Chương 230: Đệ đơn ly hôn (9)


Lý Khánh Châu cho cô biết một tin tức:
Thủ tướng không biết gì về chuyện xảy ra tại văn phòng này trong suốt nửa giờ vừa qua8.


Nói cách khác, Utah Tụng Hương không biết chuyện những người này mới sáng sớm đã tìm đến tận cửa thế này.
Không biết điều này có được xem là an ủi không nhỉ? Nếu ngay cả chồng cô cũng tham gia vào việc sắp xếp cho Nữ hoàng tham d9ự cuộc họp báo lúc ba giờ chiều kia, thì cuộc đời cô quả thật bi đát quá rồi.


Hôm sau khi diễn ra sự việc, Pierre đ6ề nghị muốn được đến gặp Nữ hoàng, nhưng lại bị Thủ tướng ngăn cản. Thậm chí, Thủ tướng còn cảnh cáo, trước khi mọi chuyện h5oàn toàn chấm dứt, không một ai được đặt chân đến Cung điện Jose.
Lý Khánh Châu nói.
Cô phải hiểu rõ thái độ của những đơn vị truyền thông chính ở thành phố Goose đối với sự kiện lần này, đồng thời cũng phải mượn những tờ báo lá cải chuyên thổi phồng sự việc như một sự chuẩn bị trước, tránh để tâm trạng bị mất kiểm soát trước các câu hỏi hóc búa của ký giả.
Cuộc họp báo vào lúc ba giờ chiều quả thật không khác gì chỉ mành treo chuông.
Trước khi nhìn thấy những bức ảnh kia, trong ấn tượng của Tô Thâm Tuyết, cái gọi là
Thủ tướng ôm chặt, che chở một cô gái trẻ tuổi
chỉ được nêu ra dưới góc nhìn của giới truyền thông mà thôi.

Nữ hoàng bệ hạ, có lẽ ngâm mình nghỉ ngơi trong suối nước nóng sẽ cảm thấy tốt hơn một chút.
Christie đề nghị.
Cô chỉ lắc đầu.
Cô không thể nghỉ ngơi được, bởi một khi rơi vào trạng thái thả lỏng, chắc hẳn cô sẽ không muốn tỉnh lại nữa.
Thông qua cánh cửa thang máy đang chậm rãi đóng lại, hai phần ba gương mặt cô gái với vóc người thon thả đang vùi chặt vào lồng ngực của người đàn ông cao lớn, mà hai tay người đàn ông cũng ghì chặt cả người cô gái vào lòng mình, dáng vẻ chở che hết mực.
Khó trách, trên bản báo cáo kia, bác sĩ phụ trách chỉ ghi ngắn gọn một câu: Bình an vô sự.
Cứ nhìn mà xem, nếu người không hiểu chuyện nhìn thấy xấp ảnh này, có khi cũng sẽ lầm tưởng đây là poster của một bộ phim hành động chiếu rạp nào đó thôi. Trong ảnh, người đàn ông mặc chiếc áo khoác ngắn màu tối, người phụ nữ mặc váy ngắn cộc tay màu đỏ, với cách phối màu này, với hai gương mặt này, lại thêm hành động ôm siết lấy nhau giữa làn mưa bom lửa đạn kia…

Khi xe ngừng rồi, Thủ tướng vẫn cứ ngẩn người nhìn ra ngoài cửa sổ, mà trùng hợp thay, bên ngoài cửa sổ khi ấy chính là bức chân dung khổng lồ của Nữ hoàng.

Đầu vẫn rũ xuống, cô chỉ nói với Lý Khánh Châu một câu:
Anh đi đi.

Lý Khánh Châu vừa rời đi thì Christie bước vào.
Đừng khóc, đừng khóc!
Tô Thâm Tuyết, đừng khóc, bây giờ không phải là lúc sụt sùi rơi lệ!
Ba giờ chiều nay, vẫn còn một cuộc họp báo đang chờ cô.
Xưa nay, Utah Tụng Hương luôn biết chừng mực.
Tuy vậy, khi từng bức ảnh chụp Utah Tụng Hương và Tang Nhu lần lượt hiện ra trước mắt, cô mới biết, lần này, giới truyền thông thật sự đã rất công bằng và nhân từ rồi.
Từng bức ảnh chụp lại cảnh Thủ tướng ôm chặt cô gái kia lần lượt hiện ra.
Con trai trưởng nhà Utah chắc chắn không cho phép cô con gái lớn luôn một mực đầu cơ trục lợi của nhà họ Tô được sắm vai Đấng cứu thế.

Mấy ngày qua, Thủ tướng cũng không dễ chịu gì.
Lý Khánh Châu nói.
Việc Thủ tướng không mấy dễ chịu được thể hiện trong một đêm đi ngang qua vườn thượng uyển của Nữ hoàng, anh đã yêu cầu tài xế dừng xe lại.
Chắc rằng, chàng thanh niên đến từ bang Mississppi đã đọc được tin tức Thủ tướng bị ám sát rồi.
Thấy tin tức ấy rồi, thì chắc cũng đã thấy tin tức
Clinton và Lewinsky của Goran
rồi đúng không? Nữ hoàng đúng là mất mặt, còn không bằng cả một cô gái tầm thường.
Sau này cô và anh hẳn sẽ còn gặp lại nhau. Đến lúc ấy, nếu Lục Kiêu Dương dám nói với cô những lời ấy, cô nhất định sẽ đá anh thật mạnh rồi đáp:
Lục Kiêu Dương, trên thế giới này, ai cũng có thể nói tôi như thế, chỉ riêng cậu là không thể, bởi vì cậu là bạn tôi, người bạn duy nhất của tôi.

Nếu cô nói, cô muốn ăn mỳ cốc vị cà chua ở nhà Lục Kiêu Dương thì có được không?
Vừa nghĩ đến mỳ cốc ở nhà Lục kiêu Dương, mắt cô lại cay xè.
Xem ra, mỳ cốc vị cà chua ở nhà anh quả thật có sức hút vô bờ, khiến cô vừa nhớ đến thôi đã muốn rơi nước mắt rồi.
Tô Thâm Tuyết bảo Hà Tinh Tinh tìm tin tức liên quan đến việc
Thủ tướng bị ám sát
, kể cả những tờ báo lá cải với đầu đề
Clinton và Lewinsky của Goran
.
Người có thể nhận được thư mời tham dự cuộc họp báo của Nữ hoàng hiển nhiên không phải hạng người ăn không ngồi rồi.
Giới phóng viên của thành phố Goose vốn luôn có thái độ cứng rắn, dù cô có là Nữ hoàng, bọn họ cũng quyết không nể tình.
Cô giáo ơi, người con gái mà chồng em đang ôm chặt kia không phải là em.
Giờ phút này đây, em mới thật sự nhận ra rằng, tất cả mọi chuyện đều là thật.
Từng giọt nước mắt không ngừng tràn khỏi khóe mi, rơi xuống gương mặt của đôi nam nữ đang ôm nhau trong ảnh.
Christie đang muốn giục cô chuẩn bị nhanh lên sao? Cuộc họp báo đã vô cùng cấp bách rồi, ai nấy đều ngầm hiểu rõ ý nghĩa cuộc họp báo này là gì.
Tuy vậy, Christie lại không thúc giục cô, chỉ đến hỏi xem Nữ hoàng có muốn nghỉ ngơi không, bữa trưa muốn ăn gì không.
Bữa trưa muốn ăn gì ư?
Thật ra, không cần nói, Tô Thâm Tuyết cũng biết,
đoàn thuyết khách
xuất hiện tại văn phòng cô vào lúc sáng sớm này vốn không nằm trong kế hoạch của Utah Tụng Hương.
Từ trước đến nay, con trai trưởng nhà Utah vẫn luôn kiêu ngạo, hiếu thắng, ghét nhất bị động.
Anh có thể sẽ có hứng thú hợp tác, dù sao hợp tác song phương cùng có lợi cũng không phải là chuyện to tát gì. Tuy nhiên, điều kiện tiên quyết phải là, trong cuộc hợp tác này, anh phải nắm chắc được quyền lợi trong tay, đặc biệt là trước mặt con gái lớn nhà họ Tô.
Cô chỉ còn năm tiếng để chuẩn bị mà thôi.

Tô Thâm Tuyết, xin cô đừng khóc.


Tô Thâm Tuyết, xin cô đừng khóc!
Tiếng gào thét xé gan xé phổi của người phụ nữ vang vọng khắp trần nhà.

Cô khóc nức nở như một đứa trẻ, vừa khóc vừa chỉ trích Hà Tinh Tinh là kẻ lừa gạt, dám lừa cô uống ly sữa kia, còn lừa cô rằng, sau khi ngủ một giấc tỉnh lại, sẽ không có bất cứ điều gì thay đổi cả.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thủ Tướng, Mời Xem Đơn Ly Hôn!.