Chương 332: Bỗng có một ngày (3)
-
Thủ Tướng, Mời Xem Đơn Ly Hôn!
- Tg Loan
- 1549 chữ
- 2022-02-06 12:44:55
Cô đưa mu bàn tay chắn giữa cô và anh. Nếu không ngăn lại, bờ môi của anh đã chạm phải môi cô rồi.
Tụng Hương, anh vẫn c8hưa nói cho em biết anh muốn làm gì.
Cô nói với anh.
Anh muốn hôn em.
Người đàn ông này5, nhíu mày vẫn vô cùng đẹp trai.
Anh cau mày, vẻ ngờ vực hiện rõ trên nét mặt, giọng điệu có vẻ rất mất kiên nhẫn:
Tô Thâm Tuyết, em có ý gì?
Bằng một phương thức tương đối khác biệt, anh đã thể hiện trước toàn thể dân chúng Goran, thậm chí với toàn thế giới, rằng anh là người bị ruồng bỏ. Như anh nói vừa rồi, cho dù năm mươi năm sau, có lẽ anh vẫn không thể quên được.
Trong hoạt động cuối cùng của Hoàng gia Thụy Điển tại Goran, Nữ hoàng dẫn thành viên Hoàng gia đến thăm Văn phòng Chính phủ. Món quà thể hiện tình hữu nghị trường tồn giữa hai nước Thụy Điển và Goran mà Hoàng gia Thụy Điển tặng cho ngài Thủ tướng còn đang đặt trong phòng làm việc của ngài Thủ tướng.
Lần này, ngài Thủ tướng tỏ ra rất thiện chí.
Anh mặc lễ phục dành riêng cho các dịp tiếp đón khách quý, đứng trên bãi cỏ Hoàng gia Anh biếu tặng nghênh đón.
Cô lắng nghe tiếng bước chân anh nặng nề rồi nhẹ dần, sau đó dần biến mất.
Utah Tụng Hương đi rồi, Tô Thâm Tuyết vẫn đứng đó, chậm rãi chỉnh lại tóc. Anh vò rối hết cả tóc cô rồi.
Dọc theo vườn hoa một vòng, Tô Thâm Tuyết quay lại bữa tiệc.
Chỉ cần không ngốc là sẽ hiểu được.
Hàng mày nhíu chặt chậm rãi giãn ra, ánh mắt đang nhìn vào khuôn mặt cô trở nên lạnh lẽo, trong nháy mắt lại trở nên lãnh đạm như khi đang nhìn nhau qua bàn tròn trong phòng họp tại Cung điện Jose. Cô là Nữ hoàng quốc gia này, anh là Thủ tướng của đất nước này.
Tô Thâm Tuyết, tôi không trẻ con như vậy đâu.
Giọng anh lạnh nhạt.
Ngài Thủ tướng đã rời đi mười phút trước rồi, họ thông báo.
Trước khi rời khỏi nhà họ Tô, Tô Thâm Tuyết biết được một chuyện, người mời Utah Tụng Hương tham gia bữa tiệc gia đình là Tô Zerel chứ không phải Tô Jenny. Nhờ có thư giới thiệu của Utah Tụng Hương mà trường học Tô Zerel hằng ao ước đã tuyển cậu. À phải, em trai cô vẫn coi ngài Thủ tướng là thần tượng và tấm gương sáng.
Phải gọi đến cuộc thứ ba, ngài Thủ tướng mới đồng ý đến dự.
Liếc nhìn cô bằng ánh mắt sâu thẳm, Utah Tụng Hương gạt trạc cây trúc đào ra.
Tô Thâm Tuyết nhanh chóng vọt tới trước mặt anh, chặn đường anh lại.
Utah Tụng Hương, anh vẫn…
Ý thức được giọng điệu của bản thân mang vẻ nũng nịu, Tô Thâm Tuyết sợ lại rước lấy tội danh vờ tha để bắt, bèn cố gắng hết sức làm cho giọng nói của mình trở nên vô cảm,
Anh vẫn chưa trả lời tôi.
Một bước chân kia, vượt qua mười mấy năm.
Không có cây hoa anh đào.
Anh và cô đều đã trưởng thành rồi. <6br>
Tôi nói rồi, anh sẽ không nhận được kết quả anh muốn từ tôi đâu.
Tô Thâm Tuyết lạnh lùng nói.
Vậy ư?
Vậy thì đừng truyền đạt cho Tô Jenny bất cứ thông tin sai lệch nào, dù chỉ là một chút.
Nếp nhăn mờ xuất hiện nơi khóe miệng anh như đang đùa cợt, lại… như tự giễu.
Đầu tháng Bảy, thành viên Hoàng gia Thụy Điển đến thăm Cung điện Jose trong khoảng thời gian hai ngày rưỡi.
Hai ngày rưỡi này có bảy chương trình, Cohn tham dự toàn bộ với tư cách khách mời đặc biệt của nhóm thành viên Hoàng gia Thụy Điển.
Dạ tiệc ngày đầu tiên, chỗ ngồi ngài Thủ tướng vẫn trống không.
Trả lời cái gì?
Cô không dám nhìn anh.
Cô bé ngu ngốc tự xưng được tất cả đàn ông ở Buenos Aires mê đắm thật ra không có bất cứ kinh nghiệm yêu đương nào. Tôi không mong rằng có một ngày người đàn ông làm em ấy đau lòng rơi nước mắt lại là chồng cũ của chị gái mình.
Lần này nữ thành viên nhỏ tuổi nhất Hoàng gia Thụy Điển đến thăm Goran mới gần mười bốn. Cô bé nói, ngài Thủ tướng là người đàn ông mặc lễ phục màu xanh da trời đẹp nhất cô từng thấy. Người đàn ông khác mặc màu xanh da trời luôn làm người ta liên tưởng đến
tròn ung ủng
, nhưng ngài Thủ tướng không như vậy. Phía trên là bầu trời xanh thẳm, dưới chân là sắc xanh ngập tràn, sau lưng là kiến trúc hùng vĩ.
Mẹ, bây giờ con đã hơi hiểu, tại sao chú ấy được hình dung là tòa thành tuyệt mỹ rồi.
Nhìn chằm chằm bóng hình cao gầy ấy, mắt cô bé lấp lánh.
Người mẹ bình tĩnh hơn, kín đáo kéo con gái mình, nhưng vẫn dán mắt vào người đàn ông trên bãi cỏ. Cô bé còn nói,
Tại sao Nữ hoàng bỏ lại bỏ chú ấy, chú ấy hoàn hảo như vậy cơ mà.
Trước đứa con gái háo hức của mình, người mẹ chỉ có thể vươn tay ra lần nữa.
Hử?
Thâm Tuyết, anh muốn hôn e3m đến mức sắp nổi điên rồi.
Anh khàn giọng nói.
Dây thần kinh của cô lập tức căng lên. Theo bản năng, cô lùi một bước. 9
Khi nói:
Trước giờ không hề có chuyện tôi trêu chọc em gái của em
, giọng điệu anh ẩn chứa cơn giận. Lúc nói:
Tô Thâm Tuyết, hành động của em làm cho tôi cảm thấy, tối nay người giống kẻ ngốc nhất chính là tôi
, anh nghiến răng nghiến lợi. Lúc nói:
Nếu không vì muốn biết được tin tức của người nào đó từ cô ấy, tôi đã không nhận điện thoại của cô ấy, lại càng không ăn tối với cô ấy
, anh lẳng lặng nhìn cô, đôi mắt chất chứa oán hận.
Nhưng sau này tôi sẽ không làm những chuyện ngu xuẩn này nữa. Tôi đã làm đủ chuyện ngu ngốc trước mặt em rồi!
Đây cũng là lời anh nói, âm thanh lớn đến nỗi gần như xuyên thủng màng nhĩ cô.
Cuối cùng, anh hứa hẹn,
Xin Nữ hoàng bệ hạ đừng lo lắng, scandal chồng cũ của Nữ hoàng có quan hệ gần gũi với em gái Nữ hoàng sẽ không bao giờ được đăng lên báo
, rồi rời đi.
Toàn bộ thế giới đều đang chế giễu Nữ hoàng Anh hành hạ Charles thành Hoàng tử tóc bạc, mà không biết rằng, đó cũng là một phần trách nhiệm đối với Hoàng gia.
Cô tha thiết nói:
Tụng Hương, đừng trêu chọc Tô Jenny, có được không?
Utah Tụng Hương đi rồi.
Câu nói này nghe có vẻ rất chân thành đúng không?
Có lẽ, nhưng nói là hoàn toàn vô tư thì không hẳn. Tô Thâm Tuyết không muốn để người dân Goran bàn luận xôn xao chuyện chồng trước của Nữ hoàng dây dưa với em gái mình, trở thành
Góc tối của Hoàng gia
, để những tờ báo lá cải hưng phấn đến mức mắt sáng trưng như đèn pha.
Cô giáo ơi, học sinh của cô đang dần trở nên tầm thường mất rồi.
Tô Thâm Tuyết thả chậm bước chân, cố gắng giữ khoảng cách với hai mẹ con kia.
Vốn dĩ cô muốn giữ khoảng cách với Cohn nên mới đi gần hai mẹ con nhà ấy. Nhưng giờ thì hay rồi, cô lại bị buộc phải kéo gần khoảng cách với Cohn.
Lúc xuống cầu thang, Cohn chìa tay ra trước mặt Tô Thâm Tuyết.
Nói vào trọng tâm!
Nói vào vấn đề chính đúng không?
Con gái lớn nhà họ Tô ngáng chân anh, không phải nhà họ Tô còn có một cô con gái khác sao? Không phải anh đi trêu chọc em ấy, là bản thân em ấy tự đưa mình đến cửa. Vừa lúc, vậy thì cho mọi người xem chuyện vui. Đến cuối cùng, xem con gái lớn dạy dỗ em gái mình trước, hay cô em gái bị nuông chiều thể hiện thái độ bất mãn với cô chị gái trước. Cô em có vui hay không cũng chẳng có ý nghĩa gì, làm cho cô chị không vui là được. Đây chính là nguyên nhân tối nay ngài Thủ tướng vui vẻ nhận lời mời đến dự bữa tiệc.
Tô Thâm Tuyết nói một hơi.
Cô đi giày cao gót, bên cạnh chỉ có một người đàn ông là Cohn. Có người đi theo họ để chụp ảnh. Đây là trường hợp công cộng, động tác chìa tay của Cohn là lễ nghi quốc tế tiêu chuẩn. Thoáng dừng lại một chút, rồi cô vẫn trao bàn tay cho Cohn.
Cầu thang được chia làm hai đoạn. Đoạn một gồm sáu bậc thang, đoạn hai đi hết cầu thang, cách đường đá xanh rộng một mét là chỗ đứng của ngài Thủ tướng.
Cuối cùng cũng đi hết mười hai bậc thang, Tô Thâm Tuyết vội vã rụt tay về.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.