Q.7 - Chương 5: Tuyết
-
Thốn Mang
- Ngã Cật Tây Hồng Thị
- 3088 chữ
- 2020-05-09 06:54:47
Số từ: 3080
Nguồn : tàng thư viện
Bên ngoài hắc ma thành, vô số đá ngầm, san hô dưới đáy biển
"Tu luyện ở địa phương nào bây giờ?" Lý Dương liếc mắt nhìn lại, trong lúc nhất thời không có chủ ý, đột nhiên con mắt Lý Dương sáng ngời "Ta thiếu chút nữa đã quên độn thuật rồi, dùng độn thuật tiến sâu xuống dưới đất, tuỳ tiện tìm một địa phương tu luyện là được?"
Lí dương lúc này đang đứng cạnh một dải đá ngầm, liền thi triển độn thuật, tùy tiện tiến vào một dải đá ngầm, tìm một nơi có nhiều động, đá mềm để bắt đầu tiềm tu.
Hây! Năng lượng trong cơ thể bộc phát, hàng ngàn hàng vạn năng lượng trong cơ thể của Lý Dương bộc phát mạnh mẽ, bãi đá ngầm dưới đáy biển bị bộc phá, tạo thành một khoảng không gian nhỏ đủ để cho ba người ngồi, Sau khi bố trí cấm chế, Lí Dương liền nhanh chóng xếp bằng ngồi xuống tu luyện
" Bảy ngày sau, tin tưởng rằng đao phách nhất định sẽ đại công cáo thành, đến lúc đó ta cũng không cần như thế này." Lý Dương tự cười giễu cợt, đồng thời toàn thân vận chuyển đao phách trong cơ thể, Âm Dương Đao Phách phân ra hợp lại, không ngừng phun ra nuốt vào đao mang. Đao mang từ đao phách này tiến vào đao phách kia, cứ như vậy hai đao phách qua lại phun ra nuốt vào lẫn nhau.
Lý Dương à, cuối cùng thất bại rồi, ha ha, tiểu tử nhà ngươi đã có khả năng nhận thức được sự yếu kém của mình rồi hả.
Trong đầu Lí Dương, âm thanh của Hạng Vũ vang lên!
Lý Dương sửng sốt, tức thì tự cười giễu cợt.
Ta lần đầu tiên, lần đầu tiên bị đánh bại bởi một chưởng, có lẽ những năm trước của cuộc đời ta không có nhiều tủi nhục như bây giờ, tại Côn Luân tiên cảnh, cho dù gặp phải cao thủ, cũng có nghĩa phụ ở bên cạnh ta, nhưng lần này, đao phách của ta không thể động được, lực công kích không cao, cùng Hàn Phong chênh lệch thật sự là quá lớn!
Hạng Vũ tán thưởng nói:
Ha ha, tiểu tử ngươi tuy như thế nhưng cũng nhận thức được rồi, nhưng chuẩn xác mà nói, tiểu tử ngươi không hiểu quy tắc xử sự của Ma giới!
Quy tắc xử sự?
Lí Dương cười nói:
Không phải cường giả vi tôn sao?
Hạng Vũ tiếp tục nói:
Cường giả vi tôn, đúng, ngươi nói chính xác, quy tắc xử sự của Ma giới chính là cường giả vi tôn, nhưng ngươi còn chưa chính thức nhận biết được, sau câu cường giả vi tôn còn một câu chính là
người yếu hèn mọn
!
Người yếu hèn mọn?
Lí Dương trong lòng chấn động!
Biết mình sai ở chỗ nào chưa?
Hạng Vũ cười nói.
Lý Dương hiểu ra vấn đề nói:
Người yếu hèn mọn, đúng vậy, ta chỉ nhớ kỹ cường giả vi tôn, nhưng ta lại quên mất, người mạnh là tương đối, cùng Hàn Phong so với Âm Dương Đao Phách của ta còn chưa có đại thành nên ta chính là người yếu. Thân là người yếu, ta căn bản không có quyền khiêu chiến hắn, nhưng ta còn ở trước mặt hắn cuồng vọng!
Lý Dương cười khổ.
Đúng vậy, thân là người yếu, ngươi đối với người mạnh chỉ có hai cái biện pháp. Biện pháp thứ nhất, gặp phải người mạnh, thì phục tùng theo họ. Biện pháp thứ hai, chính là chạy! Ma giới cũng có không ít người cao ngạo, bọn họ gặp phải một đám người mạnh, không muốn chịu khuất tất, chính là tránh xa ra.
Lý Dương con mắt sáng ngời.
Đúng vậy, Phách Vương ngươi nói không sai, lúc đầu trong khi Hàn Phong cùng ta động thủ, ta nên lập tức điều khiển Thanh Vân tránh đi. Không nên liều mạng công kích hắn, nên ta bị đánh là không oan!
Lý Dương trong lòng chợt hiểu rõ ràng.
Quỷ giới, Chuyển Luân Vương ở trong Chuyển Luân Thành, Chuyển Luân Vương là thuộc hạ của Quỷ giới Nghiệp Đô đại đế, một trong Thập Điện Diêm Vương có quyền cao chức trọng, Chuyển Luân Thành cũng là một siêu cấp đại thành.
Giờ phút này, Tiên giới Lê Sơn Lão Mẫu đang cùng Quỷ giới Nghiệp Đô đại đế kết bạn đồng hành.
Nghiệp Đô đại đế chính là thủ lĩnh của Quỷ giới, là một đế vương tốt, Thập Điện Diêm Vương cũng là cấp dưới, địa vị tôn sư, Quỷ giới không có người nào có thể tiếp cận. Trong lục giới, Quỷ giới cùng Minh giới đều không có nhân vật cấp bậc Đại Tôn, cho nên Quỷ giới phụ thuộc Tiên giới, Minh giới phụ thuộc Ma giới.
Nghiệp Đô đại đế tương đương với thực lực của Tiên Đế hậu kỳ, tả hữu hai bên cũng thuộc hàng Quỷ giới đệ nhất cao thủ, cũng là người có quyền chí cao.
Lê Sơn Lão Mẫu, trong Tiên giới là nhân vật có cấp bậc Tiên Đế hậu kỳ, đồng thời cũng là nữ lưu duy nhất trong lục giới có thực lực Tiên Đế hậu kỳ, ở phía trên cũng chỉ có duy nhất Nữ Oa là Yêu giới Đại Tôn.
Lê Sơn Lão Mẫu là nữ nhân, tu luyện công pháp chí âm, mà người của Quỷ giới vốn thuộc về âm nên khi tu luyện tốc độ tu luyện nhanh hơn gấp bội, cho nên thuộc hạ của Lê Sơn Lão Mẫu có không ít là Quỷ Tiên. Lần này, bà cùng Nghiệp Đô đại đế muốn đến Quỷ giới dạo chơi, đồng thời cũng vì thu nhận đệ tử mà đến.
Đại đế, Chuyển Luân Thành so với lão bà tử ta đến lần trước lớn không ít, người cũng hơn rất nhiều.
Lê Sơn Lão Mẫu diện mục nhìn thì hài hòa, bộ dáng luôn mỉm cười, nhưng lão thái bà này tại Tiên giới địa vị thuộc thượng tầng, thật không có mấy người nghĩ có thể so sánh được. Mặc dù nói về công lực cường đại, trăm triệu năm trước Tiên Đế Thiên Nhàn bởi vì có lục đại phân thân, có thể so với bà ta mạnh hơn, nhưng phía Lê Sơn Lão Mẫu tiên nhân rất nhiều, đệ tử vô số, thế lực cực kỳ to lớn, cùng bà ta so sánh, Thục Sơn Kiếm Phái cùng Thượng Thanh Cung còn xa mới bằng.
Nghiệp Đô đại đế cười nói:
Lão Mẫu, nhân số của Quỷ giới càng ngày càng nhiều, không có biện pháp, trong Phàm Nhân giới người chết quá nhanh, mà người của Quỷ giới nhân thọ rất dài, số người chuyển thế đầu thai đều là hạn chế, Quỷ giới nhân số cũng sẽ càng ngày càng nhiều. Nhưng mà, rất may mắn, Quỷ giới phạm vi thật lớn, không cần lo lắng không có đủ đất sinh sống cho chúng.
Lê Sơn Lão Mẫu gật đầu cười, con mắt nhìn lên có vẻ mị liễu.
Tố Trinh, Tố Tâm các ngươi mang theo một ít đệ tử tiến vào trong Chuyển Luân Thành tuyển một ít nữ đệ tử mau!
Lê Sơn Lão Mẫu mỉm cười nói, bên cạnh có hai vị bạch y nữ tử đi theo lúc này khom người đáp, phía sau xa giá của Lê Sơn Lão Mẫu có hơn trăm nữ đệ tử, giờ phút này có hơn mười người đi theo hai vị thân truyền đệ tử Tố Trinh và Tố Tâm đi đến Chuyển Luân thành.
Nghiệp Đô đại đế cười nói:
Không biết người nào của Chuyển Luân thành may mắn có thể tiến nhập môn hạ của Lão Mẫu đây?
Nghiệp Đô đại đế nói lời này, không phải là có ý gì, bởi vì Quỷ giới phụ thuộc Tiên giới, hơn nữa tài nguyên của Quỷ giới không bằng Tiên giới, luận về tiên đan hay là về công pháp cũng không bằng Tiên giới. Bình thường cao thủ Quỷ giới cùng Tiên giới đồng cấp bậc, thì người Tiên giới lợi hại hơn, Tiên giới cao thủ nhiều như mây dễ dàng là trên Quỷ giới một bậc, bình thường những Quỷ Tiên tiến nhập môn hạ của Lê Sơn Lão Mẫu, sau này địa vị cũng được đề cao không ít.
Đại đế lại nói đùa rồi, trong hàng đệ tử chân truyền của đại đế người nào mà không danh tiếng lẫy lừng, ầy!
Đang nói chuyện bình thường, Lê Sơn Lão Mẫu ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy bầu trời đột nhiên rơi xuống rất nhiều tuyết, tuyết cũng lớn đến hiếm thấy. Đầy trời trắng xóa như lông vũ thiên nga, một đạo lục quang cùng kim quang từ Lê Sơn Lão Mẫu cùng Nghiệp Đô đại đế xuất hiện trên xa giá, tuyết lớn cũng không thể tới gần.
Đột nhiên, Lê Sơn Lão Mẫu con mắt sáng ngời, trực tiếp xuyên qua không gian, bay thẳng đến Chuyển Luân thành…
Trong một khu vực của Chuyển Luân thành. Có một nữ tử tên là
Tuyết
, Tuyết đến Quỷ giới thời gian không dài, nhưng trời sinh đã có linh khí kinh người, tại Quỷ giới học pháp quyết bình thường, tu luyện thập phần nhanh chóng. Tuyết ở khu vực chung quanh thập phần nổi danh, cũng không phải vì tu luyện nhanh, mà là vì
múa
!
Hôm nay, đầy trời tuyết trắng bay.
Tuyết mỉm cười duyên dáng từ chổ ở của mình đi ra, nhìn đầy trời tuyết trắng, trên mặt không chỉ có nụ cười, con mắt ánh lên cái nhìn mị liễu, không nhịn được tại cửa nhà của mình nhảy múa, Tuyết nhảy múa không theo quy tắc gì cả, tất cả đều là dựa theo cảm xúc ở trong lòng.
Hết thảy tùy tâm, dựa vào cảm nhận không thể hiểu được, Tuyết không ngừng nhảy múa.
Nàng thích nhiều tuyết. Nàng tự xưng mình là
Tuyết
, khi tuyết trắng rơi xuống đất, nàng đều cảm nhận được sự ấm áp, phảng phất chính mình vì tuyết mà sinh.
Chung quanh giờ phút này có không ít người của Quỷ giới, bọn họ thích nhìn Tuyết nhảy múa, nói thật, Tuyết vốn cũng không thể xem như khuynh quốc khuynh thành, tại Quỷ giới, mỹ nữ đẹp ( đỉnh cấp ) nhiều không kể xiết, hơn nữa Quỷ nhân rất giỏi thuật biến hóa, đối với bề ngoài của một người cũng không coi trọng lắm.
Chung quanh đó, người của Quỷ giới thích Tuyết nhảy múa, thích vẻ tự nhiên trong lúc Tuyết nhảy múa, hay đúng hơn là xem Tuyết nhảy múa, đó là hưởng thụ tuyệt đối.
Tuyết phảng phất giống như tinh linh, Tuyết tinh linh ở trong đầy trời bông tuyết, mỉm cười, bay múa…
Tuyết rơi hồi lâu rồi dần dần tuyết ngừng rơi.
Đại đế, hài tử thật có nhiều linh khí, đối với tuyết cảm ngộ cao thâm như thế, thật sự rất đặc biệt ta thực không có nghĩ đến đi tới Quỷ giới cũng có được thu hoạch như thế.
Tại không trung Lê Sơn Lão Mẫu mỉm cười quay về Nghiệp Đô đại đế bên cạnh nói.
Lê Sơn Lão Mẫu từ đầu tới cuối vẫn nhìn Tuyết nhảy múa, vẫn đợi cho đến lúc tuyết ngừng.
Lão Mẫu chẳng lẽ người muốn thu cô ta làm chân truyền đệ tử?
Nghiệp Đô đại đế nghe ngữ khí của Lê Sơn Lão Mẫu, cảm nhận được Lê Sơn Lão Mẫu đối với nữ tử tên Tuyết rất là thích thú. Không chỉ có kinh ngạc, Nghiệp Đô đại đế thập phần rõ ràng, Lê Sơn Lão Mẫu như rất lâu trước đây không có thu chân truyền đệ tử, địa vị của chân truyền đệ tử có thể đều là rất cao.
Lê Sơn Lão Mẫu không nói lời nào, trực tiếp xuống xa giá, bay xuống.
Tay cầm quải trượng, Lê Sơn Lão Mẫu liền tới phía trước nơi chổ ở của Tuyết.
Tuyết vừa mới ngừng nhảy múa, nàng cảm thấy tu vi của mình lại đề cao lên một ít, không biết vì sao, mỗi lần theo tuyết nhảy múa qua đi, toàn bộ tu vi lại tăng lên không ít, đây cũng là nguyên nhân khiến nàng tu luyện nhanh chóng.
Hài tử, ngươi tên là gì?
Lê Sơn Lão Mẫu híp mắt hỏi, đi tới trước mặt Tuyết.
Tuyết thấy Lê Sơn Lão Mẫu, mỉm cười trả lời:
Ta gọi là Tuyết, lão bà bà, tại sao trước đây ta không có gặp qua người?
Lê Sơn Lão Mẫu đột nhiên cười, quải trượng tùy ý vung lên một cái, nhất thời bầu trời đột nhiên lại đầy trời tuyết trắng bay, lần này tuyết trắng so với lần trước còn lớn hơn, Tuyết vừa nhìn không chỉ ngạc nhiên mà còn có cảm giác sợ ngây người ra.
Tuyết không nhịn được nhảy múa, cũng quá mức đơn thuần, mặc dù kinh ngạc lão bà bà trước mắt vừa vung quải trượng trên trời tuyết đã rơi xuống, nhưng nàng không thể tiếp tục tưởng tượng sâu hơn nữa, người có thực lực như thế có thể là lão bà bà bình thường sao?
Tuyết thực ra rất muốn nhưng không thể tưởng tượng nữa, hai tay của cô ta hứng lấy bông tuyết, trên mặt tươi cười.
Đột nhiên tuyết ngừng rơi.
Ngươi nguyện ý bái ta làm thầy không?
Lê Sơn Lão Mẫu mỉm cười nói.
Tuyết mặc dù không tưởng tượng nhiều lắm, nhưng cũng biết lão bà bà trước mắt đích thị là cao thủ, động tác thay đổi biến hóa thiên địa với công lực như vậy không chừng chính là người mạnh nhất mà Tuyết gặp qua, Chuyển Luân vương cũng không có được sự lợi hại như thế. Huống chi, Tuyết nhìn thấy vị lão bà bà này lại cảm thấy thân thiết.
Nguyện ý!
Lê Sơn Lão Mẫu vừa nghe nhất thời nở nụ cười:
Ngươi làm thân truyền đệ tử của ta, cũng chính là chữ
Bạch
, ngươi đối với tuyết cảm ngộ cao như thế, vậy sau này gọi ngươi là
Bạch Tuyết
đi.
Chúc mừng Lão Mẫu, đã thu một vị Chân truyền đệ tử.
Nghiệp Đô đại đế cũng đi đến, nhìn Tuyết, hắn cũng cười nói:
Ngươi phúc duyên không sai, đúng rồi phải nói là rất tốt, tương lai của Quỷ giới ta lại có thêm một vị cao thủ, ta cũng không thể quá mức hẹp hòi, viên Huyền Ngưng châu này chính là trung phẩm tiên khí, là vật chí âm, đối với người của Quỷ giới tu luyện phụ trợ càng gia tăng.
Nghiệp Đô đại đế rất là hào phóng, ra tay chính là một viên Huyền Ngưng châu, kỳ thật Nghiệp Đô đại đế cũng hiểu được, đệ tử càng nhỏ, bình thường sư tôn lại càng thích, nhìn thấy bộ dáng của Lê Sơn Lão Mẫu đối với
Tuyết
có thể là rất thích. Nếu đem Huyền Ngưng châu cho Lê Sơn Lão Mẫu, Lê Sơn Lão Mẫu có thể không coi ra gì, nhưng là cho Tuyết, hiệu quả lại tốt hơn rất nhiều.
Tuyết sửng sốt, nhìn hạt châu trong suốt phát ra băng tuyết hàn khí trước mắt, trong lúc nhất thời không dám nhận.
Lê Sơn Lão Mẫu cười nói:
A Tuyết, tiếp nhận đi, không nên phụ lòng một phần tâm ý của đại đế.
Tuyết từ từ khom người xuống, tiếp nhận Huyền Ngưng châu.
Đại đế, ngươi tặng một bảo bối như thế cho đệ tử của ta, sư tôn ta đây không ra tay thì không được rồi.
Lê Sơn Lão Mẫu cười, lập tức vung tay lên, một mảnh lụa dài màu trắng bay dựng lên
A Tuyết,
Phiêu Tuyết Lăng
này chính là lễ vật vi sư cho ngươi.
Giờ phút này, hai vị đệ tử chân truyền của Lê Sơn Lão Mẫu cũng đã về tới.
Chúc mừng sư tôn thu được tiểu sư muội.
Hai vị bạch y nữ tử hướng về phía Lê Sơn Lão Mẫu cười nói.
Lê Sơn Lão Mẫu cũng rất là cao hứng.
Tố Trinh, Tố Tâm, hai người các ngươi chính là sư tỷ, phải chiếu cố thật tốt tiểu sư muội của các ngươi, đừng để cho người khác khi phụ tiểu sư muội của các ngươi.
Lê Sơn Lão Mẫu nói.
Bạch Tố Trinh, Bạch Tố Tâm lúc này gật đầu đáp ứng, lập tức cùng với
Bạch Tuyết ở cùng một chỗ cười nói vui vẻ.
Bên ngoài Hắc Ma thành, dưới một giải đá ngầm.
Lý Dương ngồi xếp bằng trong đó, lúc này bảy ngày đã trôi qua, hàng đạo hàng đạo đao mang tại bên ngoài thân Lý Dương phun ra nuốt vào. Hiển nhiên, Âm Dương Đao Phách tu luyện đã tới thời điểm cuối cùng, một khi hai đao phách chẳng thể phân biệt được lẫn nhau, cũng sẽ là đại công cáo thành.
Hô hô...
Chỉ thấy trong đan điền của Lý Dương, trong Chu Thiên Càn Khôn viên cầu, hai đạo đao phách một trên một dưới, đao mang cùng nhau phun ra nuốt vào, tùy ý biến hóa, giờ phút này hai cái đã chẳng thể phân biệt được lẫn nhau, đã đạt tới trạng thái đại công cáo thành.
Rốt cục cũng đã thành công rồi!
Mắt của Lý Dương vừa mở, trên mặt đã lộ ra nụ cười.
Đao phách bản thể công kích, có thể trực tiếp giết cao thủ cao hơn mình một cấp, hơn nữa
Phá Sơn Liệt Không
, cho dù cao hơn mình hai cấp, cũng không phải không có khả năng giết được!
Lý Dương đao phách một thành, lực công kích nhất thời tăng lên hai cấp bậc.