Xuyên không
-
Thu Phục Tổng Tài Lạnh Lùng Bá Đạo
- Samsammup
- 541 chữ
- 2019-08-31 11:36:42
Chớp..chớp.."ủa đây là đâu?Không lẽ mình còn sống " Dưa tay lên nhéo má "đau..ý mà đây đâu phải là tay mình, khuôn mặt này nữa. Trước gương là một người thân hình nhỏ nhắn,mắt to ngấn nước,mũi thon cao,đôi môi nhỏ chúm chím đỏ mọng, làn da trắng hồng không tì vết, mái tóc đen dài...Trời ơi ! Không lẽ mình xuyên không giống như mấy cuốn truyện ngôn tình mà nhỏ Ánh Nguyệt hay nói với tôi sao. Đang suy nghĩ thì cửa chợt mở ra bước vào là một mĩ nữ sắc sảo đẹp nhờ son phấn. Thấy Sam Sam ngồi trên giường thì tiến lại gần hất mặt lên nói:
- Sao mày không chết luôn đi cái con tiện tì kia. Mày còn sống thì cái gia đình này càng thêm xui xẻo. Mày không thấy nhục à!
- Chị là ai? Chị nói vậy là sao?
- À mày còn giả bộ ngây thơ nữa hã? Mày cướp chồng người ta bị đánh như vậy còn không sợ hã? Mày là một con dâm đãng,mày chỉ 17 tuổi thôi mà. Mày cũng giống mẹ mày thôi lên giường với bao nhiêu thằng đàn ông ...
- Chị đừng súc phạm mẹ tôi. Bà ấy không bao giờ như vậy? Không phải mọi chuyện đều do mẹ con chị gay ra hay sao. Mẹ con chị là đồ độc ác dùng thủ đoạn để lừa gạt bố tôi, khiến ông ấy hiểu lầm nên mẹ tôi mới chết như vậy? ..
Bị nói trúng tim đen nên chị ta hoản loạng gào ầm lên:
- Mày đừng có đổ oan cho tao. Mẹ mày chết khi đang làm chuyện đó với tình nhân. Ai cũng biết mẹ mày là con đàn bà dâm đãng...
Chát....- Chị im đi. Chị chỉ qua mặt được mọi người thôi,chị nghĩ ai cũng ngốc sao? Chị biến đi! Còn ở lại tôi không biết chuyện gì sẽ sảy ra đâu?
- Mày chờ đó lần sau tao sẽ không để cho mày thoát dễ dàng vậy đâu?
Mệt mỏi nằm ngã lên giường, những kí ức của thân thể tôi đang xuyên vào cứ chạy loạn ở trong đầu khiến cho đầu tôi đâu như búa bổ. Người tôi xuyên vào tên là Lí Dao Dao 17 tuổi, người vừa nảy là chị cùng cha khác mẹ với tôi tên Lí Ngọc Nhi 20 tuổi.
Nằm 1tuần trong bệnh viện chỉ có duy nhất lần đó chị ta vào thăm tôi thôi. Sáng hôm sau tôi xin xuất viện, bước vào nhà tôi đi thẳng lên phòng của mình. Mọi người đều ghét tôi trừ bố Dao Dao, chắt ông hận mẹ tôi nên mới tỏ ra không quan tâm. Vào phòng tắm rửa mặt cho tỉnh,mệt mỏi ngã lên giường rồi ngủ lúc nào không hay.
6giờ tối tôi tỉnh lại thì cũng có người gõ cửa bảo xuống ăn cơm. Xuống phòng ăn ngồi ở ghế chủ vị là bố tôi, bên phải là dì và Ngọc Nhi,bên trái là tôi. Ăn cơm xong tôi về phòng định ngủ tiếp,liếc thấy có bàn học và sách. Tiến lại Không hiểu sao tôi lại cầm sách lên đọc,trước tôi chỉ ăn chơi thôi chứ không có đụng vào sách vở.