Chương 310: Cựu phu nhân thủ tướng (1)
-
Thủ Tướng, Mời Xem Đơn Ly Hôn!
- Tg Loan
- 1408 chữ
- 2022-02-06 12:44:26
Ngày gửi ghi là tháng Tư. Sau khi qua tay nhiều người, cuối cùng bức thư cũng đến được tay Tô Linh nhờ một người đồng nghiệp.
Tô Linh tìm vị 8trí có ánh sáng cực kỳ tốt rồi mới mở tấm ảnh ra trước.
Chàng thanh niên Goran hiểu nhiều biết rộng. Trên sân khấu, lúc thì anh như học giả uyên bác; khi lại giống một thầy giáo trẻ mới vào trường; thỉnh thoảng lại là một con người của thế hệ mới với suy nghĩ độc đáo.
Thay vì nói đây là tọa đàm, thì có thể gọi nó là buổi chia sẻ đa dạng và phong phú.
Bởi vậy, phòng hội nghị sức chứa hơn nghìn người mới kín chỗ.
Tô Linh cũng kiếm được một ghế. Biết Utah Tụng Hương có ba mươi phút tọa đàm cá nhân tại phòng hội nghị này, bà đã xin được vé vào từ một người bạn.
Huy chương sứ giả xanh nhằm ghi nhận cống hiến của Utah Tụng Hương trong chiến dịch bảo vệ môi trường biển.
Tại đại sảnh hình tròn, Utah Tụng Hương vừa đi vừa nói chuyện với các cán bộ Liên Hợp Quốc. Tô Linh đi theo về trụ sở với tư cách là đặc phái viên của Liên Hợp Quốc.
Đặt tấm ảnh sang bên, Tô Linh cầm tấm bưu thiếp lên.
Cảnh nền trên tấm bưu thiếp là chợ nông sản buổi sáng sớm ở Napoli, dâu tây, cà chua, táo, việt quất… và rất nhiều hoa quả bà không thể gọi tên chất đầy thùng gỗ, được những giọt nắng thành Napoli tô điểm thêm, tạo nên bức tranh bắt mắt.
Nhận xét này bắt nguồn từ vụ hỏa hoạn ở một siêu thị vào đêm thứ Tư. Thứ Tư, một siêu thị cỡ trung gần ga tàu điện ngầm bốc cháy, cả siêu thị lâm vào tình trạng hỗn loạn. Trong lúc nguy cấp, một người đàn ông trẻ tuổi đang mua đồ dũng cảm lao ra, chỉ đạo qua micro, phối hợp với các nhân viên siêu thị giúp sáu mươi ba vị khách rút lui an toàn bằng lối thoát hiểm.
Chuyện này được truyền thông đưa tin rầm rộ. Có người nhận ra người đàn ông trẻ tuổi dũng cảm ở siêu thị hôm ấy chính là Thủ tướng của một quốc gia.
Khi ấy, tôi cho rằng cậu ấy xuất thân từ lính cứu hỏa.
Một vị khách khác đã phát biểu khi được phỏng vấn.
Trận hỏa hoạn trong siêu thị đã giúp Utah Tụng Hương giành được thiện cảm của rất nhiều người dân New York. Mọi người bàn tán sôi nổi về phong thái lãnh đạo và sự bình tĩnh trước gian nguy của anh. Thủ tướng Goran trở thành thần tượng đầy quyền lực của giới trẻ.
May mà mùi vị của pizza cà chua uống kèm bia cũng không đến nỗi nào, giày Martin giẫm trên đường đá cổ xưa cũng là một chuyện khá hay ho.
Cô giáo ơi, người phụ nữ trong ảnh có tên là Manon.
Năm Tô Linh rời Goran, Utah Tụng Hương đã cao hơn Tô Linh nửa cái đầu. Vào lần gặp cuối cùng, Utah Tụng Hương còn lừa bà, nói rằng mặt bà dính sâu róm.
Tô Linh sợ sâu róm nhất.
Người ngoài cuộc tỏ tường, kẻ trong cuộc u mê. Cử chỉ này vốn là một thói quen đã ăn sâu bén rễ. Có lẽ, ngay cả người trong cuộc cũng không nhận ra, ngón áp út của anh đã không còn đeo nhẫn cưới nữa rồi.
Đã chín tháng từ ngày trưng cầu dân ý.
Người của thành phố này không ưa mấy nhân vật trong chính trường. Họ đã chán ngán hàng loạt nhân vật chính trị coi tòa nhà Liên Hợp Quốc thành sân khấu cá nhân từ lâu rồi.
Nhưng hình như anh chàng đến từ Goran có gì đó khác với họ.
Utah Tụng Hương xuất hiện đúng giờ.
Áo sơ mi trắng, quần Âu màu xám đậm, kiểu tóc gọn gàng kết hợp với đường nét tuấn tú sáng sủa, đủ để các cô gái dưới sân khấu mãn nguyện.
Sau tấm bưu thiếp là hàng chữ ít ỏi:
Cô giáo kính mến, tóc đỏ cam xoăn hippy biểu tượng cho sự độc đáo không thú vị như em nghĩ.
Cô giáo, cô chờ em ở đây, em đi tìm thứ gì đó để bắt sâu róm.
Lúc đó, anh đã nói với bà như vậy, đôi mắt trong suốt cùng giọng nói thành khẩn, tuyệt không giống như đang nói dối.
Nếu không nhờ Thâm Tuyết, chắc hẳn bà sẽ cứ ngây thơ đứng mãi ở đó.
Chín tháng, không dài, cũng không ngắn.
Mấy tiếng trước, tại đại sảnh hình tròn, Utah Tụng Hương đĩnh đạc trò chuyện trước đám đông làm Tô Linh cứ ngỡ rằng anh đã vượt qua được cuộc hôn nhân đổ vỡ ấy.
Rời khỏi phòng hội nghị, Utah Tụng Hương bị phóng viên vây kín.
Có khoảng hai trăm khán giả trong hội nghị đứng chờ một bên, hy vọng có thể nhận được chữ ký của Utah Tụng Hương.
Bây giờ tôi mới hiểu, tại sao khi đó mình lại lựa chọn tin tưởng cậu ấy.
Đây là nhận xét chân thành của một vị khách tìm được đường sống trong chỗ chết.
Khi ngọn lửa nhanh chóng lan rộng, người đàn ông đó đứng lên quầy thu ngân, tay cầm micro và nói:
Bây giờ điều mọi người cần phải làm là tin tưởng tôi!
Họ đều đến đây vì Utah Tụng Hương.
Hai ngày qua, chàng trai trẻ Goran nhận được sự yêu mến nồng nhiệt từ thành phố Apple, từ người dân bình thường cho đến truyền thông. Nhưng anh được yêu mến như vậy không phải vì thân phận của mình.
Năm tháng như thoi đưa.
Cậu thiếu niên từng trêu chọc bà xưa kia như bước ra từ cánh cửa thời gian, trở thành chàng trai tuấn tú chiếm trọn mọi ánh nhìn.
Cứ như đã hẹn trước, một hôm sau ngày nhận được bưu thiếp của Tô Thâm Tuyết, Tô Linh nhìn thấy Utah Tụng Hương ở tòa nhà Liên Hợp Quốc.
Utah Tụng Hương là đại biểu thanh niên đặc biệt của Liên Hợp Quốc. Anh không chỉ tham dự Đại hội Thanh niên thế giới thảo luận về các vấn đề quan hệ quốc tế mà còn nhận huy chương sứ giả xanh.
Ngón tay Tô Linh nhẹ nhàng vuốt ve nửa bên mặt bị mái tóc xoăn dài màu đỏ cam che lại.
Thâm Tuyết, bây giờ em có khỏe không?
Tô Linh không rõ người bạn điển trai của học sinh mình có nhận ra bà hay không.
Hai nhóm người đi ngang qua nhau, Utah Tụng Hương đi về hướng Đông, Tô Linh đi về hướng Tây.
Hai nhóm người vội vã đi về phía trước.
Lúc trước, thi thoảng Utah Tụng Hương cũng gọi bà là
cô giáo
giống Tô Thâm Tuyết.
Buổi chiều, Tô Linh nhìn thấy Utah Tụng Hương một lần nữa.
Phòng hội nghị gần nghìn chỗ ngồi đã chật kín. Dưới sân khấu là những người trẻ tuổi có chí tiến thủ và tinh thần hăng hái, cũng có người già tóc đã bạc phơ. Phụ nữ trẻ chiếm gần nửa phòng.
Chỉ tồn tại ở thành phố mang tên Napoli mà thôi.
Bà xếp bưu thiếp cạnh tấm ảnh.
Trong buổi chia sẻ ấy, Utah Tụng Hương bàn về bối cảnh thế giới và triển vọng tương lai. Anh nhắc đến nhân dân đất nước mình, đến trách nhiệm của Goran trên diễn đàn thế giới, khi cao hứng lên, anh còn chuyển sang luận về vũ trụ.
Trong ba mươi phút, Tô Linh để ý thấy Utah Tụng Hương chạm vào ngón áp út mấy lần.
Chắc hẳn những người đi ngang qua người phụ nữ đó không thể liên tưởng cô với một Nữ hoàng được.
Tô Linh mỉ5m cười nhìn mái tóc đỏ cam kia.
Trong ảnh, một người phụ nữ ngồi ăn pizza một mình trong một nhà hàng ngoài trời nơi3 phố cổ Napoli. Cô gái mặc bộ vest dáng nam phối với giày Martin, mái tóc đen dài xưa kia đã chuyển thành mái tóc xoăn đỏ cam, còn là kiểu xoăn phồn9g giống dân du mục.
Ánh nắng chiếu vào trang sức trên ngón tay và cổ tay người phụ nữ làm nó phát sáng lấp lánh, khóe miệng cô hơi cong lên,6 mãn nguyện, thanh thản.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.