Chương 383: Mặt trái của mặt trăng (1)
-
Thủ Tướng, Mời Xem Đơn Ly Hôn!
- Tg Loan
- 1043 chữ
- 2022-02-06 12:46:34
Anh thật sự sắp phát điên rồi, anh muốn Tô Thâm Tuyết phải thật sự cảm nhận được cảm giác phẫn nộ của chiến binh đỏ vằn mắt tron8g anh lúc này.
Lúc này đây, có bắt buộc phải làm việc vô liêm sỉ đến mức nào đi nữa thì anh cũng chẳng nề hà. Chẳng hạn3 như anh sẽ nói với Tô Thâm Tuyết rằng nhiều nơi trên dãy Alps đều là vách đá.
Utah Tụng Hương, anh dám theo dõi em!
Sau khi bước thêm một đoạn nữa,
Utah Tụng Hương, anh dám theo dõi em
đã biến thành
Utah Tụng Hương, em muốn vạch rõ ranh giới với anh, em thề, em sẽ vạch rõ ranh giới với anh.
Dịu dàng làm cái quái gì cơ chứ!
Anh liền nắm lấy tay Tô Thâm Tuyết, à được rồi, là kéo tay cô.
Anh nhẹ nhàng đưa tay ra, nhưng cô phản ứng lại bằng cách lùi về sau nửa bước.
Chà, sự xuất hiện của anh hơi đường đột, có thể điều đó khiến cô không kịp phản ứng. Bàn tay anh vẫn lửng lơ giữa không trung, kiên nhẫn hơn bao giờ hết, chỉ để nhắc nhở cô rằng liệu cô có muốn mượn bờ vai của người đàn ông trước mặt hay không.
Anh phải đưa cô rời khỏi đây càng sớm càng tốt, và khi anh có thể khiến cô nhìn anh, thì tâm trí cô cũng sẽ hướng về phía anh.
Anh nắm chặt tay Tô Thâm Tuyết, bước từng bước đi về chân núi, hai người giẫm sột soạt lên tuyết trong sự gấp gáp và thô bạo của anh, và cả sự bất lực của cô.
Khi cô ấy buồn bã và bất lực, anh hãy vươn đôi vai của mình ra để che chở cho cô ấy bằng sự ấm áp và tình cảm. Đây là mục đích chuyến đi của anh và cũng là kết quả mà Lục Kiêu Dương mong muốn. Utah Tụng Hương cũng hy vọng rằng mình sẽ làm được, ngay cả khi đôi mắt đỏ hoe của Tô Thâm Tuyết không hướng về phía anh.
Ngày tháng còn dài, tâm tư trĩu nặng.
Nhưng… tất cả đã phản tác dụng.
Khi anh vừa đi đến trước mặt cô, cô bất ngờ hét tướng lên:
Utah Tụng Hương, anh theo dõi em!
Tiếng hét lớn đến nỗi mái hiên phải rung rung, vài mảng tuyết rơi phịch xuống đất.
Anh dừng lại trước mặt cô.
Dường như, sự xuất hiện của anh khiến nước mắt của cô như tìm được công tắc xả, đôi môi cô run rẩy, từng dòng nước mắt cứ thế tuôn rơi.
Cô cố gắng vùng vẫy thoát ra.
Sao có thể chứ? Cô vùng vằng không được, liền hét lên
Utah Tụng Hương, anh là một tên khốn!
Một tiếng gọi
Ngài Thủ tướng
dè dặt cất lên kéo Utah Tụng Hương trở về hiện tại, lần này là tiếng gọi vang lên từ phía vách đá.
Người vừa cất tiếng gọi
Ngài Thủ tướng
là một trong những vệ sĩ riêng của anh. Có lẽ, trạng thái bất thường của Thủ tướng đã khiến người này bất chấp mà cất tiếng gọi.
Nước mắt của Tô Thâm Tuyết là hố tử thần đối với Utah Tụng Hương, là nguồn gốc của sự giận dữ và tội ác, là rung động và tình yêu, và cả sự mềm yếu.
Utah Tụng Hương, còn chờ đợi gì nữa chứ.
Câu
Utah Tụng Hương, anh theo dõi em!
cất lên lần thứ hai to hơn, dõng dạc hơn, từ ánh mắt đến biểu cảm của cô đều như muốn nói rằng: Anh đã phạm sai một lần nữa rồi.
Anh lại làm hỏng chuyện rồi, đây là lời buộc tội mà Tô Thâm Tuyết vẫn quẳng cho anh. Em quá hiểu anh rồi, anh vẫn kiêu ngạo và tự cho mình là đúng y như trước kia.
Câu nói
anh lại làm hỏng hết mọi chuyện rồi
của Tô Thâm Tuyết luôn có tác dụng với Utah Tụng Hương.
Hoang mang, lo lắng, hoảng loạn.
Cô vẫn đứng im chỗ cũ, không khác gì một tảng băng không cảm xúc.
Nếu bạn hình dung Tô Thâm Tuyết lúc này như một tảng băng, thì cô vẫn là một tảng băng tinh xảo xinh đẹp. Với sự bất lực, Utah Tụng Hương bước từng bước về phía Tô Thâm Tuyết.
Không, không không, Tô Thâm Tuyết em sai rồi, không phải như em nghĩ đâu, lần thứ ba Tô Thâm Tuyết hét lên rằng
Anh lại dám đi theo em!
đã khiến Utah Tụng Hương im bặt.
Giờ phút này, cho dù anh giải thích với cô rằng Lục Kiêu Dương gọi anh đến, Tô Thâm Tuyết cũng sẽ không tin.
Liếc nhìn về phía phát ra âm thanh, Utah Tụng Hương nhìn thấy điện thoại vỡ nát của mình.
Người vệ sĩ cầm trên tay những mảnh vỡ của chiến điện thoại, lùi về phía sau khoảng ba mét.
Bạn sẽ làm gì với những vách đá?
Có thể anh sẽ nói với Tô Thâm Tuyết như một chàng trai đang choáng ngợp vì tình yêu mới chớm rằng em thật xinh đẹp, những ngườ6i đàn ông khác chỉ ngắm nhìn em lâu một chút thôi cũng đã đủ khiến anh làm ra những chuyện điên rồ.
Cũng chẳng vì gì kh5ác cả, chỉ vì em là của anh, chỉ có thể là của mình anh, đơn giản nhưng độc tài như vậy thôi.
Cảm giác ngứa ran trong lòng bàn tay khiến Utah Tụng Hương nở một nụ cười gượng gạo.
Cuối cùng thì tiếng gọi
Ngài Thủ tướng
ấy cũng thu hút được sự chú ý của Tô Thâm Tuyết, để cô biết rằng có một người đàn ông là anh đang tồn tại.
Khi câu
Utah Tụng Hương, em sẽ vạch rõ ranh giới với anh
vang lên lần thứ N, Utah Tụng Hương buông tay Tô Thâm Tuyết ra.
Muốn vạch rõ ranh giới sao? Mới chỉ một tuần trước, cô còn nép trong áo khoác của anh, dịu dàng thỏ thẻ cất tiếng gọi tên anh
Tụng Hương
cơ mà.
Anh bất mãn thả tay ra khiến cô lảo đảo, suýt ngã nhào xuống tuyết bằng tư thế vô cùng hài hước.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.