Chương 242: Đệ đơn ly hôn (12)
-
Thủ Tướng, Mời Xem Đơn Ly Hôn!
- Tg Loan
- 1328 chữ
- 2022-02-06 12:42:14
Đúng lúc này, Hà Tinh Tinh đưa cà phê đến.
Tô Thâm Tuyết ra ban công, mới uống được nửa ly cà phê, cô đã tựa đầu8 vào ghế sofa, đầu óc lại dần trở nên kiệt quệ.
Trong thời gian cô thiếp đi, mặt trời dần ngả về phía Tây, hoàn3g hôn cũng buông xuống.
Xong xuôi, Hà Tinh Tinh đưa đến thức uống có tác dụng thư giãn. Thấy không có phần mình, Tô Jenny liền tìm Hà Tinh Tinh đòi hỏi, mãi cho đến khi bị Nữ hoàng quát mắng, Tô Jenny mới miễng cưỡng bước theo Hà Tinh Tinh rời đi.
Đồng hồ trên tường đang dừng ở tám giờ mười lăm phút, trong phòng đọc sách chỉ còn lại Tô Thâm Tuyết và Tang Nhu.
Tang Nhu cúi đầu đi đến trước mặt Tô Thâm Tuyết, mở đầu bằng một câu:
Nữ hoàng bệ hạ, xin chị hãy tin tưởng Thủ tướng!
Sau đó cô ta còn nói rõ, lời đồn
Kim ốc tàng Kiều
kia vốn là do Cựu Thủ tướng gây nên.
Cô giáo ơi, lúc nói chuyện với Lục Kiêu Dương về chỗ mỳ cốc và khoai tây chiên mà em đã gửi ở nhà cậu ấy, em đã dặn cậu ta không được ăn hết rồi lại mua món giống y như đúc về để thay thế, bởi vì, thứ mà cậu ấy lén mua về không phải là thứ mà ban đầu em đã nhận.
Mỳ ăn liền và khoai tây chiên mua lần đầu tiên mới là mỳ ăn liền và khoai tây chiên của lần đầu tiên. Mỳ ăn liền và khoai tây chiên mua lần thứ hai là mỳ ăn liền và khoai tây chiên của lần thứ hai. Cho dù chúng có giống nhau thế nào, từ mùi vị, bao bì cho đến nơi sản xuất đi chăng nữa.
Đây chính là điểm mấu chốt của Tô Thâm Tuyết.
Hà Tinh Tinh đến báo với cô rằng đã đến giờ ăn tối.
Mà ngoài chuyện này ra, Hà Tinh Tinh còn mang đến cho cô một tin tức khác: Tô Jenny đã đến Cung điện Jose, còn có Tang Nhu đi cùng. Tô Jenny còn nhờ Hà Tinh Tinh nhắn gửi với Nữ hoàng rằng: Tang Nhu có chuyện cần gặp Nữ hoàng.
Đối với chuyện Tang Nhu đã ở đâu sau sự kiện Thủ tướng bị ám sát, dân chúng mỗi người một suy đoán, chính Tô Thâm Tuyết cũng tò mò không biết cô ta đã đi đâu trong suốt thời gian vừa qua.
Thời gian làm việc của Nữ hoàng đã qua, mà điều quái lạ hơn nữa là không hề có ai đến q9uấy rầy cô, để kệ cô ngủ gật ở đây, không một ai đến ngăn cản cơn buồn ngủ đánh mất hình tượng của Nữ hoàng này. Cô thầ6m nghĩ, sao dạo gần đây đám người của Cung điện Jose chợt trở nên săn sóc, tỉ mỉ thế này?
Tô Thâm Tuyết lau nướ5c dãi bên khóe miệng mình. Lục Kiêu Dương từng hỏi:
Nữ hoàng ngủ mà cũng chảy nước dãi ư? Sao lại có thể chứ!
Cô chỉ đành kiên quyết phủ nhận, nhưng trong lòng lại nghĩ, tên ngốc, thật ra thì khi ngủ Nữ hoàng cũng chảy nước dãi như bao người đấy thôi.
Cô vừa thầm khen ngợi điểm tốt của mấy người này, cửa văn phòng đã được đẩy ra.
Sau đó, cô ta lại tiếp tục kể lại toàn bộ chuyện xảy ra ở hộp đêm hôm đó, hầu hết đều không có gì khác biệt so với những lời đã trình bày với Bộ Truyền thông.
Cô ta bị kích thích nên đến hộp đêm uống say, mang theo tâm trạng cay cú mà tiếp cận với đàn ông, lúc thì kề sát khiêu vũ với người này, lúc lại hôn gió với người khác. Trong số đó, có người đưa cho cô ta một viên thuốc màu hồng. Đương nhiên cô ta biết rõ đó là gì, nhưng vẫn nhận lấy rồi ném thẳng vào miệng. Hành động này của cô ta khiến Tô Jenny há hốc mồm.
Tang Nhu nói:
Nữ hoàng bệ hạ, dáng vẻ há hốc mồm của em gái chị thật sự rất đáng yêu, không hề giống chị chút nào. Tuy nhiên, nói vậy cũng không có nghĩa là chị không đáng yêu. Những việc Nữ hoàng đã làm trong Văn phòng Thủ tướng hôm đó cũng rất khả ái.
Tô Thâm Tuyết bảo Hà Tinh Tinh đưa Tô Jenny và Tang Nhu đến phòng sách.
Theo quy tắc cũ, Hà Tinh Tinh dùng thiết bị dò máy nghe trộm quét hết từng ngóc ngách. Tô Jenny tròn mắt theo sau Hà Tinh Tinh hỏi này hỏi kia. Đáng tiếc, câu hỏi của cô ta không được giải đáp, Hà Tinh Tinh một mực giữ im lặng từ đầu đến cuối.
Trong khi đó, Tang Nhu chỉ đứng yên.
Nghĩ vậy, Tô Thâm Tuyết để Hà Tinh Tinh đưa cô ta đến cung điện của Nữ hoàng.
Sau khi dùng bữa tối xong, Tô Thâm Tuyết không trở về cung điện bằng cửa chính mà đi vào bằng cửa hông theo đường mòn trong vườn hoa.
Hoàng hôn buông xuống, sương cũng dần đọng lại, thiên nhiên như một cô thiếu nữ vừa thay áo mới.
Trong màn đêm đọng sương, dưới ánh đèn, ánh mắt Tang Nhu tràn ngập vẻ:
Tôi sắp phó mặc tính mạng mình vào tay Thượng Đế.
Tô Thâm Tuyết không tin chuyện Utah Tụng Hương
Kim ốc tàng Kiều
. Đây là chuyện Utah Tụng Khinh sẽ làm, mà Utah Tụng Hương lại quyết không bao giờ giẫm lên vết xe đổ của Utah Tụng Khinh.
Như vậy, sao Tang Nhu lại xuất hiện với dáng vẻ thế này?
Cô không buồn quay đầu lại, chỉ nhìn ban công kia đến ngẩn người.
Sau lưng bỗng vang lên một tiếng gọi thật khẽ:
Chị ơi.
Cô chớp đôi mắt cay xè, quay đầu lại, nhìn thấy Tô Jenny, bên cạnh là Tang Nhu. Ánh mắt cô lập tức lia thẳng đến gương mặt Tang Nhu.
Cô rảo bước trên hành lang gấp khúc, lúc ngẩng đầu lên thì nhìn thấy ban công kia.
Cô đã từng đi chân trần, ngồi trên ban công kia ngắm mặt trời mọc buổi sớm, còn ném đậu tương vào Christie. Cô thậm chí đã từng nhảy xuống từ ban công kia ngay giữa đêm khuya, chỉ vì một mục đích duy nhất là đến gặp Utah Tụng Hương.
Có tiếng bước chân giẫm lên bãi cỏ, dừng lại sau lưng cô.
Dừng một chút, cô ta lại nở nụ cười méo mó rồi nói tiếp:
Nữ hoàng bệ hạ, tôi của hiện tại chỉ là một phần rất nhỏ con người tôi mà thôi. Phần lớn thời gian trước kia, tôi chỉ cố tình tỏ vẻ trước mặt Nữ hoàng, không dám có bất cứ hành động gì sai trái. Cho dù chuyên viên quản lý tài sản của tôi đã báo cho tôi biết từ một tháng trước đó rằng, tài sản của tôi đã đạt đến con số bảy trăm nghìn đô-la Mỹ, nhưng tôi vẫn cứ lấy lòng người bên cạnh theo thói quen.
Cho nên?
Tô Thâm Tuyết thản nhiên hỏi lại.
Cho nên, tôi có thể có hành vi lấy lòng một kẻ lang thang trên đường, cũng có thể có hành vi… quyến rũ ngài Thủ tướng.
Tang Nhu sờ mũi. Cuối cùng cô ta có quyến rũ Thủ tướng không, quyến rũ Thủ tướng như thế nào, thì đợi sau lại nói tiếp. Bây giờ, cô ta phải nói chuyện ở hộp đêm cho xong đã.
Tại hộp đêm, trong lúc mơ mơ màng màng, Tang Nhu nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc.
Dừng! Sao có thể là anh ấy? Đó nhất định không thể nào là anh ấy được! Dù sao người đó cũng là một người đàn ông lạnh lùng vô tình.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.