Chương 236: Đệ đơn ly hôn (11)


Con gái lớn nhà họ Tô và con trai trưởng nhà Utah là đối tác, hợp tác cùng có lợi. Mối quan hệ này ngầm ẩn phía sau danh nghĩa vợ chồng, 8đặc biệt là trước mặt công chúng. Họ trao đổi với nhau bằng ánh mắt, cô cười nhẹ nhàng, anh cũng mỉm cười thật khẽ, mọi người đều thấy r3õ cánh tay của Thủ tướng đặt trên eo của Nữ hoàng.

Cô thiên kim tiểu thư của vị lãnh đạo nước ngoài cũng tới ngỏ ý muốn chụp chu9ng với Nữ hoàng.
Tròn một trăm năm.
Từ giờ đến lúc kết thúc bản thỏa thuận hợp đồng hôn nhân này là một trăm năm tròn trĩnh.
Đúng là đàn ông!
Cô không thấy ngón tay mình ấn nút gác máy, có thể... có thể anh còn điều gì muốn nói với cô, nói gì đó khác ngoài những câu như anh muốn ôm em, hôn em, muốn em.
Đã vào giờ này rồi, đương nhiên là chuyện cá nhân.
Lý Khánh Châu mang theo một văn kiện bí mật mà Thủ tướng gửi cho Nữ hoàng.
Giọng nói của Utah Tụng Hương hòa vào tiếng sóng truyền tín hiệu:
Tô Thâm tuyết, tôi sẽ khiến cô phải cam tâm tình nguyện ký tên vào bản hợp đồng đó.

Tô Thâm Tuyết cúp máy.
Khi chụp ảnh cùng cô tiểu thư của nhà lãnh đạo nước ngoài đó, Tô Thâm Tuyết chợt cảm thấy dường như có ánh mắt 6đang hướng về phía mình. Nhưng đến khi cô nương theo ánh nhìn đó, lại thấy Utah Tụng Hương đang cúi đầu trò chuyện cùng vị lãnh đạo nước5 ngoài.
Chụp ảnh xong, Utah Tụng Hương và vị lãnh đạo kia rời đi, Tô Thâm Tuyết tiếp tục ở lại triển lãm.
Mắt cô ươn ướt.

Thâm Tuyết, đừng cúp máy, đừng... Thâm Tuyết em đừng cúp điện thoại... anh không chịu nổi.


Giờ thì tốt rồi, phòng tôi sẽ không còn đồ dùng của Tô Thâm Tuyết nữa.


Tôi cho rằng đây là một sự kiện đáng để chúc mừng. Tôi đã gọi điện cho George. Đương nhiên, tôi không hề nói cho cậu ấy biết, chủ đề của buổi ăn mừng này là ‘Chúc mừng tôi đã ném hết tất cả đồ đạc của Nữ hoàng vào thùng rác’.

Utah Tụng Hương nói:
Tô Thâm Tuyết, tài xế taxi còn có cơ hội thay đổi, nhưng ngôi vị Nữ hoàng sẽ theo cô đến suốt đời. Ngôi vị này sẽ theo cô cho đến khi cô qua đời, mà ngay cả khi cô chết đi, mỗi khi nhắc đến cô, người ta cũng sẽ tôn trọng gọi cô là Cựu Nữ hoàng.

Utah Tụng Hương nói không hề sai. Kể từ khi đội lên đầu chiếc Vương miện Hoa hồng, sự nghiệp cả đời này của cô chính là làm Nữ hoàng: Nữ hoàng, Cựu Nữ hoàng Thâm Tuyết, Cố Nữ hoàng Thâm Tuyết.
Phía bên kia đầu dây.
Utah Tụng Hương thì thầm
Đừng... đừng cúp máy... Thâm Tuyết...


Ngài Thủ tướng đang nói chuyện điện thoại với Nữ hoàng của đất nước này, nội dung chúc ngủ ngon mà Thủ tướng dành cho Nữ hoàng còn quan trọng hơn cả tình bạn nữa.

Tô Thâm Tuyết cúp máy.
Lý Khánh Châu vừa rời đi chưa được năm phút, Tô Thâm Tuyết đã nhận được điện thoại của Utah Tụng Hương.
Trong điện thoại, Utah Tụng Hương ví von chuyện Tô Thâm Tuyết không ký vào bản hợp đồng bằng ví dụ sau: Một tài xế lái taxi đã làm việc khá lâu nhưng mãi vẫn không có tiền tiết kiệm. Đến khi anh ta có cơ hội đổi xe mới, thì anh ta lại từ chối nhận chìa khóa chiếc xe mới đó chỉ vì sĩ diện hão.

Em cúp máy đây.
Cô khẽ nói.
Tiếng
đừng
bật thốt lên xuyên qua sóng điện thoại, tay cầm điện thoại của cô khẽ run lên.
Utah Tụng Hương lại gọi tới số điện thoại của Tô Thâm Tuyết.
Từ giọng điệu của anh, cô luôn dễ dàng nắm bắt được tâm trạng của anh.
Ngay lúc cô bắt máy, thì bên kia lại cúp máy.
Khoảng mười một giờ đêm.
Tô Thâm Tuyết không chờ được đến lúc Utah Tụng Hương lên tiếng, mà trong điện thoại lại vang lên giọng một người con gái gọi
Arthur.
Xem ra, bạn bè của Utah Tụng Hương đã từ London tới rồi.
Quả nhiên.
Khoảng mười lăm phút sau, điện thoại của Tô Thâm Tuyết lại reo lên, vẫn là Utah Tụng Hương gọi tới.
Tiếng chuông cứ reo, reo mãi không ngừng, cô bắt máy.
Vào lúc sáu giờ tối, bức ảnh chụp chung của Thủ tướng và Nữ hoàng được đăng trên bản tin thời sự. Nữ hoàng vẫn miệt mài thực hiện các chương trình từ thiện vào Chủ nhật, mà cuối tuần, Thủ tướng cũng không nhàn rỗi. Trong bức ảnh đó, hai người rất hòa hợp. Từ ngôn ngữ cơ thể của họ cho thấy không có vẻ gì giống biểu hiện đang trục trặc.
Hai tiếng sau, Lý Khánh Châu xuất hiện lại Cung điện Jose.
Ngay khi anh gọi
Tô Thâm Tuyết
, cô đã biết anh uống say rồi. Con trai trưởng nhà Utah mỗi khi say đều sẽ tìm đến con gái lớn nhà họ Tô và nói,
Thâm Tuyết, hãy trông chừng anh.

Lần này, anh không bảo cô hãy trông chừng anh, mà mắng cô một trận.
Giọng nữ yểu điệu vang lên rõ ràng:
Arthur, tới đây rót cho tôi một ly. Tôi bay từ tận London tới đây chỉ để được ngài Thủ tướng rót cho tôi một ly rượu thôi đấy.

Tiếp đó là câu đáp trả trịnh trọng của Utah Tụng Hương.
Về phía trách nhiệm của Tô Thâm Tuyết, có một dòng được đánh dấu màu đỏ ở cuối thỏa thuận: Trong quá trình thực hiện hợp đồng, không bên nào có thể đề nghị chấm dứt mối quan hệ vợ chồng. Thỏa thuận này kết thúc vào năm 2115.
Bây giờ là năm 2015, vậy năm 2115 là khi nào?
Anh nói xong thì cười nhạt.
Tiếng cười nhạt đầy chua chát ấy cùng với mùi rượu như xuyên qua không gian thời gian, hiển hiện ngay trước mắt cô, cả hình ảnh đôi lông mày nhíu chặt của anh nữa.

Nếu không còn chuyện gì nữa, em cúp máy đây.
Cô hờ hững nói.
Vào giây cuối cùng, Utah Tụng Hương cất tiếng gọi cô.
Cái tên điên này.
Tô Thâm Tuyết không ký vào bản hợp đồng này.
Một lần nữa Tô Thâm Tuyết nhìn thấy thỏa thuận hôn nhân của cô và Utah Tụng Hương trong túi hồ sơ. Đây không phải là thỏa thuận trước đây, mà là bản thỏa thuận mới được Utah Tụng Hương sửa đổi bổ sung, ngày chỉnh sửa là một tuần trước.
Để cô xem xem, con trai trưởng nhà Utah lại đưa ra những điều khoản khắt khe gì cho con gái lớn nhà họ Tô nào.

Nữ hoàng bệ hạ không vui rồi?
Anh cười tự giễu,
Một Nữ hoàng bệ hạ đang không vui liệu có muốn bàn luận với tôi về vấn đề
đánh mất
không?

Đã mười một giờ hai mươi phút rồi, ngày mai cô vẫn còn nhiều việc phải giải quyết.
Cô hạ giọng thật thấp, hỏi lại
Không chịu nổi gì cơ?
Vai cô khẽ run lên.

Thâm Tuyết... Thâm Tuyết…
Bên kia đầu dây, giọng anh trở nên khàn đặc,
Thâm Tuyết... anh muốn hôn em, muốn ôm ấp em, anh muốn em.

Anh mắng cô là kẻ tự cao tự đại, nói rằng đã ra lệnh cho quản gia ném hết đồ đạc của cô vào thùng rác rồi. Anh còn kể, không còn nhìn thấy đồ dùng của cô ở trong phòng ngủ sẽ khiến tâm trạng anh vui vẻ hơn.

Tô Thâm Tuyết, cô có biết không, cái kẹp tóc màu xanh lá cây của cô rất chướng mắt, dây buộc tóc màu xanh cũng khó coi, kẹp tóc cũng gây khó chịu, giày của cô cũng chướng mắt, cái cốc cô uống nước cũng thật phiền. Tất cả những món đồ liên quan đến con gái lớn nhà họ Tô lúc này đều vô cùng chướng mắt. Vì vậy, dù đã sai Jeni gói ghém hết chúng lại rồi, tôi vẫn sợ chúng quay trở lại, cho nên, tôi sai Jeni vứt luôn vào thùng rác, mới vừa xong đấy.


Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thủ Tướng, Mời Xem Đơn Ly Hôn!.