm cảnh!
Tu tiên giả vốn coi trọng nhất là tâm cảnh. Nếu tâm cảnh yếu nhược thì tốc độ hấp thu thiên địa linh khí sẽ rất chậm, hơn nữa xác suất độ kiếp thất bại cũng sẽ rất cao
Tâm cảnh cao thì có thể dễ dàng khống chế năng lượng trong cơ thể, tốc độ tu luyện sẽ rất nhanh chóng. Tâm cảnh cao cũng đại biểu cho tiềm lực cao. Đạt tới cảnh giới viên mãn cũng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
Tu luyện tâm cảnh? Điều này sao có thể được? ‘Ma Thần Lục Tuyệt’ dựa vào sự thấu hiểu của thiên đạo tự nhiên mới có thể đề cao tâm cảnh. ’Hồng Trần luyện tâm khúc’ như thế nào có thể đề cao được tâm cảnh?
Lý Dương cảm thấy có điểm khó hiểu.
Hạng Vũ lắc đầu nói:
- Ta cũng không rõ ràng lắm. ’Hồng Trần luyện tam khúc’ chính là một bản nhạc …Tiêu Dao tán nhân tâm tính cao ngạo thích sự cô độc, ngoại nhân không ai tiếp cận được, ngay cả bổn Bá Vương hắn cũng không để ý đến. Cho nên bí pháp này ta cũng không thông hiểu cho lắm.
Bất quá năm đó bổn Bá Vương gặp được người này thì hắn đã vượt qua lục trọng thiên kiếp. Công lực chỉ là tiếp cận La Thiên thượng tiên nhưng tâm cảnh tu vi đã đạt tới cảnh giới của Cửu Thiên huyền tiên. So với bổn Bá Vương cũng tương đương nhau. Mẹ nó! bổn Bá Vương tu luyện ‘Ma Thần Lục Tuyệt’ vốn nghĩ là độc tôn không ngờ lại có người tâm cảnh tương đương với bản thân. Thật là bực bội, muốn nhìn cho ra ‘Hồng Trần luyện tâm khúc’ là cái gì.
Cửu Thiên huyền tiên chính là cùng cấp bậc với Ma Vương. Năm đó Tiêu Dao tán nhân công lực mới chỉ là La Thiên thượng tiên nhưng tâm cảnh đã đạt tới Cửu Thiên huyền tiên. Chênh lệch giữa công lực và tâm cảnh quả thật rất khủng khiếp. Không trách được Hạng Vũ rất có tham vọng đối với ‘Hồng Trần luyện tâm khúc’ như vậy.
Bá Vương, người nói hai bộ tuyệt đại đính cấp bí pháp này là từ đâu mà Tiêu Dao tán nhân có?
Lý Dương lập tức dò hỏi.
Dựa theo lý giải của Lý Dương thì Tiêu Dao tán nhân hạnh vận thật lớn, vô tình tìm thấy bí quyết tu luyện của Tiên giới siêu cấp cao thủ.
Hạng Vũ cảm thán nói:
- Hừ.. hai đại công pháp này không lẽ do hắn sáng tạo ra? Mẹ nó …. một Tán tiên có thể sáng tạo ra công pháp như vậy, bổn Bá Vương quả thật là không thể bằng.
Hắn tự sáng tạo ra?
Lý Dương hỏi lại.
Hạng Vũ khẽ mắng:
- Tên gia hỏa này làm sao có thể sáng tạo ra một loại công pháp tương đương với Ma giới đính cấp công pháp được. Một Tán tiên có thể sáng tạo ra công pháp tu luyện tâm cảnh quý giá như vậy thì bổn Bá Vương còn chút mặt mũi nào nữa chứ!
Bá Vương, người nói một nhân vật như thế, sao lại không thể vượt qua Tán tiên thiên kiếp nhỉ?
Lý Dương đột nhiên nghĩ đến một nhân vật khủng bố như vậy mà ngay cả Tán tiên thiên kiếp cũng không thể vượt qua?
Hạng Vũ cũng nghi hoặc nói:
- Ta vẫn cảm thấy kỳ quái. Tên gia hỏa này theo như tính toán của ta thì cũng là một nhân vật có thể so sánh với gia gia Lý Tầm Hoan của ngươi. Như thế nào lại độ kiếp thất bại! Nhưng thật sự thì động phủ này đã mấy trăm năm không ai lui tới. Nếu hắn không chết thì đã đi đâu?