Chương 60: Từng đường nét gương mặt anh (2)
-
Thủ Tướng, Mời Xem Đơn Ly Hôn!
- Tg Loan
- 1325 chữ
- 2022-02-04 08:14:10
Tại sao em lại phải cố ý ăn mặc như vậy chứ?
Cô làm ra vẻ ngây thơ vô tội,
Em đã muốn mặc bộ này từ lâu rồi. Nhưng Christie nói rằng bộ này nên mặc vào các dịp nghỉ lễ thôi, bởi vì thời gian này trong Cung điện sẽ chẳng có trẻ con. Cũng chẳng phải em muốn tạo phong cách gì đâu, chỉ đơn giản là mặc bộ này em thấy thoải mái thôi.
Hai người lại đấu mắt nhau, nhưng lần này anh không còn cau mày nữa, đôi môi cô cũng không còn mím chặt.
Anh là người lên tiếng phá vỡ sự im lặng, giọng nói của anh như sát gần bên tai cô:
Anh đi tắm đã.
Anh đi đi.
Cô tự nhiên đáp lại.
Một giây sau.
Ở trên giường đợi anh.
Anh đưa tay giật mạnh chiếc áo choàng đen của cô,
Không được cởi đâu đấy.
Lời nói của Utah Tụng Hương khiến Tô Thâm Tuyết thoáng ngỡ ngàng.
Bộ đồ màu đen này là món quà của một người bạn Mỹ tặng cho cô. Nghe nói đây cũng là một sản phẩm bán chạy nhất mùa Halloween năm ngoái. Cô mặc bộ đồ màu đen này là vì muốn gợi lên cảm giác chán nản u sầu của Utah Tụng Hương. Cô cảm thấy không hài lòng với biểu hiện tối nay của chính mình. Cô ghét bản thân mình chỉ đơn điệu một màu, cho nên mới không mặc những bộ đồ ngủ trễ cổ gợi cảm. Cô muốn thách thức ham muốn của đàn ông. Khi mặc vào rồi cô mới thấy bứt rứt. Nếu cô mặc như vậy mà không kích thích được chút ham muốn nào của anh, thì coi như cô hiểu được anh rồi.
Ừ thì, biểu hiện của Utah Tụng Hương cũng không tệ.
Trong vô thức, cô đưa chân bước tới trước cửa phòng tắm. Tại sao cô lại đi tới đây? Chẳng lẽ cô muốn giống những yêu nữ khiêu gợi trong phim, đợi cửa phòng tắm mở ra, liền mạnh bạo tạo dáng nóng bỏng hay nhào vào lòng anh sao.
Thôi được rồi, cô hậm hực lườm cánh cửa phòng tắm.
Cô vừa trừng mắt lên, thì thật kỳ quái, trên cánh cửa kính phòng tắm hiện lên một bóng dáng cao lớn.
Cô hốt hoảng lảo đảo chạy trốn.
Mãi cho đến khi trùm kín người trong chăn, Tô Thâm Tuyết mới nhè nhẹ thở ra một hơi.
Đợi đã.
Bộ dạng cô lúc này chẳng phải giống hệt lời anh dặn vừa rồi sao?
Nằm trên giường đợi anh.
Không được cởi đồ ra.
Không được, dù sao cũng không được làm theo cả hai lời dặn ấy.
Nhưng tất cả đã quá muộn.
Trong ánh sáng hắt ra từ phòng tắm, cô nhìn thấy bóng anh in trên sàn nhà. Tô Thâm Tuyết đành nhắm tịt mắt lại.
Cứ coi như là cô đã ngủ rồi đi. Utah Tụng Hương từ bé đã là một đứa trẻ vô cùng có giáo dục trong mắt tất cả mọi người. Khi anh trưởng thành, phẩm chất này được gọi là lịch thiệp. Anh duy trì phẩm chất này vô cùng tốt. Ngoại trừ vài lần uống say, còn những lần khác, chỉ cần cô đã ngủ, anh sẽ không hề có bất cứ hành động nào khác thường với cô. Tất nhiên, cũng có thể lý giải là do cơ thể cô chưa đủ để kích thích anh thực hiện những hành động đó.
Hai mắt đã nhắm lại, nhưng hai tai cô lại dỏng lên nghe ngóng, trở nên vô cùng nhạy cảm.
Anh đứng bên giường một lúc, điều chỉnh độ sáng của đèn, uống nước rồi cởi áo choàng tắm ra. Dáng Thủ tướng đẹp, nhưng anh rất ít khi để lộ cơ thể của mình, chỉ có đúng hai lần anh để lộ bắp tay rắn chắc. Một lần là khi anh tham gia tour du lịch từ thiện mùa Đông tại Alaska, một lần khác anh vô tình bị chụp lại khoảnh khắc đang lướt sóng tại Tây Ban Nha. Bạn cho rằng ở nhà thì sẽ thoải mái hơn đúng không. Thế nhưng lại không hề. Con người này không có thói quen để trần khi đi ngủ. Anh không thích mặc quần sooc đi lại lung tung, cũng chẳng thích mặc áo choàng tắm. Thông thường anh chỉ mặc áo tắm khi muốn làm việc đó, cũng giống như việc đặt cốc nước trên đầu giường.
Cả cốc nước và chiếc áo choàng tắm đều phù hợp, chuyện anh muốn làm đã quá rõ ràng.
Mùi hương dịu nhẹ của cỏ cây tháng tư vấn vít từ mũi đến tai. Hương thơm vô cùng dễ chịu ấy ập đến bên giường cô nằm.
Tiếng gọi
Thâm Tuyết
vang lên giữa không gian thơm ngát mùi cỏ cây. Trong màn đêm, thanh âm ấy dễ nghe đến nỗi làm người ta muốn chết lịm.
Khóe miệng cô mím chặt, sợ rằng chỉ cần cô khẽ buông lỏng thôi thì sẽ đánh vỡ âm thanh dịu dàng ấm áp kia.
Em mặc như vậy đi ngủ không thấy khó chịu sao?
Lúc anh hỏi câu này, cô đang nghĩ về đôi mắt của anh.
Đôi mắt với ánh nhìn tĩnh lặng dịu dàng ấy đã khắc ghi trong tim cô suốt bao năm qua. Đối với cô, đó là hình ảnh thời niên thiếu dưới gốc cây anh đào? Hay là chàng trai tay ôm đóa hồng đỏ thắm đi đến trước mặt cô? Hay giai điệu dân ca khiến cô lặng lẽ u sầu giữa đêm? Hay sự tuyệt vọng và hiến dâng trong khoảnh khắc giọt sương sớm lăn trên bãi cỏ gặp phải nắng mai.
Thâm Tuyết.
Môi cô khẽ mấp máy.
Em đừng giả vờ nữa.
Thật ra cô đâu có giả vờ, cô cũng đang định đi ngủ thật mà.
Em cũng biết mà. Bình thường anh phải mất ít nhất là hai mươi phút để tắm. Nhưng hôm nay anh chỉ tắm có mười phút thôi, có khi còn không tới mười phút nữa. Bởi vì anh vẫn canh cánh trong lòng anh một cô phù thủy mặc bộ đồ đen đang ở ngoài kia. Liệu cô ấy có đợi anh ở trên giường không? Cô ấy có lăn ra ngủ khì rồi không? Như vậy không được đâu. Đêm qua chết nghẹn đã đủ rồi. Hai giờ sáng anh tỉnh dậy để tắm nước lạnh, vừa tắm anh vừa nghĩ xem phải trừng phạt cô ấy như thế nào. Đêm nay, dù thế nào cũng không thể để những phương pháp trừng phạt mà anh nghĩ ra trôi tuột đi được. Thâm Tuyết, Thâm Tuyết yêu dấu.
Thâm Tuyết, Thâm Tuyết yêu dấu cũng là một ám hiệu của tên xấu xa này, nhưng…
Nhưng, nhưng trong sâu thẳm cô lại thích, thích được nghe anh gọi cô là
Thâm Tuyết, Thâm Tuyết yêu dấu.
Cô chậm rãi mở mắt ra, quay mặt lại, ngước nhìn anh. Cô bắt gặp ngay ánh mắt anh – ánh mắt dễ dàng làm cô ngơ ngẩn.
Tô Thâm Tuyết, mình sắp biến thành những cô nàng ngớ ngẩn si mê Utah Tụng Hương rồi.
Không, đừng mà, cô chưa cho phép.
Bực bội, cô rụt đầu trốn dưới lớp chăn. Cô muốn một lần được ngắm thỏa thích cơ thể mà anh luôn keo kiệt không cho ai chiêm ngưỡng. Ít nhất, cô muốn trở thành người được ngắm nhìn cơ thể anh nhiều nhất trên đời này.
Đương nhiên trên thế giới này, cô là người được ngắm nhìn cơ thể Utah Tụng Hương nhiều nhất.
Bởi vì, cô là vợ anh.
Cô là vợ của anh.
Dưới lớp chăn, cô mở to đôi mắt ngắm nhìn, không bỏ qua đường nét nào. Cô nhoẻn miệng cười.
Chắc chắn nụ cười đó trông sẽ thật ngốc nghếch.
Trái tim vừa chua xót, lại vừa mãn nguyện.
Bất ngờ, một cánh tay kéo mạnh chiếc áo choàng của cô ra, nâng cô lên khỏi tấm chăn.