Chương 247: Đệ đơn ly hôn (13)



Thâm Tuyết, tin tưởng anh.
Giọng nói mềm nhẹ đến độ chảy nước rồi.

Tin tưởng anh sao?
Thì ra, con trai trưởng nhà Utah cũng có lúc chật vật như vậy.
Cô lại buồn ngủ rồi.

Trong năm phút, n9gười phụ nữ ở bên anh hai mươi năm chỉ xuất hiện có ba lần; còn Tang Nhu, người anh mới quen hai năm, Tang Nhu anh mới quen biết hai năm thì lại6 xuất hiện trong ống kính của anh đến bảy lần. Đáng buồn nhất là, chuyện đó lại xảy ra trong bữa tiệc sinh nhật hai mươi chín tuổi của vợ anh. A5nh sẽ không thể nào hiểu nổi, món quà sinh nhật này tàn khốc đến mức nào đâu.

Tiếng thủy tinh vỡ vang lên, lòng bàn tay Tô Thâm Tuyết tê rần. Một bóng người lao về phía cô, che khuất cả bầu trời, cùng với đó là câu nói,
Thâm Tuyết, em đừng làm anh sợ
quá đỗi bàng hoàng.
Mọi người nói đúng, ống kính không lừa người.
Trong ống kính của Utah Tụng Hương, người phụ nữ xinh đẹp như tiên không phải là cô, người phụ nữ xuất hiện nhiều nhất không phải là cô.
Tiếng Tụng Hương ấy như kéo anh về từ địa ngục.

Đừng lo, tôi không sao đâu.
Cô nói với anh.
Nhưng phải xem đoạn video và ảnh phóng sự ngài Thủ tướng chụp đã.
Có điều cô nóng lòng muốn xem, vậy phải làm sao đây?
Anh lẩm bẩm gọi Thượng đế, xin Thượng đế cử ai đó đến giúp tôi đi. Cầu xin Thượng đế giúp đỡ tôi một chút. Nói với Thượng đế rằng, Thâm Tuyết là cô gái tốt nhất trên đời, ông không thể đối xử với cô ấy như vậy được. Anh nói với Thượng đế, người tội lỗi đáng chịu trừng phạt là Utah Tụng Hương. Anh nói với Thượng đế rằng, tôi không chấp nhận, không chấp nhận cô ấy rời xa tôi.
Cô gọi:
Tụng Hương
.
Khi quay chụp, chồng cô có hướng ống kính về phía vợ mình nhiều hơn không?
Trong lòng tràn đầy mong đợi, trái tim cô đập rộn ràng loạn nhịp.

Tô Thâm Tuyết, bác sĩ sắp đến rồi.


Tụng Hương, nói cho tôi biết đi, nhé?

Trong năm phút, cô chỉ xuất hiện trong ống kính của anh ba lần, mà Tang Nhu là bảy lần.
Sau ba mươi phút xem phim ngắn, những người đó đã đi rồi.
Một giây sau, cô được ôm chặt.
Cô đứng thẳng tắp trong lòng anh.

Tô Thâm Tuyết, câm miệng.


Nói cho tôi biết đi.

Cô nói với anh, Tụng Hương, tôi không tin anh. Âm thanh tuyệt vọng vang dội cả bầu trời 3đêm.

Đêm sinh nhật lần hai mươi chín của tôi, bữa tiệc ở tầng cao nhất, tôi đã thấy đoạn phim anh quay rồi.

Qua vai anh, Tô Thâm Tuyết nhìn thấy vệt máu trên tấm thảm trắng. Vết máu ấy lan đến nơi cô đứng. Cô không biết ly thủy tinh vỡ lúc nào, cũng không biết nó cứa vào tay cô từ khi nào.
Trong vết máu lớn, hình như cô nhìn thấy buổi chiều ở Cung điện Jose kia.
Cuối cùng, tia tỉnh táo cuối cùng bắt được giọng nói của anh.

Tô Thâm Tuyết, bây giờ em hãy ngủ một giấc thật ngon, bao giờ tỉnh lại anh sẽ nói với em.

Nhưng họ không biết rằng, Nữ hoàng quan tâm đến đoạn phim hậu trường từ ống kính của Thủ tướng hơn.
Chồng mình quay mình có đẹp không? Qua ống kính của chồng, mình có dáng vẻ thế nào? Mọi người luôn nói, ống kính không lừa người.
Bây giờ không phải lúc để ngủ.
Anh tìm được băng cầm máu lòng bàn tay cho cô. Lúc này mọi người mới nghe thấy tiếng lao đến.
Anh không đáp mà tiếp tục chạy.
Cô vẫn kéo cổ áo anh, nói tiếp:
Nói cho tôi biết đi...

Không ai nghe thấy tiếng khóc nức nở của người vợ ấy.
Không ai nghe thấy cô nói chuyện với cô giáo, từng câu từng chữ đong đầy nỗi thống khổ.
Bởi vì, em không tin tưởng anh nữa, cũng không tin tưởng chính mình nữa.
Lúc này, cô lại gật gù buồn ngủ.
Chỉ có thời gian, chỉ có thể trông đợi vào thời gian thôi.
Nhưng giờ khắc này đây, thời gian cũng không thể trở thành cái cớ để em ở bên anh nữa rồi.
Utah Tụng Hương bế cô chạy trên thảm cỏ.
Mạch suy nghĩ của Tô Thâm Tuyết đứt quãng, nhưng có một việc cô muốn biết rõ. Cô cố hết sức túm lấy cổ áo anh, nói
Tụng Hương, nói cho tôi biết.

Trong phòng xem phim, cô lấy cớ đuổi mọi người đi. Khi đó cô vẫn đang giận anh, giận vì bức ảnh của anh và Tang Nhu, giận với tin
bình an vô sự
. Cô thầm quyết định, nếu Utah Tụng Hương chụp cô thật đẹp, cô sẽ bớt giận anh một chút. Nếu Utah Tụng Hương chụp cô xinh đẹp như tiên nữ, cô sẽ bớt giận anh thêm chút nữa. Nếu ống kính của anh hướng về cô nhiều lần, cô sẽ bớt giận thêm chút chút nữa.
Không phải có lý lẽ như vậy sao? Học sinh thân với cô giáo luôn được phát nhiều kẹo hơn.

Tô Thâm Tuyết, em cố chấp như một tảng đá thối tha vậy.
Anh cất giọng khàn khàn.
Cô muốn nhếch miệng cười với anh, nhưng hai hàng nước mắt lại tràn từ khóe mắt.
Cô nhìn thấy vạt áo sơ mi dính đầy vết máu và khuôn mặt hoảng sợ tột độ của anh.
Con trai trưởng nhà Utah vẫn rất xa lạ với cảm xúc hoảng hốt, vì hoảng hốt mới lầm tưởng máu chảy từ lòng bàn tay cô sẽ cướp đi tính mạng của cô. Bởi vì hoảng hốt, anh quên mất trình tự cầm máu, đi tìm thứ như vải xô buộc tay cô lại là có thể cầm máu được mà. Vì hoảng hốt nên anh nổi giận, giận vì không ai đến giúp anh.
Bên tai cô vang lên giọng nói của Utah Tụng Hương. Anh đang gọi:
Tô Thâm Tuyết!
Anh van xin cô:
Thâm Tuyết, anh xin em, mở mắt ra nhìn anh, nhìn anh đi!

Mi mắt cô khẽ lay động.
Anh như choàng tỉnh từ giấc mộng.
Trong lúc đi tìm băng gạc, anh đã ngã ba lần trên quãng đường chỉ kéo dài năm mét.

Tô Thâm Tuyết, đừng nói nữa, tay em vẫn đang chảy máu kìa.


Nói cho tôi biết được không?

Chiều hôm đó, hai cán bộ cấp cao của Đài truyền hình đến Văn phòng Nữ hoàng.
Hai người đó đến vì đoạn phim mừng sinh nhật hai mươi chín tuổi của Nữ hoàng, nói rằng muốn nghe ý kiến của Nữ hoàng, thực tế là muốn biết Nữ hoàng có hài lòng với nội dung đoạn phim tư liệu của họ không.
Tụng Hương, ống kính máy ảnh không lừa ng8ười.
Còn chuyện tuyệt vọng hơn nữa này.
Cô mới hai mươi chín tuổi thôi.

Cô giáo ơi, xin hãy đưa em đi, em không chịu nổi nữa rồi.
Cô ngửa mặt lên trần nhà gọi tên cô giáo.
Tụng Hương, mọi người nói đúng, ống kính không lừa người. Để vợ mình chỉ lọt vào ống kính ba lần, em biết đây không phải chủ ý của anh. Nhưng chính vì không phải chủ ý của anh, nên em mới cảm thấy tuyệt vọng.
Nhưng đâu còn cách nào, anh là Thủ tướng, còn em là Nữ hoàng của đất nước này.
Anh dừng bước, cúi đầu, bình tĩnh nhìn cô.
Chất lỏng lóng lánh rơi lên mặt cô.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thủ Tướng, Mời Xem Đơn Ly Hôn!.