Chương 227: Đệ đơn ly hôn (8)


Cô hỏi Hà Tinh Tinh lý do, Hà Tinh Tinh chỉ đáp:
Thưa Nữ hoàng, đây chỉ là tình thế tạm thời mà thôi.


Cô cho gọi Christie đến, bà ta 8cũng chỉ đứng trước mặt cô không nói không rằng.

Cô ném cả đống đồ về phía Christie, không ngừng quát to:
Các người coi tôi là gì chứ3?

Trong trí nhớ của Tô Thâm Tuyết, lần đầu tiên Tô Văn Hãn ôm cô là vào ngày cô đăng cơ ngôi vị Nữ hoàng, mà cái ôm thứ hai này lại có vẻ vô cùng khác biệt so với cái ôm đầu tiên ấy.
Cô bước đến ngồi vào vị trí dành riêng cho Nữ hoàng.
Utah Tụng Khinh chịu trách nhiệm trình bày đầu đuôi câu chuyện, dù sao Thủ tướng tiền nhiệm cũng là một người rất có tài ăn nói.
Phần trình bày kéo dài năm phút của Cựu Thủ tướng có thể được đặt tít và tóm tắt như sau: Ngày X tháng X, Thủ tướng Goran bị ám sát, nhờ các vệ sĩ nỗ lực bảo vệ mới có thể an toàn thoát hiểm. Tuy nhiên, điều khiến dân chúng cả nước không ngờ là, rạng sáng, tại hiện trường ám sát, người được Thủ tướng che chở trong lòng lại không phải Nữ hoàng, mà là một cô gái trẻ khác.
Vào một giờ năm phút sáng, tại bãi đỗ xe của một hộp đêm nổi tiếng tại thành phố Goose, hai tên sát thủ dùng kính phản quang, xả súng về phía Utah Tụng Hương. Viên đạn thứ nhất chỉ cách anh trong gang tấc, viên thứ hai bắn thẳng vào giữa tim anh nhưng lại được một vệ sĩ đưa thân ra chắn, viên đạn thứ ba…
Người đang nói chợt dừng lại, bởi vì sắc mặt Nữ hoàng tái nhợt, như có thể ngã nhào bất cứ lúc nào.
Hôm nay Nữ hoàng mặc một bộ vest theo phong cách retro màu lục đậm, phối với chiếc thắt lưng bản rộng màu nâu. Đường nét cắt may khéo léo của bộ trang phục tôn lên dáng người quyến rũ của Nữ hoàng, thắt lưng bản rộng càng khiến tư thế ngồi của Nữ hoàng thêm trang nghiêm.
Trên đường đi đến phòng ăn, thỉnh thoảng có nhân viên đang làm việc trong Cung điện Jose hành lễ chào hỏi Nữ hoàng. Tất cả mọi thứ đều không có gì khác thường, nhưng nếu nhìn kĩ, lại có thể nhận ra sự thương hại từ ngôn ngữ cơ thể của mấy người họ.
Sự thương hại này là dành cho Nữ hoàng của họ đấy ư?
Cô giáo ơi, em có thể vượt qua những hoang mang bối rối trong lòng mình, nhưng điều em sợ nhất là….

Anh ấy sẽ phụ lòng em.

Cô giáo ơi, nếu Tụng Hương không xứng đáng với lòng tin của em, em phải làm sao bây giờ?
Từ các loại phục sức được chuẩn bị sẵn cho Nữ hoàng, từ quần áo, trang sức hay giày dép, đều thể hiện hôm nay là một ngày vô cùng trọng đại.
Cũng như mọi ngày, sau khi thay quần áo xong, bảy giờ ba mươi phút, Tô Thâm Tuyết rời khỏi cung điện của Nữ hoàng.
Đây là lần đầu tiên cô bước ra khỏi nơi này trong suốt ba ngày qua.

Thưa Nữ hoàng, tất cả đều chỉ là tạm thời mà thôi.
Trên đầu Christie còn vướng một hạt nhựa, nhưng bà ta vẫn đáp lại cô bằng câu 9nói giống hệt Hà Tinh Tinh.
Nhớ đến những việc mình đã đồng ý với Utah Tụng Hương, Tô Thâm Tuyết chỉ đành tuyệt vọng quay về phòng.
Được rồi, chỉ là tạm thời thôi, chỉ là tạm thời, có khi, chỉ cần cô tỉnh lại sau một giấc ngủ, mọi chuyện đã được giải quyết xong.
<5br>Nói không chừng, lúc này đây, Thủ tướng của đất nước này đang đàm phán với các vị khách quốc tế tại số Một đường Jose, cố gắng hết sức để bảo vệ nước nhà, bảo vệ Trái đất.

Tụng Hương, em sẽ nghe lời anh.
Cô lẩm bẩm tự nhủ rồi chìm vào giấc mộng.
Phải là chuyện như thế nào mới có thể khiến người chuyên xử lý khủng hoảng cho Thủ tướng phải rụt rè thế kia?
Cô giáo ơi, bây giờ, em đang rất hoang mang lo sợ.
Thế nhưng, cô giáo ơi, nhớ đến những gì mà mẹ đã nói với em trong mơ,
Thâm Tuyết, con là một Nữ hoàng
, em lại cố ép cho lưng mình thật thẳng.
Sáng hôm sau, khi mở mắt ra, điều đầu tiên cô nhìn thấy lại là gương mặt nặng nề của Christie và ánh mắt u ám của Hà Tinh Tinh đứng bên cạnh.
Lúc này, đồng hồ đang điểm sáu giờ bốn mươi phút.
Bên trong cung điện lúc này còn có cả ekip xây dựng hình ảnh của cô nữa.
Có lẽ, khi cô mở mắt ra lần nữa, Utah Tụng Hương đã xuất hiện trước mặt cô rồi.
Ấy vậy mà, khi cô tỉnh giấc vào sáng hôm sau, anh không hề xuất hiện bên giường cô.
Thủ tướng là một người trăm công nghìn việc, sao có thể mới sáng sớm đã đến Cung điện Jose sắm vai một người chồng tận tâm cơ chứ. Nghĩ đến đây, hình ảnh phản chiếu của Tô Thâm Tuyết trong gương lại khẽ nhăn mũi.

Nữ hoàng bệ hạ, đây chỉ là tạm thời mà thôi.
Từ lúc rời giường đến khi màn đêm buông xuống, lời tuyên bố của Hà Tinh Tinh và Christie vẫn tiếp tục được thực thi.
Phạm vi hoạt động của cô chỉ giới hạn trong cung điện của Nữ hoàng, không được tiếp xúc với bất cứ thiết bị truyền tin nào.
Một ngày qua đi, cô vẫn cứ đọc sách, bơi lội, tản bộ theo sắp xếp của những người kia.
Tám giờ mười phút, Nữ hoàng dùng xong bữa sáng.
Tám giờ rưỡi, Christie đẩy cửa văn phòng Nữ hoàng ra, đã có không ít người tập trung bên trong phòng khách.
Người đứng đầu Văn phòng Thủ tướng và người phụ trách Văn phòng Nữ hoàng đang đứng cạnh nhau; hai bên trái phải là hai Chủ tịch của Ủy ban Hoàng gia, người có mái tóc chải chuốt cẩn thận kia chính là ngài Tổng lý, ngoài ra còn có đại biểu Đảng Dân chủ, Utah Tụng Khinh và Tô Văn Hãn, đứng cuối hàng là Lý Khánh Châu đang cúi thấp đầu.
Trong lúc tản bộ trong vườn hoa, cô như loáng thoáng nghe thấy tiếng ồn ào, trong đó còn xen lẫn giọng nói của Tô Jenny. Nhưng khi nghe kĩ lại, tiếng huyên náo không còn nữa.
Cứ như thế, một đêm lại trôi qua.
Tô Thâm Tuyết cho rằng, đêm nay, cô cũng sẽ giật mình tỉnh giấc nhiều lần như đêm hôm qua vậy. Nhưng không, đêm hôm nay, cô ngủ rất sâu.
Thư ký riêng của Nữ hoàng rót cho cô một ly nước, tất cả các vị khách trong phòng đều đồng loạt nhìn về phía Nữ hoàng.
Sau khi uống nước xong, sắc mặt Nữ hoàng mới tốt hơn đôi chút.
Cựu Thủ tướng lại tiếp tục trình bày mọi chuyện đã xảy ra:
Sau khi hành lễ chào hỏi Nữ hoàng, đoàn khách đến thăm Văn phòng Nữ hoàng đều đứng ở một bên không nói năng gì.
Tô Văn Hãn chính là người đầu tiên bước lên trước, rồi ôm chầm lấy cô.
Đây cái ôm thứ hai của một người cha dành cho con gái trong suốt hai mươi chín năm cuộc đời.
Viên đạn thứ ba lại bắn vào tường. Năm vệ sĩ lập thành lá chắn hình người, bảo vệ Thủ tướng rút lui vào thang máy. Trong quá trình rút lui, một vệ sĩ bị bắn trúng chân, một người khác bị bắn trúng vai, tiếng súng vang lên liên hồi.

Giữa tiếng súng đạn không ngừng, Thủ tướng an toàn lui vào thang máy, mà theo sau anh, ngoài vệ sĩ riêng, còn có một cô gái trẻ tuổi.

Khi Cựu Thủ tướng nói đến đoạn Thủ tướng và một cô gái trẻ cùng bước vào trong thang máy, các vị khách khác đều không hẹn mà cùng lặng lẽ nhìn về phía Nữ hoàng.

May mắn, may mắn thay, vẻ mặt Nữ hoàng lại vô cùng bình tĩnh.

Vẻ mặt ấy khiến ai nấy đều có vẻ nhẹ nhõm hẳn, song cũng lo lắng khó nói thành lời.

Phần trình bày của Cựu Thủ tướng đã đi đến đoạn cuối.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thủ Tướng, Mời Xem Đơn Ly Hôn!.