Chương 191: Nửa tháp babel (3)


Trong tưởng tượng của cô, cảnh tượng này sẽ diễn ra trên một hành lang, một lối đi, hoặc tại một bục diễn thuyết ngoài t8rời. Có vài người theo sau anh, vừa nhìn thấy anh, cô sẽ cùng đồng nghiệp bước qua một bên, khi anh đi ngang qua cô, cô3 sẽ cất tiếng chào
Xin chào, ngài Thủ tướng
đồng nhịp với mọi người.

Nhưng Tang Nhu không thể ngờ được rằng, 9cô lại gặp anh ở khu vực bàn trà, chẳng có ai theo sau anh, cô cũng không đứng cùng đồng nghiệp.
Đối với sự xuất hiện đột ngột của anh, Tô Thâm Tuyết vui mừng khôn tả. Đương nhiên, cô không trưng hết niềm hạnh phúc của mình ra. Nếu không, con trai trưởng nhà Utah lại vênh mặt đắc ý cho xem.
Cô từ tốn bước đến gần, hỏi anh tại sao lại đến đây.
Tang Nhu vừa mong anh uống cốc nước ấy thật nhanh, lại vừa mong anh đừng uống hết nước quá sớm.
Trong không gian nhỏ bé này, sự hiện diện của anh làm cô choáng ngợp.
Anh chẳng nói chẳng rằng, cứ lặng lẽ ngắm nhìn cô.
Con người này, vừa nhìn đã biết là anh vào đây từ cửa sau rồi. Cây cối ở khu vực cửa sau không được tỉa tót, vừa qua một cơn mưa lớn, những tán cây vương đầy nước mưa, nhỏ xuống ướt thẫm vai và tóc anh.
Một lúc lâu sa6u, cô cũng không biết nên làm thế nào cho phải.

Tôi nói này, cô thực tập sinh,
anh nhìn cô cười cười trêu chọ5c, như thể anh khá thích thú khi thấy cô luống cuống, anh nghiêng người về phía trước,
Có thể rót cho tôi cốc nước không?

Cô không thể tò mò mở to mắt nghiên cứu cách ngài Thủ tướng uống nước, nhưng có thể quan sát qua tấm gương dài.
Đương nhiên là cô chỉ dám nhìn trộm thôi.
Tang Nhu thở phào. Ở đây chỉ có cốc giấy dùng một lần thôi. Khu vực bàn trà này chỉ dành cho nhân viên thư ký. Khu vực trà nước của Thủ tướng ở chỗ khác, chỉ có Thư ký trưởng mới có chìa khóa, mà người đó không có ở đây.
Sau khi rót đầy hai phần ba cốc nước đưa cho Utah Tụng Hương, Tang Nhu đứng sang một bên, hai tay buông thõng xuống.
Hôm qua là cuối tuần, đêm qua anh vừa mới ở đây, sáng nay mới rời đi.
Sáng nay mới đi, tối lại tới.
Khi cô đang định lau tóc cho anh, anh nắm lấy tay cô.
Kéo nhẹ một cái, cô ngã nhào vào lòng anh, anh cứ thế ôm lấy cô.

Rồi sẽ có người quan tâm cô, chỉ cần cô dám cố gắng phấn đấu.


Chiếc cốc giấy trống rỗng được trả về tay Tang Nhu.

Ngài Thủ tướng, anh còn cần gì nữa không?
Cô trịnh trọng hỏi.
Lúc rời khỏi văn phòng, Tang Nhu còn mang theo cả chiếc cốc giấy mà Utah Tụng Hương đã dùng.
Cơn mưa trắng trời khiến Tang Nhu ảo não. Cô không mang theo ô, nhưng cô cần phải về nhà. Ở nhà vẫn còn khá nhiều việc cần làm. Khẽ cắn chặt răng, Tang Nhu quyết định tắm mưa, nhưng có người đã cản cô lại.
Cô cầm chặt chiếc ô, rời khỏi văn phòng làm việc, bước về trạm đợi xe buýt, mỉm cười với bất kỳ ai cô gặp trên đường.
Tang Nhu nhớ lại, dường như đã có một người nói vào bên tai cô.
Cô không dám quay lại, cất tiếng hỏi:
Ngài Thủ tướng, anh cũng dùng cốc giấy dùng một lần chứ?


Đương nhiên rồi.


Không cần nữa.

Utah Tụng Hương rời đi rồi, Tang Nhu vẫn đứng ngơ ngẩn trong khu vực bàn trà hồi lâu.
Tối nay vừa có trận mưa to, Tô Thâm Tuyết mở cửa thư phòng ra đã nhìn thấy Utah Tụng Hương.
Cái con người này, chẳng phải đã nói là hôm nay sẽ không đến sao.
Là người bảo vệ của trung tâm quản lý nhân viên.
Người bảo vệ đưa cho Tang Nhu một chiếc ô. Đó là chiếc ô mà chỉ riêng số Một đường Jose mới có. Tang Nhu cảm động, hỏi người bảo vệ làm sao có được chiếc ô đó.
Khu nghỉ dưỡng nằm ở vùng núi, đêm xuống nhiệt độ sẽ giảm đột ngột, như vậy anh sẽ ốm mất thôi.
Nhưng ngay lúc này đây, cô lại không mang theo khăn tay hay những thứ tương tự. Cũng may là chiếc áo khoác cô đang mặc làm bằng chất liệu cotton thấm nước. Cô nắm chặt tay áo, nhón chân, lau đi những giọt nước mưa trên vai anh.
Hôm nay sẽ là ngày mà con trai trưởng nhà Utah ghét nhất trong tuần. Anh luôn phàn nàn vì hồ sơ trên bàn làm việc chất cao như núi.
Từ khi Tô Thâm Tuyết lấy danh nghĩa dưỡng bệnh về vùng ngoại ô, Utah Tụng Hương tới thăm cô vào mỗi cuối tuần. Nếu có thể, anh cũng sẽ tới vào thứ Tư nữa.
Người bảo vệ nói rằng vệ sĩ của Thủ tướng đã đưa nó cho anh ta. Vệ sĩ của Thủ tướng cũng nói rằng sẽ có người trong Văn phòng Thư ký cần đến nó.
Chiếc ô màu đen, to lớn và chắc chắn, cầm chiếc ô này đi giữa trời mưa sẽ không lo bị nước mưa hắt vào.
Cô hoàn hồn, rối rít,
Vâng, thưa ngài Thủ tướng.


Ngài Thủ tướng, xin ngài đợi một chút.
Cô lóng ngóng mở tủ, tìm kiếm chồng cốc dùng một lần. Khi rút một chiếc cốc giấy ra, cô lại ngập ngừng. Tang Nhu không dám chắc liệu ngài Thủ tướng có dùng cốc giấy dùng một lần không. Theo như lời đồng nghiệp trong phòng Thư ký chia sẻ, Thủ tướng tương đối kỹ tính đối với đồ dùng sinh hoạt hằng ngày.
Cái ôm kéo dài lâu thật lâu.

Cũng không biết là bao lâu, lâu đến mức cô suýt nữa thì nằm ngủ luôn trong vòng tay anh rồi.

Trước đây mỗi khi Utah Tụng Hương tới, bọn họ đều ngủ trong phòng riêng.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thủ Tướng, Mời Xem Đơn Ly Hôn!.