Q.4 - Chương 11: Ngươi là ....


Số từ: 2943
Nguồn : tàng thư viện
Tại an toàn cục tổ số 9, Lý Dương mỗi ngày đêm đều điên cuồng tập luyện, mồ hôi như tắm nhưng hắn vẫn không thèm để ý, hết thảy đều vì người mình yêu. Sau mỗi buổi tập, trong mộng Lý Dương đều mơ tới cuộc sống hạnh phúc sau này cùng Khương Tuyết, một giấc mơ thật nhỏ nhoi nhưng lại tràn ngập tình yêu thương của hắn dành cho Khương Tuyết.
Thế nhưng giấc mơ đó đã không thể nào trở thành sự thật, tất cả những mộng đẹp đều tan vỡ vào cái ngày Lâm Thiên Vũ bức tử Khương Tuyết.
Nghĩ đến tử cảnh của Lâm Thiên Vũ, Lý Dương trong lòng cảm thấy hưng phấn, nở một nụ cười lạnh.

Nga, Lâm Thiên Vũ chủ tịch, ngày mai ta nhất định chờ đợi ngươi đại giá quang lâm
. Thanh âm Lý Dương có vẻ rất ôn hòa.
Giọng Lâm Thiên Vũ trong điện thoại có một chút cao hứng:
Không dám, không dám, Mộc Dịch tiên sinh, người có thể đón tiếp ta, ta thật cao hứng
.
Hiện tại Mộc Dịch là khách khanh trưởng lão của Thanh Bang, mặc dù tin này không được trực tiếp tuyên truyền nhưng đã sớm không còn là bí mật trong địa hạ hạ thế giới nữa. Với thế lực của Thanh Bang tại Mỹ quốc, Lâm Thiên Vũ đương nhiên rất kính sợ, hơn nữa hắn còn nghe đồn Mộc Dịch cùng Hắc Thủ đảng và Hồng Bang cũng có một mối quan hệ đặc thù. Nay có cơ hội được hợp tác với một người như thế, Lâm Thiên Vũ cũng không dám từ chối.

Ngày mai Lâm tiên sinh nhất định phải tới a!
. Lý Dương cười dài nói.

Nhất định, nhất định
. Lâm Thiên Vũ nhanh chóng đáp ứng, nghĩ đến bối cảnh sau này có thể hợp tác với một đại nhân vật như vậy, Lâm Thiên Vũ thập phần cao hứng.
Sau khi chấm dứt cuộc nói chuyện qua điện thoại, Lý Dương cười dài một tiếng, sắc mặt trở nên âm lãnh, sát khí tỏa ra mãnh liệt khiến cả căn phòng trở nên lạnh lẽo như ma vực.

Lâm Thiên Vũ, cuộc giao phong của chúng ta chính thức bắt đầu. Từ nay về sau, ta sẽ cho ngươi hưng phấn cao độ rồi sẽ tước đi tất cả, khiến ngươi điên cuồng, tuyệt vọng
. Thanh âm lạnh như băng vang lên từ trong căn phòng.
Ngày thứ hai.
Lý Dương cẩn thận lau chùi những mộc điêu, động tác rất chậm rãi, ôn nhu.

Tuyết, em hãy nghỉ ngơi, ta phải đi đây
. Lý Dương xoay người rời khỏi căn phòng.
Lúc này Lâm Thiên Vũ cũng đã rời khỏi khách sạn, đang đứng trước cửa căn biệt thự của Lý Dương.

Xin thông báo tới Mộc Dịch tiên sinh có Lâm Thiên Vũ đến bái phỏng
. Lâm Thiên Vũ nói với người bảo vệ.
Người bảo vệ lập tức thông báo.

Lâm Thiên Vũ tiên sinh, Mộc Dịch tiên sinh mời ngài vào trong
. Người bảo vệ ra mở cửa, cung kính mời Lâm Thiên Vũ.
Trong phòng khách.
Lý Dương vẫn ngồi trên ghế sofa, vẫn một thân hắc y với mái tóc cắt ngắn, hàn khí tỏa ra mãnh liệt chung quanh. Đây là do Lý Dương đã vận chuyển ma sát lực trong cơ thể tạo thành khí tức phóng ra.
Lâm Thiên Vũ mỉm cười tiến vào phòng khách, nhưng khi vừa tiến vào, sắc mặt hắn đại biến.
Ma sát lực từ Lý Dương tỏa ra đã biến cả căn phòng thành địa lĩnh vực của hắn, Lâm Thiên Vũ vừa vào đã bị khí phách ấy áp bức.
Bá khí!
Người tu luyện ma đạo đều sở hữu bá khí.
Hàn khí!
Bản thân Lý Dương từ sau cái chết của Tuyết trở nên lạnh lùng, cơ thể lúc nào cũng tỏa ra hàn khí.
Thấy căn phòng lạnh như băng, Lâm Thiên Vũ vội vận dụng tâm pháp gia truyền, trong cơ thể thanh đồng chiến giáp năng lượng lập tức phát ra bảo vệ.
Lâm Thiên Vũ vốn thực lực đạt tới ngũ cấp, kết hợp năng lượng của thanh đồng chiến giáp cũng khiến cho hắn đạt tới lục cấp cảnh giới.
Thế nhưng lục cấp cảnh giới này làm sao có thể so sánh với Ma Thần Lục Tuyệt tâm pháp của Lý Dương, hắn căn bản không thể phản kháng, tinh thần cùng tâm cảnh của Lý Dương so với hắn có sự chênh lệch quá lớn.
Toàn bộ căn phòng khách đều bị Lý Dương khống chế. Tinh thần cùng tâm cảnh của Lý Dương hôm nay phỏng chừng có thể so với một đại thành kỳ cao thủ, khoảng cách không sai biệt lắm. Lâm Thiên Vũ chỉ đạt đến lục cấp làm sao có thể so sánh.
Sợ hãi.
Đối mặt với Lý Dương, hắn cảm thấy cực kì sợ hãi.
Hắn vội tự nhủ mình là Lâm Thiên Vũ, chủ tịch Thánh Lâm tập đoàn, một trong hai đại cao thủ lục cấp của gia tộc. Lâm Thiên Vũ cắn mạnh đầu lưỡi, máu tươi chảy ra khiến hắn có thêm sức lực đối mặt với khí thế áp bức của Lý Dương.

Lâm tiên sinh, mời ngồi
. Lý Dương thản nhiên đáp.
Nhất thời khí thế bức nhân trong căn phòng hoàn toàn tiêu tán. Lâm Thiên Vũ thổ ra một ngụm máu tươi, sự thay đổi đột ngột khiến hắn không thể chịu nổi, tự bản thân không khống chế được nên phải thổ máu.

Cao thủ, siêu cấp cao thủ!
. Lý Dương trong con mắt của Lâm Thiên Vũ trở nên quá cao lớn, chỉ với khí thế đã bức hắn phải thổ máu, thực lực cỡ này may ra chỉ có Giáo Hoàng là làm được.
Bị Lý Dương đùa bỡn, Lâm Thiên Vũ cũng không dám tức giận, trong lòng thầm nhủ đây là sự thử thách của khách khanh trưởng lão Thanh Bang dành cho hắn.

Lâm tiên sinh công lực đã cao, lại có thêm thanh đồng chiến giáp phụ trợ, phỏng chừng cũng đạt đến lục cấp cao thủ
. Lý Dương mỉm cười nói, một nụ cười rất chân thành.
Lâm Thiên Vũ vừa ngồi xuống đã lập tức nói ngay:
Không dám, không dám, tại hạ biết mình chỉ là một tiểu nhân vật, làm sao có thể so sánh cùng Mộc tiên sinh. Mộc tiến sinh xin đừng đánh giá tại hạ cao như thế
. Lâm Thiên Vũ như là một tiểu bối đứng trước sư tôn, rất nhũn nhặn.
Đột nhiên Lâm Thiên Vũ như nhớ ra điều gì, chăm chú nhìn gương mặt Lý Dương.

Tiền bối, người là …
. Lâm Thiên Vũ phát hiện gương mặt vị Mộc Dịch tiến sinh trước mặt rất giống cái tên tiểu tử Lý Dương ngày trước, nhưng khí chất của hai người lại hoàn toàn bất đồng.
Năm đó Lý Dương tỏa ra khí chất nhu hòa, Mộc Dịch tiên sinh lại cương nghị.
Năm đó Lý Dương tóc dài, bây giờ Mộc Dịch tiên sinh là tóc ngắn.
Hơn nữa với thực lực của bản thân mà còn bị vị Mộc Dịch tiên sinh này bức phải thổ máu, tên tiểu tử Lý Dương làm sao có thể tạo ra áp lực như vậy được.

Sao thế? Chẳng lẽ ngươi đã gặp qua ta
. Lý Dương hỏi.
Lý Dương rất tự tin, khuôn mặt hắn đã có chút thay đổi, đương nhiên là do phương pháp của Bá Vương Hạng Vũ. So với khuôn mặt trước đây, thoạt nhìn có vẻ rất giống nhưng nhìn kĩ mới thấy điểm sai khác, hơn nữa khí thế lại hoàn toàn bất đồng. Với công lực hiện nay của Lý Dương, người ta làm sao có thể tưởng tượng được trước đây vài năm hắn chỉ là một tên vô danh tiểu tốt cơ chứ.
Lâm Thiên Vũ đương nhiên không tin mới chỉ mấy năm trời mà tên tiểu tử Lý Dương có thể đạt tới cảnh giới như Mộc Dịch trưởng lão. Hơn nữa hắn cho rằng tên tiểu tử Lý Dương năm đó đã chết mất xác từ lâu rồi.
Hắn biết quân sự pháp đình, một khi tuyên bố, vận mệnh tên tiểu tử Lý Dương đã được quyết định, trừ khi quân đội trung ương thượng tầng có lệnh, nếu không tên đó chắc chết không phải nghi ngờ gì. Hơn nữa Lâm Thiên Vũ nhìn kĩ, Mộc Dịch trưởng lão so với tên Lý Dương đó có nét khác biệt về khuôn mặt, tỷ như ánh mắt, tỷ như đôi môi …

Không, không, chỉ là tại hạ vừa phát hiện Mộc Dịch tiên sinh có điểm rất giống một người quen cũ
. Lâm Thiên Vũ tự nhiên nói.
Lý Dương cười nói:
A, có người giống ta sao? Hắn là ai vậy?
.
Lâm Thiên Vũ đủ thông minh để trả lời:
Hắn là một người bạn rất tốt, năm đó ở cùng một chỗ với ta, giúp ta xử lý một số sự tình nên ta rất nể trọng hắn. Nhưng đã có một sự cố xảy ra, hắn vì bảo vệ mà ta mà chết, ta cảm thấy rất thương tâm
. Nói xong, con mắt hắn đã hơi ươn ướt.
Lý Dương nghe xong, trong lòng không biết nên cười hay khóc, nếu là người khác ắt hẳn đã rất cảm động với câu chuyện của Lâm Thiên Vũ nhưng hắn còn lạ gì. Đối với Lâm Thiên Vũ, việc nhỏ vài giọt nước mắt quả thực quá dễ dàng, càng làm cho câu chuyện thêm lâm ly bi đát.

Lâm tiên sinh có một người bạn tốt như vậy quả thật phúc khí lớn a. Không biết vị bạn tốt này có thân nhân không, nếu có chắc hẳn đã được Lâm tiến sinh chiếu cố cẩn thận
. Lý Dương giả vờ tò mò hỏi.
Lâm Thiên Vũ gật đầu than vãn:
Đáng thương, vị bạn tốt của ta chỉ có người thân duy nhất là một người bạn gái. Sau khi hắn chết, người bạn gái đó đã thương tâm rất lâu, bây giờ cũng đã nguôi ngoai và đã có một người yêu khác
.
Lý Dương trong lòng hừ lạnh một tiếng nhưng nét mặt vẫn nở một nụ cười nhàn nhạt như trước:
Ngày mai chính là ngày đấu giá, đến lúc đó Lâm tiến sinh có thể cùng ta ghé thăm đến nơi đấu giá được không?
.
Lâm Thiên Vũ nghe được câu này tinh thần phấn chấn hẳn lên, lần này hắn cũng vì cuộc đấu giá này mà tới.
Hảo, hảo, may mắn mới được tháp tùng Mộc Dịch, làm sao có thể bỏ lỡ cơ hội hiếm có này cơ chứ. Ngày mai ta nhất định sẽ đi
.
Bỗng dưng Lâm Thiên Vũ như nhớ ra điều gì, từ trong người lấy ra một kim tạp, cung kính đặt ở trên bàn và nói:
Mộc Dịch tiên sinh, đây là 10 tỉ USD. Dựa theo những điều chúng ta hiệp định, xin đưa cho tiên sinh
.
Lý Dương cười đáp:
Lâm tiên sinh cứ yên tâm đi, ta đã nhận tiền của ngươi thì nhất định sẽ giữ lời. Cuộc đấu giá lần này nhất định chúng ta sẽ tận lực giúp đỡ, huống chi còn có Lâm tiên sinh cùng đi cơ mà. Ta thậm chí còn có thể cho Lâm tiên sinh là người đại diện của Tuyết Lan tập đoàn
.
Lâm Thiên Vũ con mắt sáng ngời, lập tức nói:
Được như vậy thì tốt quá. Có thể yêu cầu Lily tiểu thư và siêu cấp tập đoàn Tuyết Lan xem ra chỉ có Mộc Dịch tiên sinh mà thôi, hy vọng tiên sinh sẽ tận lực giúp đỡ ta
.
Lý Dương mỉm cười gật đầu.
Khuya.
Bóng đêm vô tận đến mê người, trên trời không có lấy một ngôi sao, chỉ có ánh trăng mờ ảo chập chờn, từng đợt gió nhẹ lướt qua những cành cây tạo nên âm thanh xào xạc, càng tô diểm cho sự tĩnh lặng của màn đêm.
Lý Dương ngồi ở trên ban công, bên cạnh là hơn mười bình bạch tửu. Hôm nay là một ngày đặc biệt, hắn không đến đáy sông Hudson tu luyện như mọi hôm mà lại ngồi uống rượu ngắm trăng.
Từng ngụm rượu cay nồng từ từ chảy qua cổ hắn, ánh trăng cuối tháng mờ nhạt chiếu xuống ban công.

Vì sao trăng lại trở nên khuyết, nửa còn lại đâu?
. Trong đầu Lý Dương đột nhiên nảy sinh ý niệm.
Lại yên lặng, rồi lại uống rượu, rượu chảy cả ra ngực hắn. Tâm tình Lý Dương lúc này vô cùng phức tạp, những ý nghĩ đan xen cứ quay cuồng trong đầu hắn.
Trời bắt đầu dần sáng, bòng đêm vô tận dần nhường chỗ cho những tia sáng bình minh, trong đầu Lý Dương cũng đột nhiên lóe ra đáp án câu hỏi vừa rồi.

Có lẽ … ánh trăng cũng như con người đến lúc phải chia lìa
.
Mặt trời chậm rãi nhô lên, khóe mắt Lý Dương xuất hiện một giọt nước mắt, dần dần trở thành dòng rơi xuống mặt đất vỡ vụn.
Lý Dương đứng dậy rời đi, bên cạnh là mười bình bạch tửu đã trống rỗng tự bao giờ.
Hôm nay, cuộc đấu giá bắt đầu, diễn ra tại khách sạn LeKaida.
Tầng 31 của khách sạn này hôm nay vô cùng huyên náo, những nhân viên của khách sạn không ngừng đi qua đi lại phục vụ cho những người tham gia đấu giá. Cuộc đấu giá lần này chủ yếu do ba tập đoàn lớn quyết định, một trong số đó là Tuyết Lan tập đoàn.
Lý Dương cùng Lâm Ngọc đứng trên tầng 32, có thể dễ dáng quan sát mọi sự việc phát sinh phía dưới.

Sư huynh, ta xuống trước
. Lily nói với Lý Dương.
Lý Dương gật đầu, nói:
Lily, nhất định phải phối hợp với Lâm Ngọc tiên sinh, cuộc đấu giá lần này có thể hơn 100 tỷ USD đấy
.

Sư huynh yên tâm, ta nhất định sẽ phối hợp thật tốt với Lâm Ngọc tiên sinh
. Lily có vẻ rất nghe lời.
Lâm Thiên Vũ chứng kiến tất cả, trong lòng cảm thấy yên tâm, quay qua nói với Lâm Ngọc:
Tam đệ, cứ dựa theo kế hoạch chúng ta đã định mà tiến hành. Lần này chúng ta nhất định phải thành công, không được phép thất bại
.
Lâm Ngọc gật đầu:
Yên tâm đi đại ca, ta sẽ không làm cho huynh thất vọng đâu
Nói xong, Lâm Ngọc lập tức cùng Lily đi xuống tầng dưới.

Lâm tiên sinh không nên khẩn trương, ta tin rằng lần này nhất định sẽ thành công, mang về cho Thánh Lâm tập đoàn của ngươi mỏ dầu này
. Lý Dương mỉm cười, nâng ly hướng tới Lâm Thiên Vũ.
Lâm Thiên Vũ trong lòng thầm nghĩ:
Khẩn trương? Ta như thế nào lại không khẩn trương chứ, lần này đã chuẩn bị 150 tỷ USD, hơn 30 % tổng tài sản của Thánh Lâm tập đoàn, nếu thất bại thì biết làm sao đây!
. Nhưng Lâm Thiên Vũ mặt ngoài vẫn bảo trì sự bình tĩnh.
Lâm Thiên Vũ cũng giơ chén rượu lên đáp trả:
Với lời này của Mộc Dịch tiên sinh, ta an tâm không ít, hy vọng lần này tất cả đều diễn ra tốt đẹp. Chúng ta ở đây cứ thong thả chờ dợi
. Đồng thời, ánh mắt Lâm Thiên Vũ hướng xuống tầng dưới.
Một lão nhân đầu bạc mặc comle trắng, thần hình cao gầy, nhìn rất quắc thước xuất hiện, chính là người tổ chức đấu giá nổi tiếng nhất Mỹ quốc – Mushi tiên sinh.

Thưa các vị tiên sinh, các quý cô, quý bà, lần này ta được chủ trì cuộc đấu giá lớn thế này, cảm thấy thật là vinh dự. Đầu tiên, ta xin giới thiệu tam đại tập đoàn cùng với chủ tịch và đại diện của họ
. Mushi sống lâu trong giới thượng lưu, đã biết quá rõ những đại nhân vật không thể đắc tội này rồi, giọng nói cung kính giới thiệu.
Lý Dương cũng không thèm đứng lên, vẫn ngồi trên ghế nhìn xuống bên dưới.

Mỏ dầu M7 ở Irac, ước tịnh trị giá 50 tỷ USD, thỉnh các vị đại gia ra giá
. Mushi cười nói, hắn cũng không giới thiệu quá nhiều về mỏ dầu này bởi các tập đoàn đã biết quá rõ về nó rồi.

80 tỷ USD
. Một hắc ý nhân đại biểu cho một trong ba tập đoàn bắt đầu ra giá.
Lâm Thiên Vũ trong lòng máy động, cuộc đấu giá vừa mới bắt đầu mà đã như vậy, xem ra sẽ rất khốc liệt. Lý Dương bên cạnh vẫn chậm rãi thưởng thức ly rượu của mình, mỉm cười nhìn xuống cuộc đấu giá.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thốn Mang.