Chương 192: Giận Bầm Gian Tím Ruột


Phi cơ chiến đấu thông minh Vương cấp và phi cơ chiến đấu thông minh cấp Hồng Hoang đều lơ lửng giữa không trung.
La Phong từ phi cơ chiến đấu thông minh Vương cấp lấy ra một bộ đồ Hắc Thần, chân đạp Độn Thiên Toa, lại bay tới phi cơ chiến đấu thông minh cấp Hồng Hoang.
"Quán chủ, bộ đồ Hắc Thần này." La Phong đặt vào chỗ ngồi.
"Ừm." Nam tử áo đen Hồng khẽ gật đầu.
Trong lòng "Hồng' lại cảm giác dở khóc dở cười. Vì hắn bán phi cơ chiến đấu thông minh đều là chỉ có "trí năng" rất đơn giản. Nó nghe theo lệnh của Hồng. Hồng ra lệnh cho phi cơ chiến đấu thông minh nghe theo La Phong, thì phi cơ chiến đấu tự nhiên phục tùng theo! Còn nếu La Phong và Hồng cùng truyền đạt mệnh lệnh, phi cơ chiến đấu thông minh trên thực tế sẽ phục tung người có quyền hạn cao nhất là Hồng.
Tin báo tử La Phong truyền ra.
Hồng thu hồi phi cơ chiến đấu thông minh, hơn nữa thu hồi cả bộ đồ Hắc Thần! Sau khi biết được La Phong ra, Hồng lại vội vàng trả bộ đồ Hắc Thần về!
Trời ạ! Hồng lúc nào lại mất mặt như vậy? Cũng may, không ai biết việc này! "La Phong, chúng ta chia tay nhé." Nam tử áo đen Hồng nói.
"Vâng, quán chủ."
La Phong cũng không dây dưa nữa, chỉ chào hai vị tồn tại trên cấp chiến thần kia một tiếng, rồi lập tức đạp Độn Thiên Toa bay đi, tiến vào phi cơ chiến đấu thông minh của mình.
"Số Một, về nhà." La Phong hạ lệnh.
Vèo! Phi cơ chiến đấu thông minh màu lam thẫm trong nháy mắt tăng tốc tới mức mười lần tốc độ âm thanh, lao về phía cơ sở Giang Nam Thị Hoa Hạ Quốc.
Trời Dương Châu thành xám đục, không hề có ánh mặt trời, gió lạnh rít lên cuồn cuộn.
Trong Tiểu khu Minh Nguyệt có không ít hài đồng, thiếu niên bất chấp cái lạnh, đang tập luyện thân thể, sự nhanh nhẹn, đao pháp trong gió lạnh giá. Trong tiểu khu Minh Nguyệt, người ta rất siêng năng tập luyện, chung quanh đều có không ít người lớn, trong đó cũng có một vài vũ giả đang chỉ điểm cho bọn nhỏ.
"Xem, phi cơ chiến đấu."
"Ủa, là màu lam thẫm, y như của chiến thần La Phong."
"Rất giống, quả thực giống như đúc."
Trong tiểu khu có không ít người kinh ngạc ngẩng đầu nhìn lên không trung, nơi có một chiếc phi cơ chiến đấu tam giác màu lam thẫm đang hạ xuống, rồi dừng lại trên bãi cỏ.
Rào!
Cửa khoang mở ra. Một thanh niên mặc quần áo giản dị, lưng đeo một ba lô cực lớn, nhanh chóng lao về phía một căn căn biệt thự. Vốn trong tiểu khu đang có rất nhiều người lớn, trẻ con đang nhìn, ai nấy đều sửng sốt, khiếp sợ nhìn thanh niên đó!
"La Phong?" "Là La Phong? Gặp quỷ rồi. Cực Hạn Vũ Quán đã công khai tuyên bố hắn chết rồi mà?" "Vũ quán Căn Cứ Thị chúng ta còn cử hành lễ viếng nữa." Rất nhiều người trợn tròn mắt. "Trần ca, gặp lại sau nhé." Trong lúc chạy nhanh, La Phong chỉ nói với cho Trần Cốc còn đang ngây ngốc. "La, la, la…" Trần Cốc kinh ngạc nhìn La Phong, rồi chỉ vào La Phong, nói không nên lời. Trong lễ viếng, mọi cựu thành viên tiểu đội Hỏa Chùy ai nấy đều vô cùng thương tâm. Trời, hắn sống lại rồi?
Hôm nay nhất định tiểu khu Minh Nguyệt sẽ vô cùng ồn ào. Hôm nay cơ sở Giang Nam Thị cũng nhất định sẽ náo nhiệt.
Trong sân nhà La Phong, đệ đệ La Hoa và mẫu thân Cung Tâm Lan đều đang đứng đó, bên cạnh là một vài bảo vệ, người giúp việc.
"Tiểu Phong." Cung Tâm Lan vội hô. "Mẹ." La Phong vội chạy tới, mẫu thân xem ra già hơn một năm trước nhiều.
La Phong không khỏi nhìn qua La Hoa, nói nhỏ: "Chuyện gì thế, ngươi không ngâm Thiên Niên Hắc Ô Căn vào rượu, rồi cho ba mẹ uống à?" La Phong sớm đã nói với đệ đệ, đem Thiên Niên Hắc Ô Căn ngâm rượu, cho ba mẹ và đệ đệ cùng uống. Còn La Hoa và cha mẹ lúc đó đều nói không cần gấp… để tìm được những thân nhân khác, đến lúc đó cũng có thể chia ra.
"Anh." La Hoa vội lắc đầu "Đợt lát nữa ta nói sau." "Ba đâu?" La Phong rất nghi hoặc.
Đã hơn một năm không gặp, dựa theo tính tình cha thì hẳn phải ra đây từ lâu rồi. "Ba ngươi trong phòng ấy." Cung Tâm Lan kéo tay nhi tử vào trong phòng.
Trong căn phòng an tĩnh, La Hồng Quốc đang nằm trên giường, khi La Phong đẩy cửa đi vào, trong mắt La Hồng Quốc tràn đầy vẻ kích động. Lão nghĩ rằng nhi tử tưởng đã vĩnh viễn mất đi, bây giờ lại trở lại, đứng ngay trước mặt lão!
La Hồng Quốc thậm chí còn muốn ngồi lên trên giường. "La tiên sinh, ngươi không thể động được, cẩn thận lưng của ngươi." Hai y tá đứng cạnh đó sợ hãi vội chạy tới "Ba, ba làm sao vậy?" La Phong biến sắc, rồi vội chạy lại bên giường, cầm tay cha, cau mày: "Ba, không đúng, sắc mặt ba là bị mất máu, sao tới mức không thể đứng lên được?"
"Không sao đâu, thầy thuốc nói điều dưỡng chừng một năm là khỏi thôi." La Hồng Quốc nở nụ cười, đó là nụ cười từ sâu trong nội tâm "Ba có thể gặp lại con, dù bị thương có nặng tới mấy cũng chẳng là gì cả. Hôm nay, ba thật sự rất cao hứng, rất vui, vô cùng vui vẻ."
Nói rồi khóe mắt lại ngập tràn nước mắt vui sướng. La Phong gật đầu lia lịa, trong lòng lại dâng lên lửa giận ngút trời. Không đúng!
"La Hoa, rốt cuộc xảy ra chuyện gì thế?" La Phong nhìn về phía đệ đệ. "Các ngươi ra ngoài cả đi." La Hoa khoát tay ra hiệu cho hai y tá. Hai nữ y tá vội nhanh chóng ly khai. Trong phòng chỉ còn lại có bốn người trong gia đinh.
La Hoa nhìn ca ca: "Anh, là em vô dụng."
"Không thể trách đệ đệ con." La Hồng Quốc trên giường bệnh vội đưa tay cản lại "Tiểu Phong, trong khoảng thời gian này, đặc biệt là sau khi Cực Hạn Vũ Quán công khai tuyên bố ngươi đã chết, nhà chúng ta không được an bình. Đủ loại thủ đoạn đối phó với nhà chúng ta, thậm chí còn lợi dụng một vài cư dân trong tiểu khu… mẹ con trong khoảng thời gian này ngày nào cũng phải uống thuốc ngủ mới có thể ngủ được."
La Hoa mặt tái nhợt, nắm tay nắm chặt, ánh mắt như mũi kim! "La Hoa." La Phong nhìn về phía đệ đệ, trầm giọng "Nói cho ta biết đi." "Là Lý Diệu."
La Hoa hít sâu một hơi "Từ ba tháng trước, Lý Diệu đã thông qua liên minh HR sử dụng các loại thủ đoạn đối phó với nhà chúng ta. Mặc dù hắn không dám xông thẳng vào khu gia đình của Cực Hạn Vũ Quán. Nhưng… dùng thủ đoạn, mặc dù không giết người được, nhưng còn ghê gớm hơn cả giết người! Ta chỉ có thể nghĩ mọi biện pháp! Thậm chí còn dùng Thiên Niên Hắc Ô Căn, thông qua bằng hữu của anh là tư lệnh Lý Đạt Uy, liên lạc với một đại nhân vật, để hắn chuyển cho ta một ngàn hai trăm ức cổ phiếu Ngân Hàng Công Thương. Ta trở thành đại cổ đông thứ tám, lúc này mới có quyền thuyên chuyển một số ngành đặc thù quốc gia tới bảo vệ cho nhà chúng ta."
"Nhưng Lý Diệu không bỏ qua. "
"Mọi thủ đoạn từ tâm lý, thân thể, âm hiểm, bẩn thỉu… mọi thủ đoạn đều dùng cả."
La Hoa lắc đầu "Bây giờ ba mẹ chỉ có thể ở nhà, ta cũng không có biện pháp khác. Lần trước ba ra đường bị xe đụng, cũng may mắn là có tiêu bảo vệ, nếu không chắc không còn mạng nữa."
La Phong nghe thế sắc mặt càng ngày càng khó coi.
Xoẹt xoẹt!
Tay trái bóp mép giường bằng sắt thành bụi nát.
"Lại thế, lại thế…" La Phong mặt tái nhợt "Tên Lý Diệu lại không biết xấu hổ như vậy!"
Hắn tự trách mình!
Khi Lý Diệu co đầu rút cổ ở Âu Châu, mình đã có công, nên cũng không muốn để ý tới hắn. Nhưng không ngờ tin mình chết vừa được xác nhận, Lý Diệu lại lập tức báo phục người trong nhà mình. May mà người trong nhà mình có thân phận là "người nhà của vũ giả trong Cực Hạn Vũ Quán", nên Lý Diệu không dám tự mình động thủ. Nếu năng lực đệ đệ kém một chút, vậy hậu quả… "Khốn khiếp." La Phong cả người run lên. Giận từ tâm bốc lên, tràn đầy lên mật (ý nói giận bầm gian tím ruột)! Không thể áp chế sát khí!
Sau vài phút an ủi cha mẹ, La Phong lên phòng luyện võ trên lầu.
"Ta bỏ qua một lần, sẽ không bỏ qua lần thứ hai đâu!"
La phong vuốt lên những lưỡi dao lạnh giá trên độn thiên toa, ánh mắt sắc như đao làm người ta ớn lạnh "Lý diệu, ngươi nghĩ rằng luôn trốn trong căn cứ thị là ta không dám động tới ngươi à?" Thật ra cũng có pháp luật quy định, cấm việc giết chóc trong căn cứ thị. Còn nếu trong căn cứ thị mà giết một chiến thần thì càng nguy hơn.

Nhưng…
La phong hiểu rõ, pháp luật sinh ra là để cho quốc gia sử dụng thống trị. Còn bây giờ thực lực chính thức của mình đã sánh ngang với 'cấp hành tinh bậc một". Một khi học tập thêm độn thiên, phát huy ra uy lực độn thiên toa, sẽ còn mạnh hơn nữa. Còn mạnh hơn cả nghị sĩ bình thường. Một tồn tại trên cấp chiến thần, giết một chiến thần, có lẽ sẽ làm cho một vài người phẫn nộ, nhưng hậu quả cũng sẽ không quá nghiêm trọng. La phong có thể chịu được.
"Tíc."
La Phong nhìn về phía Phụ Trợ Quang Não, khởi động 'hệ thống cộng hưởng Chiến Thần Cung". Năm đó vợ chồng Lý Diệu chính dựa vào hệ thống mà xác định vị trí của hai chiến thần Vương Thông! Đây là mạng lưới mà Chiến Thần Cung xác lập để các chiến thần gặp nguy hiểm có thể trợ giúp lẫn nhau.
Ngày hôm nay…
Nó lại giúp La Phong tìm ra Lý Diệu!
"Ồ, lại vẫn còn ở cơ sở Giang Nam Thị à?"
Cửa sổ trên mái nhà phòng luyện võ mở ra.
Vèo! Chân đạp Độn Thiên Toa, La Phong mặc hắc y nhanh chóng phóng lên cao, hóa thành một đường cong, bổ xuống phi cơ chiến đấu thông minh
Rầm, cửa khoang tự động mở ra.
"Kim Tuyến Võng!" La Phong nhìn vào trong khoang, tinh thần niệm lực như bàn tay vô hình chụp thẳng lấy Kim Tuyến Võng. La Phong nhìn về phía tây nam, ánh mắt như dao. "Lý Diệu!"
Cơ sở Giang Nam Thị, trong cao ốc Thương Thành Liên Minh HR, tầng cao nhất, hai vợ chồng Lý Diệu, Duy Ny Na, đang trò chuyện với người phụ trách Thương Thành Liên Minh HR.
"Còn ba giờ nữa mới tới lúc máy bay chở khách cất cánh." Duy Ny Na cúi đầu nhìn xuống
"Đừng nóng." Lý Diệu lạnh lùng nói "Ngươi sợ cái gì?" "La Phong đó sắp trở lại rồi."
Duy Ny Na nhíu mày nói
"Ta đã nói rồi, chúng ta nên đáp phi cơ chiến đấu về Âu Châu, chẳng phải tốt hơn sao?"
"Phi cơ chiến đấu?" Lý Diệu lắc đầu nói "Chiếc phi cơ chiến đấu chừng trăm ức à? Bay khoảng cách ngắn gần Căn Cứ Thị còn được, nhưng nếu phi hành đường dài, bay thời gian dài tới một vài nơi cực kỳ ít người ở, hoặc qua hải vực, nơi đó có những tộc quần phi cầm rất đông! Một khi xuất hiện việc ngoài ý muốn thì…"
Dám phi hành đường dài, bình thường đều phải sử dụng 'máy bay chở khách', hoặc phi cơ chiến đấu thông minh, hoặc dùng "phi cơ chiến đấu hình đĩa bay' cao cấp, giá gần năm trăm ức. "Huống chi, đây là Căn Cứ Thị, ngươi còn sợ La Phong dám làm bậy à?" Lý Diệu cười khẩy một tiếng. "Hả?" Lý Diệu giật mình, nhìn ra ngoài cửa sổ thủy tinh. "Xem bên ngoài kìa?" Chu tiên sinh chấn động.
Chỉ thấy giữa không trung xa xa có một bóng đen đạp Độn Thiên Toa, như một tia chớp đen, lao thẳng tới
"Là La Phong!" Duy Ny Na kinh hô.
"La Phong! " Toàn thân Lý Diệu trong nháy mắt được hai lớp da màu đen bảo vệ. Hình thành chiến y màu đen, mũ trụ màu đen, chỉ lộ ra đôi mắt.
Ầm! Tiếng thủy tinh vỡ!
"La Phong ngươi dám…"
Lý Diệu gầm lên một tiếng, đồng thời lao mạnh về phía tấm thủy tinh bên kia.
Theo Lý Diệu, khi ra ngoài, ra giữa không trung, sẽ bị các trang bị giám sát trong Căn Cứ Thị chụp ảnh dễ dàng, La Phong cũng không dám làm bậy.
"Hừ." La Phong nhanh chóng bay theo.
Veo! Veo! Veo!
Những luồng lưu quang trong nháy mắt bắn ra, tất cả là mười sáu lưu quang như mười sáu con giao long gầm thét, tiếng nổ mãnh liệt mà đại sảnh sang trọng vỡ vụn. Chu tiên sinh vội cuống cuồng rúc vào một góc. Đôi mắt La Phong như ngọn lửa thiêu đốt, chỉ nhìn chằm chằm vào Lý Diệu.
Mười sáu lưu quang bay theo một đường cong, tốc độ cực nhanh, không để cho Lý Diệu né tránh, đồng thời oanh kích vào người Lý Diệu "Hừ, phi đao à?" Trong mắt Lý Diệu lóe lên vẻ khinh thường.
"Ầm!"
Một luồng sức mạnh đáng sợ khó tin trong nháy mắt xuyên qua bộ đồ Hắc Thần truyền vào. Cho dù yếu đi chín thành, luồng lực công kích khó tin đó vẫn lớn kinh người. Những lưỡi dao có lực công kích vượt qua năm mươi vạn kg, mười sáu thanh phi đao vượt qua tám trăm vạn kg! Cho dù đã yếu đi chín thành, vẫn có lực công kích vượt qua tám mươi vạn kg! Tương đương với việc Lý Diệu dùng thân thể không có phòng ngự gì để ngạnh kháng một lực công kích tám mươi vạn kg!
Lúc trước La Phong vào di tích văn minh cổ số chín, đối mặt với công kích của người áo đen thần bí. Lực công kích gần trăm vạn kg, La Phong cũng phải dựa vào thuẫn bài làm tan mất vô số lực công kích, mà sau đó vẫn bị gãy xuống cánh tay! Chỉ cần thuẫn bài tá lực một nửa, cánh tay gãy xương cũng đã làm tan mất không ít lực công kích, lực tác dụng vào người La Phong chỉ còn lại có khoảng bốn mươi vạn kg, nhưng như vậy vẫn làm cho La Phong thổ huyết đau đớn. Còn bây giờ Lý Diệu chịu lực vượt qua tám mươi vạn kg!
Dưới tình huống bình thường, Lý Diệu sẽ bị chấn chết tươi!
May mà 'bộ đồ Hắc Thần' phân tán lực công kích ra toàn thân hắn, hơn nữa hắn lại là chiến thần cao cấp đỉnh cao, tố chất thân thể mạnh hơn La Phong lúc vừa mới tiến vào di tích văn minh cổ số chín nhiều
Phốc! Phốc! Phốc
Lý Diệu giữa không trung, sắc mặt đỏ lên, miệng phun máu như nước máy. Chỉ với lực công kích đáng sợ như vậy, chỉ một lần, cũng là làm Lý Diệu mất đi hơn phân nửa sức chiến đấu.
"Không thể, không thể!"
Trong lòng Lý Diệu điên cuồng hét lên. "Ta là chiến thần cao cấp đỉnh cao, còn phối hợp với bộ đồ Hắc Thần! Cho dù là tồn tại trên cấp chiến thần cũng nhiều nhất là đánh ta bị thương thôi. Rất ít nghị sĩ có thể một đòn đánh chết ta. Nhưng La Phong hắn… chẳng lẽ hắn đột phá, là tồn tại trên cấp chiến thần rồi?"
Các chiến thần đều biết. Chiến thần cao cấp đỉnh phong phối hợp với 'bộ đồ Hắc Thần", nếu cùng cấp bậc thì không thể đánh chết được. Cho dù đám nghị sĩ cũng rất khó dùng một đòn đánh chết được.
Dưới lầu thương thành liên minh HR, trên đường phố rộng lớn đang rất đông người, không ít du khách thậm chí còn đứng bên cạnh chụp ảnh.
"Ầm ầm…"
Như một viên đạn pháo cuộn thẳng tới, làm vỡ cả những tảng đá phiến. Đám quân nhân tuần tra bên cạnh cũng loạn lên. Đám du khách đang chụp ảnh lưu niệm cũng sợ tới mức kêu lên. Một vài loạn thạch bay tới đập vào mọi người. Trên lối đi bộ những người đi đường kêu lên sợ hãi. Vài tảng đá bay lên trên đường. Ô-tô trên đường nhất thời phanh lại, tắc cả đoạn phố, không ít tài xế phẫn nộ bấm còi inh ỏi. "Trời ạ!" Vô số người đi đường đều dán mắt lên trời.
Chỉ thấy một thanh niên mặc quần áo giản dị màu đen, chân đạp Độn Thiên Toa, đang lơ lửng giữa không trung. Còn cái hố to trên đường lại có một bóng người toàn thân màu đen nhanh như chớp phóng ra.
Chỉ thấy thanh niên chân đạp Độn Thiên Toa đó, ánh mắt lạnh giá, vung tay trái lên!
Tay trái hắn đang cầm Kim Tuyến Võng hình cầu, tựa như một tia chớp trong nháy mắt đánh trúng vào Lý Diệu, sau đó tự động trải ra, bó chặt lại. Giống như trói heo.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thôn Phệ Tinh Không.