Q.10 - Chương 24: vô danh
-
Thốn Mang
- Ngã Cật Tây Hồng Thị
- 2930 chữ
- 2020-05-09 06:55:59
Số từ: 2922
Nguồn : tàng thư viện
Khi Lý Dương giết tiểu đội áp giải rồi cứu Thiết Oa Chân Nhân, trên Sư Đà lĩnh đang diễn ra một đại sự là xét xử tộc trưởng Cầu Kim Yêu Đế của Thiết Quắc nhất tộc. Trên Sư Đà lĩnh có hai đại cung điện, một là cung điện của Sư Đà Vương, một là cung điện của Dã Tượng Vương.
Sư Đà Vương và Dã Tượng Vương mặc dù đã là Đại Thánh, nhưng vẫn ở cùng nhau trên Sư Đà lĩnh.
Trong cung điện Sư Đà Vương.
Sư Đà Vương ngồi trên đại điện, những người quan khán ngồi ở một bên. Một Yêu giới cao thủ đang cung kính đứng dưới đài. Với sự uy nghiêm của Sư Đà Vương những người kia không ai dám ngẩng đầu nhìn lên.
Nhìn Sư Đà Vương lúc này trên đầu có ba lọn tóc vàng giống như một cái bờm sư tử. Toàn thân tỏa ra khí thế kinh khủng, vũ lực của Sư Đà Vương rất giống với lộ số của Ngưu Ma Vương, tuyệt đối cường mãnh. Về tốc độ thì không phải là nhanh lắm. Mặc dù Sư Đà Vương có lực lượng cường hãn lại có thần khí Huyễn Long đao có sức nặng gần bằng Liệt Sơn xoa. Nhưng nếu so sánh về lực lượng thì yếu hơn Ngưu Ma Vương một tầng.
Đứng trước Đại Lực Ngưu Ma Vương, dù Sư Đà Vương có cực mạnh cũng bị Ngưu Ma Vương áp chế.
- Nhị đệ, đem Cầu Kim thả ra đi.
Sư Đà Vương nói với Dã Tượng Vương đang đứng ở một bên. Dã Tượng Vương khẽ gật đầu, vung tay lên, một đại hán bị trói chặt trứ lăn ra dưới đại điện. Đại hán trên người bị trói bằng một sợi dây màu đỏ, không cách nào động đậy được.
Dây thừng màu đỏ này trong nháy mắt hóa thành một vệt sáng màu đỏ, bay vào tay Dã Tượng Vương. Chính là thần khí của Dã Tượng Vương Trường Hồng Tác.
Cầu Kim Yêu Đế được cởi trói, vội vàng quỳ xuống, lớn tiếng nói:
- Đại Vương, vì sao phải ra lệnh tru diệt Thiết Quắc nhất tộc của ta. Cầu Kim ta một mạch trung thành với Đại Vương. Trước nay không hề đắc tội với Đại Vương! Đại Vương, xin người tha cho Thiết Quắc nhất tộc!
- Hừ, Thiết Quắc nhất tộc? Ngắm chừng đã chết sạch rồi, cầu xin tha thứ còn có tác dụng quái gì nữa.
Một thanh âm lạnh lùng lãnh khốc vang lên, là do một nam tử gầy gò tóc bạc nói ra. Trên mặt tỏa ra những tia quang mang tàn nhẫn. Đó là một Yêu Đế chánh thức dưới tay Sư Đà Vương, Ngân Nguyệt.
- Chết sạch?
Cầu Kim sửng sốt. Lúc này cũng dùng thần thức phát ra ra. Hắn dùng thần thức điều tra tình hình Thiết Quắc nhất tộc ở Thiết Huyễn sơn. Lúc này, Lý Dương bất quá vừa mới tiêu diệt một tiểu đội, còn chưa kịp dùng Tụ lý Càn Khôn thu lấy Thiết Oa Chân Nhân, cũng chưa tới Thiết Huyễn sơn. Cầu Kim tự nhiên không chú ý đến Lý Dương.
Thi thể! Thi thể Thiết Quắc nhất tộc vương vãi đầy trên mặt đất. Đến cả những đứa trẻ sơ sinh của Thiết Quắc nhất tộc cũng bị ngược sát. Thậm chí có đứa còn bị nướng ăn.
Thiết Quắc nhất tộc với quá khứ huy hoàng nay chỉ còn lại có mấy trăm người mà thôi, thậm chí mấy trăm người này lúc này đang trong thời khắc sắp bị tuyệt diệt.
- Sư Đà Vương, tại sao? Tại sao tiêu diệt Thiết Quắc nhất tộc của ta? Tại sao! Ta Cầu Kim từ xưa tới nay, luôn luôn trung thành tuyệt đối với ngươi. Cho tới bây giờ cũng chưa hề vi phạm bất kỳ mệnh lệnh nào của ngươi, rốt cuộc là tại sao?
Cầu Kim Yêu Đế mắt đỏ bừng, cả người giận run lên. Yêu nguyên lực cường đại trong cơ thể tràn ra, hiển nhiên đã cực kỳ bạo nộ.
Thiết Quắc nhất tộc, mục tiêu duy nhất của Cầu Kim Yêu Đế là bảo toàn cho Thiết Quắc nhất tộc.
Cầu Kim Yêu Đế đột nhiên nhìn về phía Ngân Nguyệt. Lạnh giọng nói:
- Là ngươi, nhất định là ngươi, lần trước Ngân Lang nhất tộc của ngươi có người muốn giết trẻ con của Thiết Quắc nhất tộc để ăn, bị ta phát hiện trực tiếp giết, ngươi hẳn là lấy công báo thù riêng, trước mặt Đại Vương xàm tấu ta!
- Xàm tấu, hừ!
Thanh âm Sư Đà Vương đột nhiên vang lên.
- Cầu Kim, ngươi nghe đây, năm đó Kim Dương Bình (nguyên tác truyện Tây Du Ký là Kim Dương Bình, nhưng tác gải lại viết là Kim Dương bình) của ta bị Tôn hầu tử phá, đánh hư mất Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa của ta. Trong tám khỏa Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa Châu thì có một viên bị đánh vỡ. Ta lao tâm biết bao nhiêu năm nay tìm biện pháp sưu tầm Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa Châu. Nhưng tên khốn khiếp nhà ngươi, tìm được Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa Châu. Lại không chịu hiến cho ta!
Sư Đà Vương tức giận đến nỗi trên đầu tỏa đầy bạch khí:
- Hừ, tên khốn khiếp này, chẳng lẽ ngươi không biết Đại Vương ta tìm kiếm Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa thị bao nhiêu năm nay khổ cực biết bao nhiêu không? Tên ngu ngốc hỗn đản này.! Chết cũng không đủ đền tội! Chết cũng không đủ đền tội!!!
Năm đó Tôn Ngộ Không một mình đại chiến với tam Đại Thánh, ngay từ đầu bị Sư Đà Vương dùng Kim Dương Bình thu vào trong, cuối cùng lại bị Tôn Ngộ Không đánh nát một viên Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa Châu, phá Kim Dương Bình. Kim Dương Bình bị phá cũng có thể luyện hóa tu bổ lại. Nhưng bị đánh nát một viên Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa Châu thì bát quái Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa đại trận không thể bố trí được. Uy lực Kim Dương Bình cũng giảm đi rất nhiều.
- Kim Dương Bình, Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa Châu? Sư Đà Vương! Cầu Kim ta đến bây giờ đâu có tìm được cái gì Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa Châu đâu. Cho tới nay không hề có. Nếu tìm được tìm Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa Châu, đương nhiên sẽ lập tức hiến cho Đại Vương! Tuyệt đối không dám tư tàng!
Cầu Kim Yêu Đế khẩn khoản.
- Hừ, còn không thừa nhận?
Sư Đà Vương hét lớn một tiếng.
- Ngân Nguyệt hắn tự mình đi đến Thiết Huyễn sơn mạch. Vào tận cung điện của ngươi mới tìm ra Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa Châu này. Hừ! Ngươi tưởng rằng dùng Bắc Minh Cửu Huyền Băng chế tạo một cái hộp dày che kín lại thì ta sẽ vĩnh viễn tìm không thấy? May mà Ngân Nguyệt biết được tin tức ngươi tìm được Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa Châu, nên phải tìm thật kĩ, quả nhiên tìm được!
Nói rồi. Trên tay Sư Đà Vương xuất hiện hạt châu màu xám, chính là Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa Châu. Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa Châu một khi dùng mật pháp phát động, liền có thể phát ra Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa, quả thực rất thần kỳ. Trong Kim Dương Bình của Sư Đà Vương khi xưa có đến tám khỏa Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa Châu.
Bây giờ vỡ một viên, làm Sư Đà Vương khẩn cấp phát điên. Vũ khí cực mạnh của hắn không phải là Huyễn Long đao, mà là Kim Dương Bình. Ngoại trừ Tôn Ngộ Không biến thái như vậy, những Yêu Đế khác bị hút vào đó là căn bản không thoát được. Khi dùng Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa luyện hóa, người đó tuyệt đối phải chết.
- Cầu Kim. Ngươi còn có lời gì muốn nói?
Sư Đà Vương nổi giận nói.
Sư Đà Vương trước giờ tính tình vẫn thế. Rất độc đoán vội vàng. Cũng là người ít đầu óc nhất trong tam Đại Thánh. Dã Tượng Vương tính ra thông minh hơn hắn không ít. Bằng Ma Vương là thông minh nhất, cũng cao ngạo nhất. Bình thường Bằng Ma Vương không muốn ở cùng một chỗ với hai ca ca hắn.
Cầu Kim Yêu Đế nhìn Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa Châu trên tay Sư Đà Vương rồi nhìn Ngân Nguyệt Yêu Đế, miệng mở nụ cười.
- Ha ha Ngân Nguyệt, ngươi quả nhiên thâm độc. Ngươi có Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa Châu. Nhưng lại dùng nó hãm hại ta.
- Nếu ngươi hiến cho Sư Đà Vương. Tốt xấu gì cũng có trọng thưởng. Nhưng ngươi lại không muốn trọng thưởng, ngược lại dùng để hại ta. Còn hại cả Thiết Quắc nhất tộc của ta. Tốt lắm. Cầu Kim ta thua! Thua cho ngươi hèn hạ vô sỉ tiểu nhân!
Cầu Kim Yêu Đế ngửa mặt lên trời cười to, tiếng cười mà nghe như khóc.
Ngân Nguyệt Yêu Đế lạnh nhạt nói:
- Không cần hồ ngôn loạn ngữ ở đây, Ngân Nguyệt ta không có rảnh mà đi hãm hại ngươi.
Nói xong liền im bặt.
- Tê...
Đột nhiên, Cầu Kim Yêu Đế hóa thành một đạo kim sắc long trảo. Trảo phăng phăng về phía Ngân Nguyệt Yêu Đế. Cầu Kim từ lúc biết Thiết Quắc nhất tộc của mình đã
tiêu
rồi. Việc hắn muốn làm nhất bây giờ chỉ là giết chết cừu nhân Ngân Nguyệt Yêu Đế. Mặc dù thần thức hắn phát hiện còn có mấy trăm Thiết Quắc nhất tộc còn sống. Nhưng hắn biết, mấy trăm người cũng không thể sống được. Trước sau gì cũng bị người hành hạ tra tấn đến chết.
Trừ phi có người dám mạo hiểm trêu vào bộ tam Đại Thánh nguy hiểm cứu mấy trăm người này.
Nhưng có thể sao? Ngoại trừ Tề Thiên Đại Thánh Tôn Ngộ Không. Còn có ai dám chính diện chọc tức tam Đại Thánh này chứ? Do đó Cầu Kim Yêu Đế đã thấy mọi việc hoàn toàn tuyệt vọng. Hắn bây giờ chỉ muốn báo thù, báo thù diệt tộc!
- Hỗn láo!
Dã Tượng Vương quát khẽ một tiếng, một đạo nguyệt loan chợt lóe rồi biến mất. Long trảo màu vàng lập tức vỡ nát, Cầu Kim Yêu Đế ngã trên mặt đất, miệng phun ra một vũng máu tươi.
- Không giết ngươi báo mối thù diệt tộc, ta chết không nhắm mắt!
Cầu Kim Yêu Đế không để ý trọng thương, một lần nữa phóng người lên. Thân thể đột nhiên biến thành bản thể, lực công kích tự nhiên đề cao rất nhiều.
Thiết Oa, Hồng Hoang dị thú, thuộc loại độc thú vương giả
Cầu Kim Yêu Đế lúc này biến thành Thiết Quắc, đột nhiên há miệng. Một đạo phát ra chất lỏng màu xanh đột nhiên bắn vọt về phía Ngân Nguyệt Yêu Đế. Đúng là Cầu Kim Yêu Đế sử dụng kịch độc trong cơ thể.
Ngân Nguyệt Yêu Đế lúc này hóa thành tàn ảnh, tốc độ hắn rất nhanh, tránh né đạo công kích này.
Chất lỏng màu xanh này lại cũng chuyển hướng. Đuổi theo Ngân Nguyệt Yêu Đế không buông tha. Ngân Nguyệt Yêu Đế tốc độ rất nhanh, nhưng cũng không thể bằng tốc độ bay của khối chất lỏng. Thấy Ngân Nguyệt Yêu Đế sắp bị công kích, trên tay hắn hiện ra một thanh chủy thủ.
- Bồng!
Một loan nguyệt trắng bằng bạc hiện ra, Cầu Kim Yêu Đế đột nhiên rùng mình, toàn thân biến thành phấn mạt. Thân tử đương trường.
- Hừ. Hỗn láo.
Dã Tượng Vương hừ nhẹ một tiếng. Vừa rồi lần đầu tiên hắn ra tay ngăn Cầu Kim, không hạ sát thủ. Nhưng không nghĩ Cầu Kim lại không nể mặt hắn, vẫn tiếp tục công kích, Dã Tượng Vương sao không tức giận được, lúc này hạ sát chiêu, trực tiếp tiêu diệt Cầu Kim Yêu Đế.
- Đại ca! Ta giết Cầu Kim, hi vọng ngươi không vì thế mà ảnh hưởng tới tình huynh đệ chúng ta.
Dã Tượng Vương nói với Sư Đà Vương.
Sư Đà Vương mặc dù trong lòng rất khó chịu, nhưng chỉ phất tay áo:
- Không sao. Cầu Kim đúng này sớm đầu tối đánh, giết đi cũng đáng. Nhị đệ, sự tình Sư Đà lĩnh tạm thời giao cho ngươi. Ta vừa tìm được Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa Châu, phải tranh thủ bế quan tu luyện một chút, hồi phục uy lực của Kim Dương Bình.
Chữa Kim Dương Bình đột nhiên là nhiệm vụ khẩn cấp.
- Được! Sự tình Sư Đà lĩnh giao cho ta. Đại ca an tâm chăm sóc cho Kim Dương Bình. Trên đời này chẳng có gì quan trọng bằng việc chữa nó!
Dã Tượng Vương cười lớn nói.
Sư Đà Vương gật đầu, quay xuống phía dưới nói:
- Ta phải chữa Kim Dương Bình, phỏng chừng phải mất chín ngày. Trong chín ngày này, không cho phép bất luận kẻ nào đến quấy rầy ta. Một khi ai dám đến quấy rầy. Làm cho ta sửa chữa thất bại. Hừ!
Trong mắt Sư Đà Vương lóe lên một tia hàn ý.
Kim Dương Bình là bảo bối rất quí giá.
- Đại ca yên tâm, không ai dám đến quấy rầy ngươi đâu.
Dã Tượng Vương cười nói. Sư Đà Vương gật gật đầu, đi bế quan sửa chữa bảo bối của hắn luôn.
Một ngày sau khi Lý Dương giết Thạch Đông Yêu Đế cùng với mười ba gã Yêu Quân, mang theo người chạy trốn, còn những người ở Sư Đà lĩnh cũng phát hiện Thạch Đông Yêu Đế đã chết.
- Nguyên thần ngọc giản vỡ rồi. Ngọc giản Thạch Đông Yêu Đế vỡ vụn rồi. Còn nữa, ngọc giản của mười ba Yêu Quân cũng vỡ vụn luôn.
Một hạ nhân cấp bậc Yêu Vương chuyên môn quản lý nguyên thần ngọc giản kêu lớn, hướng về phía trong cung phóng đi. Hiển nhiên hắn quá sợ hãi.
Cao thủ cấp bậc Yêu Đế bị giết!
Trong cung điện lúc này quản sự là Ngân Nguyệt Yêu Đế. Dã Tượng Vương đã hứa trông coi mọi việc. Nhưng những việc nhỏ hắn không thèm quan tâm. Dã Tượng Vương trở lại cung điện của mình nghỉ ngơi. Cung điện Sư Đà Vương mọi chuyện lớn nhỏ do Ngân Nguyệt xử lí.
- Cái gì? Thạch Đông đã chết?
Khi nghe tin, Ngân Nguyệt Yêu Đế vô cùng kinh hãi. Nhưng Nguyên Thần Ngọc Giản không thể giả được. Nguyên thần ấn ký vỡ vụn. Ngọc giản cũng vỡ theo. Dĩ nhiên Thạch Đông Yêu Đế đã chết, hơn nữa cón kéo theo cả mười ba gã Yêu Quân cùng chết.
- Mười ba người này chính là mười ba gã Yêu Quân người thân tín của Thạch Đông Yêu Đế đi theo hắn đến Thiết Huyễn sơn. Chẳng lẽ xảy ra đại sự?
Ngân Nguyệt Yêu Đế lập tức phát khai thần thức, cẩn thận quan sát mọi sự tình ở Thiết Huyễn sơn. Thần thức vừa đảo qua, hắn phát hiện lúc này Thiết Huyễn sơn mạch chìm trong im lặng. Nhưng thần thức hắn phát hiện ra Thạch Đông Yêu Đế và mười ba gã Yêu Quân không còn có ở đó nữa
Dư nghiệt Thiết Quắc nhất tộc cũng không có.
- Sao lại có chuyện như thế được? Đại Vương bế quan sửa chữa Kim Dương Bình. Không, Kim Dương Bình là bảo bối của hắn. Kể cả việc Yêu Đế chết cũng không thể trọng yếu bằng Kim Dương Bình. Ta bây giờ không thể quấy rầy hắn. Ừm. Đi tìm Dã Tượng Vương.
Ngân Nguyệt Yêu Đế chạy ra ngoài, hướng về phía cung điện của Dã Tượng Vương chạy tới.
Sư Đà Vương tam đại Yêu Đế. Một Yêu Đế Cầu Kim đã bị Dã Tượng Vương giết chết. Còn một Yêu Đế Thạch Đông thần bí nhân giết chết. Hôm nay chỉ còn lại có hắn Ngân Nguyệt Yêu Đế một mình một người thôi.
Trong cung điện Dã Tượng Vương.
- Sao? Thạch Đông bị giết? Mười ba Yêu Quân bị giết? Dư nghiệt Thiết Quắc nhất tộc bị cứu đi. Chỉ việc ấy mà cũng đến đây làm phiền ta? Ngân Nguyệt. Ngươi từ từ đợi đại ca ta Sư Đà Vương ra. Ngươi nói cho hắn chuyện này.
Dã Tượng Vương thản nhiên nói, trong lòng cười lạnh:
- Thạch Đông là người của đại ca. Ai thèm quan tâm. Hừ! Chết cũng tốt. Nhân mã của đại ca chết càng nhiều, địa vị của ta tại Sư Đà lĩnh càng mạnh!
Sư Đà lĩnh có hai Đại Thánh. Tự nhiên địa vị hai người cũng phân cao thấp.
Lúc trước trên đại điện, Dã Tượng Vương nhân cơ hội giết Cầu Kim chính là đạo lý này. Dưới tình huống đó Sư Đà Vương cũng không thể nói gì được. Hôm nay dưới tay Sư Đà Vương chỉ còn lại có một Yêu Đế thôi. Địa vị đích xác không bằng Dã Tượng Vương.