Chương 282: Trưng cầu dân ý (1)


Đặt cô xuống nơi có ánh sáng sáng sủa hơn, anh cẩn thận, tỉ mẩn kiểm tra những vết bầm tím anh để lại trên thân thể cô ở tron8g xe chiều hôm nay. Anh nhẹ nhàng bôi thuốc lên từng vết một, rồi anh lại sấy tóc giúp cô.

Đến bây giờ, Utah Tụng Hư3ơng đã quen tay thành thạo tất cả những việc này rồi.
Cô mở cửa sổ, trời quang mây tạnh.
Trời quang mây tạnh mà lại có tiếng sấm ư?
Trong buổi chiều ảm đạm đó, một ông lão đứng cầm chiếc ô, bước qua cửa sổ. Rất nhanh sau đó, bên cạnh ông lão cầm ô xuất hiện thêm một bóng dáng cao lớn, hai người họ bước ngang qua cửa sổ mà cô đứng, liền dừng chân.
Bóng dáng cao lớn ấy hướng về cửa sổ cô đang đứng, ông lão đứng bên cạnh bị mưa xối ướt mất nửa người.
Tô Thâm Tuyết đi đến bên chiếc hộp trang điểm. Dạo gần đây cô đều ở lại số Một đường Jose, bởi vì mặt nặng mày nhẹ với Utah Tụng Hương, cho nên cô cũng lười trang điểm.
Nghĩ ngợi một hồi, cô liền mở hộp trang điểm ra.
Trong chớp mắt, cô đóng rèm cửa sổ lại.
Rèm cửa đã kéo lại, nhưng người vẫn đứng đó.
Năm ngày trước, Utah Tụng Hương đi công tác tại Đức.
Theo kế hoạch thì phải ngày mai anh mới về. Nhưng thật không ngờ, hôm nay anh đã về rồi, vừa về đến nơi thì gặp ngay một cơn mưa lớn.
Tiếng mưa xen tiếng sấm vang lên liên hồi.
Một tiếng mở cửa không lớn không nhỏ vang lên, có ai đó bước vào phòng làm việc.
Mấy phút sau, Tô Thâm Tuyết từ từ vén một góc rèm lên.
Trước cửa sổ đã chẳng còn thấy ai nữa.
Xong xuôi, anh đặt cô xuống giường.
Anh điều chỉnh lại9 độ sáng của đèn, quay người nằm xuống bên cạnh cô, nhẹ nhàng hôn lên trán cô.
Cô thở phào nhẹ nhõm.
Không đến năm phút sau, bên ngoài vang lên tiếng động.

Ngài Thủ tướng về rồi.
Có người ở bên ngoài kia cất tiếng.
Ngài Thủ tướng về thì có gì to tát đâu cơ chứ, chẳng qua chỉ là đi công tác vài ngày thôi mà.
Utah Tụng Hương khẽ nhíu mày. Anh đã nói với Thư ký đời sống của anh rồi, tốt nhất đừng làm phiền anh.
Mùi trà bạc hà thoang thoảng bay tới.
Đêm khuya hôm đó.
Đồng hồ trên tường chỉ còn hai phút nữa là tới mười một giờ, tiếng sấm tiếng mưa làm nhiễu loạn sự yên tĩnh trong phòng làm việc. Ly rượu trên bàn giấy đã vơi đi một phần ba, trên bàn cũng có khoảng chục hồ sơ tài liệu song ngữ Goran và Đức. Những tài liệu này là đối sách chiến lược hợp tác giữa hai nước Goran và Đức, ngày mai sẽ đệ trình lên Quốc hội.
Thôi cũng được, anh vừa mới uống rượu, uống một chút trà bạc hà cũng có thể tỉnh táo hơn một chút.
Người đó đặt tách trà lên bàn làm việc.
Nhưng anh không đi, mà cứ đứng đó nhìn cô bên cửa sổ.
Mưa rơi càng lúc càng nặng hạt.
Chiều hôm đó, Tô Thâm Tuyết cứ đứng mãi ở bên cửa sổ, cho đến khi mặt trời bị mây đen che kín, cho đến khi mây đen ùn ùn kéo tới rồi biến thành trận mưa lớn ngợp trời.
Trong tiếng mưa rơi rào rào, sắc trời cũng dần tối lại.
Tiếng gọi
Tụng Hương
cất lên giữa hương trà thơm, như gần như xa.
Utah Tụng Hương thầm cười khổ.
Thâm Tuyết yêu dấu, ngủ ngon.
Ngày đầu tiên của tháng Ba, trong lúc nghỉ trưa, Tô Thâm Tuyết bị một tiếng động lớn bất ngờ đánh thức.
Tiếng động 5đánh thức cô chính là tiếng sấm.
Đúng thật là, nhìn gì mà nhìn, còn chẳng thèm quan tâm quản gia của mình cũng đã nhiều tuổi rồi hay sao?
Còn không mau đi đi.
Anh đã bị hoang tưởng đến mức tưởng tượng ra tiếng gọi
Tụng Hương
của con gái lớn nhà họ Tô rồi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Thủ Tướng, Mời Xem Đơn Ly Hôn!.